Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!
Giam giữ
Hoàng Kim (Aiko)
2024-11-11 23:30:23
- Lạc Bân chúng tôi đã tìm được hết thẩy tất cả bằng chứng phạm pháp của ông! Từ việc ông rửa tiền cho đến những việc như buôn bán hàng trắng và mại dâm! Bây giờ ông muốn giữ im lặng cũng không sao! Dù sao ông cũng có thể mời luật sư giúp bản thân ở trước tòa kháng án!
Phan Diệp Phi nhìn người đối diện nói. Bây giờ ông ta muốn im lặng cũng không sao cả. Bằng chứng bọn họ đã có hết thẩy, chưa kể còn thêm cả nhân chứng. Dù cho ông ta có không nói gì thì cũng chẳng thể cứu vớt.
- Lã Vận đã bị xử lý hành sự rồi, ông ta cũng đã chấp nhận đứng ra làm nhân chứng! Lạc Bân, ngày tháng sau này ông cứ từ từ mà đền tội!
Cạch!
"Mẹ nóIũ khốn!"
Lạc Bân siết chặt nắm tay, vẻ mặt ông ta đanh lại, ánh mắt đỏ ngầu vô cùng câm hận. Một kẻ hai kẻ đều muốn ngáng đường ông ta, được lắm, lũ khốn đó cứ đợi đi, ông ta nhất định sẽ không để một kẻ nào được yên ổn!
.•.•••
- Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc!
Cả đám vui vẻ ăn với nhau một bữa lẩu. Lẩn trốn bao lâu sau cùng cậu cũng có thể vui vẻ ở ngoài ánh áng làm những điều mình thích. Khà, bữa ăn này nhất định phải ăn uống thật no say mới được!
- Ăn từ từ thôi, nóng bây giờ!
Phan Diệp Chân thấy cậu hấp tấp liền nhắc nhở. Cái nết ăn sao mà xấu thế không biết!
- Ngon lắm, há miệng ra!
Cậu nhanh chóng gắp miếng thịt nướng đến miệng của Phan Diệp Chân. Không chút do dự hắn lập tức má miệng mà cắn lấy.
- Đại ca à, bọn em chưa chết đâu!
Lý Sâm bĩu môi khinh bỉ, cái đồ có sắc quên anh em này. Hồi đó nói y hay lắm! Bây giờ thì sao? Không phải cũng đang y chan y hả? Hừ, đại ca là đồ hai mặt!
- Thằng cha Phi kế bên mày kìa, kêu ổng đút đi! Còn mày nhìn gì, ganh ty. với tao à?
Thẩm Lạc Tình rất không nể nang mà móc mỉa Lý Sâm cùng Tống Thụy. Ngộ ha, bồ tụi nó ngồi kế bên kìa, muốn làm gì thì làm mẹ đi mắc cái gì ngồi coi hắn với cậu chi rồi than! Hừ, đúng là rảnh hết phần thiên hạ!
- Cậu phải gọi tôi một tiếng anh đó Lạc Tình à!
Phan Diệp Chân nhếch môi cười tươi rối. Quen em trai anh thì phải dưới cơ anh rồi, đó là một điều vô cùng đúng với lẽ thường nha!
Anh cái quần..Lại nói bậy!Phan Diệp Chân nhìn cậu khẽ nhắc nhở. Thật là, tính tình sau một năm vẫn y như cũ không đổi chút nào. Cái miệng sao mà hỗn thế chứ?!
- Hừ, chúng ta bằng tuổi nhau đó anh bạn! Anh quen với thằng đệ tôi thù nên gọi đây một tiêng đại ca ha?!
Thẩm Lạc Tình cũng đâu có chịu thua. Cả hai anh em nhà này một thì bằng một thì nhỏ hơn cậu, muốn cậu kêu ông Phi là anh hả?! Nằm mơ đi rồi nghe!
- Được rồi, anh kệ ảnh đi!
Lý Sâm cũng hết cách với đại ca của mình. Ổng khẩu nghiệp mãi vẫn không thay đôi gì! Chậc, đúng là hết cách để nói về ổng rồi! Y chịu thua!
- Nghe theo em vậy!
Phan Diệp Phi mỉm cười tươi rối, nghe theo người yêu hết! Không phải là anh sợ gì cậu chỉ là không muốn cãi lơig bé con của mình thôi.
"Sến méo gì tao?"
Thẩm Lạc Tình một bên khinh bỉ.
- Mà, băng đảng bên phía của Lạc Bân tính sao?
Ông ta bị bắt các việc làm ăn cũng được đưa ra ánh sáng hết. Tài sản chắc hẳn sẽ bị thu hồi, còn băng đảng dưới trướng thì sẽ xử lý thế nào?
- Mấy anh em đó đều là người của tôi! Vả lại lúc ở cạnh ông ta tôi vốn đã tính trước đến ngày này rồi! Do đó cũng đã lập sẵn một doanh nghiệp nhỏ cho chính mình, anh em cũng có chỗ để làm việc!
Ở bên cạnh Lạc Bân như một con chó mặc ông ta điều khiển, Lạc Thiên Vũ hận ông ta như vậy sao có thể không tính đường lui cho mình chứ?! Với số tiền cũng như việc làm ăn hiện tại y không mấy lo toan về cuộc sống cho lắm.
- Anh giấu cũng kỹ thật...
Tổng Thụy không khỏi khâm phục, gã ở bên lạc Thiên Vũ lâu rồi mà không biết y chứa nhiều bí mật đến vậy. Phải nói một điều rằng người này diễn kịch quá hay! Nếu đóng phim chắc hẳn sẽ nổi tiếng.
- Ừ, bên cảnh sát cũng điều tra rõ rồi! Vả lại các anh em cậu nói ai nấy đều hợp tác! Cùng lắm là họ bị kết án một hai năm mà thôi!
Đám người Lạc Thiên Vũ dẫn dắt không dính dáng gì đến chuyện xấu của Lạc Bân quá nhiều. Đa số những kẻ đứng ra giao dịch hàng trắng của ông ta là đàn em thân cận mà thôi. Vì thế họ đương nhiên cũng sẽ không bị kết tội quá nặng thậm chí có thể còn không bị kết án!
- Nếu vậy thì trời quang mây tạnh rồi! Ai cũng đều vui cả!
Thẩm Lạc Tình uống một ngụm bia rồi hào hứng nói.
- Anh đó, anh lo là đối diện với ông nội đi!
Phan Diệp Phi nhìn người đối diện nói. Bây giờ ông ta muốn im lặng cũng không sao cả. Bằng chứng bọn họ đã có hết thẩy, chưa kể còn thêm cả nhân chứng. Dù cho ông ta có không nói gì thì cũng chẳng thể cứu vớt.
- Lã Vận đã bị xử lý hành sự rồi, ông ta cũng đã chấp nhận đứng ra làm nhân chứng! Lạc Bân, ngày tháng sau này ông cứ từ từ mà đền tội!
Cạch!
"Mẹ nóIũ khốn!"
Lạc Bân siết chặt nắm tay, vẻ mặt ông ta đanh lại, ánh mắt đỏ ngầu vô cùng câm hận. Một kẻ hai kẻ đều muốn ngáng đường ông ta, được lắm, lũ khốn đó cứ đợi đi, ông ta nhất định sẽ không để một kẻ nào được yên ổn!
.•.•••
- Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc!
Cả đám vui vẻ ăn với nhau một bữa lẩu. Lẩn trốn bao lâu sau cùng cậu cũng có thể vui vẻ ở ngoài ánh áng làm những điều mình thích. Khà, bữa ăn này nhất định phải ăn uống thật no say mới được!
- Ăn từ từ thôi, nóng bây giờ!
Phan Diệp Chân thấy cậu hấp tấp liền nhắc nhở. Cái nết ăn sao mà xấu thế không biết!
- Ngon lắm, há miệng ra!
Cậu nhanh chóng gắp miếng thịt nướng đến miệng của Phan Diệp Chân. Không chút do dự hắn lập tức má miệng mà cắn lấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đại ca à, bọn em chưa chết đâu!
Lý Sâm bĩu môi khinh bỉ, cái đồ có sắc quên anh em này. Hồi đó nói y hay lắm! Bây giờ thì sao? Không phải cũng đang y chan y hả? Hừ, đại ca là đồ hai mặt!
- Thằng cha Phi kế bên mày kìa, kêu ổng đút đi! Còn mày nhìn gì, ganh ty. với tao à?
Thẩm Lạc Tình rất không nể nang mà móc mỉa Lý Sâm cùng Tống Thụy. Ngộ ha, bồ tụi nó ngồi kế bên kìa, muốn làm gì thì làm mẹ đi mắc cái gì ngồi coi hắn với cậu chi rồi than! Hừ, đúng là rảnh hết phần thiên hạ!
- Cậu phải gọi tôi một tiếng anh đó Lạc Tình à!
Phan Diệp Chân nhếch môi cười tươi rối. Quen em trai anh thì phải dưới cơ anh rồi, đó là một điều vô cùng đúng với lẽ thường nha!
Anh cái quần..Lại nói bậy!Phan Diệp Chân nhìn cậu khẽ nhắc nhở. Thật là, tính tình sau một năm vẫn y như cũ không đổi chút nào. Cái miệng sao mà hỗn thế chứ?!
- Hừ, chúng ta bằng tuổi nhau đó anh bạn! Anh quen với thằng đệ tôi thù nên gọi đây một tiêng đại ca ha?!
Thẩm Lạc Tình cũng đâu có chịu thua. Cả hai anh em nhà này một thì bằng một thì nhỏ hơn cậu, muốn cậu kêu ông Phi là anh hả?! Nằm mơ đi rồi nghe!
- Được rồi, anh kệ ảnh đi!
Lý Sâm cũng hết cách với đại ca của mình. Ổng khẩu nghiệp mãi vẫn không thay đôi gì! Chậc, đúng là hết cách để nói về ổng rồi! Y chịu thua!
- Nghe theo em vậy!
Phan Diệp Phi mỉm cười tươi rối, nghe theo người yêu hết! Không phải là anh sợ gì cậu chỉ là không muốn cãi lơig bé con của mình thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Sến méo gì tao?"
Thẩm Lạc Tình một bên khinh bỉ.
- Mà, băng đảng bên phía của Lạc Bân tính sao?
Ông ta bị bắt các việc làm ăn cũng được đưa ra ánh sáng hết. Tài sản chắc hẳn sẽ bị thu hồi, còn băng đảng dưới trướng thì sẽ xử lý thế nào?
- Mấy anh em đó đều là người của tôi! Vả lại lúc ở cạnh ông ta tôi vốn đã tính trước đến ngày này rồi! Do đó cũng đã lập sẵn một doanh nghiệp nhỏ cho chính mình, anh em cũng có chỗ để làm việc!
Ở bên cạnh Lạc Bân như một con chó mặc ông ta điều khiển, Lạc Thiên Vũ hận ông ta như vậy sao có thể không tính đường lui cho mình chứ?! Với số tiền cũng như việc làm ăn hiện tại y không mấy lo toan về cuộc sống cho lắm.
- Anh giấu cũng kỹ thật...
Tổng Thụy không khỏi khâm phục, gã ở bên lạc Thiên Vũ lâu rồi mà không biết y chứa nhiều bí mật đến vậy. Phải nói một điều rằng người này diễn kịch quá hay! Nếu đóng phim chắc hẳn sẽ nổi tiếng.
- Ừ, bên cảnh sát cũng điều tra rõ rồi! Vả lại các anh em cậu nói ai nấy đều hợp tác! Cùng lắm là họ bị kết án một hai năm mà thôi!
Đám người Lạc Thiên Vũ dẫn dắt không dính dáng gì đến chuyện xấu của Lạc Bân quá nhiều. Đa số những kẻ đứng ra giao dịch hàng trắng của ông ta là đàn em thân cận mà thôi. Vì thế họ đương nhiên cũng sẽ không bị kết tội quá nặng thậm chí có thể còn không bị kết án!
- Nếu vậy thì trời quang mây tạnh rồi! Ai cũng đều vui cả!
Thẩm Lạc Tình uống một ngụm bia rồi hào hứng nói.
- Anh đó, anh lo là đối diện với ông nội đi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro