Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!
Thú hận
Hoàng Kim (Aiko)
2024-11-11 23:30:23
Lý Sâm nhìn cậu vội nói. Cậu giả chết một năm không một lời thăm hỏi khiến ông nội Thẩm đau khổ buồn bã, để y xem cậu giải quyết thế nào đây!
- Biết rồi!
Chuyện lần này người sai quả thật là cậu do đó ông nội có muốn trừng phạt thế nào cậu cũng không than vãn đâu. Vả lại cậu cũng biết ông thương mình lắm, giấu ông lâu như vậy trong lòng cũng không khỏi áy náy.
- Để ngày mai tao gặp ổng, chắc là ổng sẽ vui....
Ứ thì vui! Rất vui là đằng khác!
- MÀY CÚT ĐƯỢC THÌ CÚT LUÔN ĐI!
Thẩm Thất còn đang lo toan chuyện của bang hội thì tự nhiên nhìn thấy thằng cháu mà bản thân cho rằng đã chết xuất hiện ngay trước mặt. Chưa kể cậu còn bày ra vẻ mặt vô cùng thiếu đòn khiến ông không thể nhịn được mà cau có bảo cậu cút đi cho rồi.
Chuyện cậu còn sống Lý Sâm trước khi cậu đến đã nói cho ông, ban đầu ông còn chửi Lý Sâm một trận vì cho rằng thằng nhóc đó lừa mình. Nhưng mà bây giơ cái gương mặt này, cái giọng điệu này thật sự khiến ông không khỏi muốn cầm cây đánh đuổi thằng cháu khốn nạn của mình.
Ông của nó thì lo đến chết đi sống lại vậy mà nó còn cười được hả?! Ông của nó cứ tưởng nó không còn nữa tâm trạng như rơi xuống vực thẩm theo nó vậy mà bây giờ nó đứng trước mặt ông còn có thể cười đùa trêu chọc?
Ông...ông thật muốn tức chết!
- Ông nội.ông nội bình tĩnh chút!
Lý Sâm sợ có chuyện liền vội vã khuyên ngăn. Ông nội à cái gì cũng phải bình tĩnh đã, ông làm ơn đừng có manh động mà!!
- Mày hay lắm...giả chết! Trốn một năm! Giỏi lắm, đủ lông đủ cảnh hết rồi! Không xem ông già này ra gì nữa rồi!
Thẩm Thất thật sự không nuốt nổi cục tức trong lòng của mình. Đi được thì đi luôn đi, về đây làm gì hả?! Về đây nhằm chọc tức ông thêm hả?!
- Ông nội, thật sự xin lỗi!
Thẩm Lạc Tình lần đầu nghiêm túc nhìn ông nói. Hai chữ ông nội vốn không có gì nhưng vào tai Thẩm Thất lại khiến ông muốn khóc
- Thằng nhóc khốn nạn, mày giỏi thì mày đi luôn đi! Mày quay lại đây làm gì hả thằng nhóc khốn nạn?!
Hai mắt ông đã đỏ hoen lên mất rồi. Ông thương cậu, thương cậu thế nào cậu cũng rõ. Vậy mà chuyện quan trọng như vậy lại giấu ông, còn làm ông tưởng rằng cậu đã chết. Cậu thật sự...thật sự muốn ông đau lòng đến chết mà!
- Không phải cháu về rồi sao? Ông nội, xin lỗi vì đã làm ông lo!
Thẩm Lạc Tình rất ít khi lời tình cảm với người ông này của mình. Nhưng mà nhìn vào mắt ông cậu cũng biết ông đã lo cho mình cỡ nào.
Ông nội dẫu có hay la mắng nhưng tình yêu thương cho con cháu luôn vô bờ bến không hề ít!
Thẩm Thất nghe cậu nói xong liền ôm chằm lấy cậu, miệng vẫn không nhịn được mà mắng chửi cho đỡ phần ấm ức.
"Tốt rồi..."
Lý Sâm nhìn cảnh này chỉ có thể mỉm cười theo. Sau cùng mọi người lại có thể trở về như trước đây rồi...tốt quá..
- Ông nội, cháu vẫn thắc mắc rốt cuộc ông và gã họ Lạc đó có ân oán gì vậy?
Thẩm Lạc Tình thật sự có phàn thắc mắc. Chắc chắn hai người này phải có thâm thù đại hận thì Lạc Bân mới không ngại ra tay như vậy với gia đình bọn họ.
- Cháu cũng thắc mắc!
Lý Sâm một bên cũng chen vào. Quả thật chuyện lần này y cũng tò mò lắm.
- Chuyện rất xưa rồi ...nhưng mà nhắc lại thì y như mới hôm nào..
Thẩm Thất nhìn tách trà trên tay mình, dòng hồi ức xưa cũ bống chốc hiện lên trong tâm trí. Đã qua lâu như vậy cái gì cũng tan thành mây khói hết rồi duy chỉ có sự căm hờn trong lòng người kia là còn hiện hữu không đổi.
Mấy mươi năm về trước..
Thời bấy giờ băng đản lớn nhất trong giới giang hồ là Hắc Hổ, bằn đảng do hai người có tiếng lần lượt là Thẩm Thất và Lạc Bân cai quản.
Hai người này vốn từ nhỏ đã là trẻ mồ côi chung với nhau. Anh em chí cốt trong cô nhi viện. Vì thế khi lớn lên hai người đều lầm đường lạc lối mà dấn thân vào giang hồ hiểm ác. Có thể nói trong cả cái giang hồ máu tanh này có ai mà không biết đến hai anh em của họ. Chưa kể họ còn nhiều lần vào sinh ra tử chấp nhận vì nhau mà bị thương không màng đến tính mạng.
Cứ tưởng rằng tình cảm sẽ mãi thắm thiết như vậy không xức mẻ. Thật không ngờ cái gì cũng có thể xảy ra trên đời này, và rồi tình cảm của họ cũng dần xuất hiện lỗ hỏng. Kế đó mọi chuyện liền lâm vào bi kịch khó cứu vãn...
- Sau này chúng ta phải mở mọt cửa hàng thật lớn mày chịu không Bân!
- Biết rồi!
Chuyện lần này người sai quả thật là cậu do đó ông nội có muốn trừng phạt thế nào cậu cũng không than vãn đâu. Vả lại cậu cũng biết ông thương mình lắm, giấu ông lâu như vậy trong lòng cũng không khỏi áy náy.
- Để ngày mai tao gặp ổng, chắc là ổng sẽ vui....
Ứ thì vui! Rất vui là đằng khác!
- MÀY CÚT ĐƯỢC THÌ CÚT LUÔN ĐI!
Thẩm Thất còn đang lo toan chuyện của bang hội thì tự nhiên nhìn thấy thằng cháu mà bản thân cho rằng đã chết xuất hiện ngay trước mặt. Chưa kể cậu còn bày ra vẻ mặt vô cùng thiếu đòn khiến ông không thể nhịn được mà cau có bảo cậu cút đi cho rồi.
Chuyện cậu còn sống Lý Sâm trước khi cậu đến đã nói cho ông, ban đầu ông còn chửi Lý Sâm một trận vì cho rằng thằng nhóc đó lừa mình. Nhưng mà bây giơ cái gương mặt này, cái giọng điệu này thật sự khiến ông không khỏi muốn cầm cây đánh đuổi thằng cháu khốn nạn của mình.
Ông của nó thì lo đến chết đi sống lại vậy mà nó còn cười được hả?! Ông của nó cứ tưởng nó không còn nữa tâm trạng như rơi xuống vực thẩm theo nó vậy mà bây giờ nó đứng trước mặt ông còn có thể cười đùa trêu chọc?
Ông...ông thật muốn tức chết!
- Ông nội.ông nội bình tĩnh chút!
Lý Sâm sợ có chuyện liền vội vã khuyên ngăn. Ông nội à cái gì cũng phải bình tĩnh đã, ông làm ơn đừng có manh động mà!!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Mày hay lắm...giả chết! Trốn một năm! Giỏi lắm, đủ lông đủ cảnh hết rồi! Không xem ông già này ra gì nữa rồi!
Thẩm Thất thật sự không nuốt nổi cục tức trong lòng của mình. Đi được thì đi luôn đi, về đây làm gì hả?! Về đây nhằm chọc tức ông thêm hả?!
- Ông nội, thật sự xin lỗi!
Thẩm Lạc Tình lần đầu nghiêm túc nhìn ông nói. Hai chữ ông nội vốn không có gì nhưng vào tai Thẩm Thất lại khiến ông muốn khóc
- Thằng nhóc khốn nạn, mày giỏi thì mày đi luôn đi! Mày quay lại đây làm gì hả thằng nhóc khốn nạn?!
Hai mắt ông đã đỏ hoen lên mất rồi. Ông thương cậu, thương cậu thế nào cậu cũng rõ. Vậy mà chuyện quan trọng như vậy lại giấu ông, còn làm ông tưởng rằng cậu đã chết. Cậu thật sự...thật sự muốn ông đau lòng đến chết mà!
- Không phải cháu về rồi sao? Ông nội, xin lỗi vì đã làm ông lo!
Thẩm Lạc Tình rất ít khi lời tình cảm với người ông này của mình. Nhưng mà nhìn vào mắt ông cậu cũng biết ông đã lo cho mình cỡ nào.
Ông nội dẫu có hay la mắng nhưng tình yêu thương cho con cháu luôn vô bờ bến không hề ít!
Thẩm Thất nghe cậu nói xong liền ôm chằm lấy cậu, miệng vẫn không nhịn được mà mắng chửi cho đỡ phần ấm ức.
"Tốt rồi..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Sâm nhìn cảnh này chỉ có thể mỉm cười theo. Sau cùng mọi người lại có thể trở về như trước đây rồi...tốt quá..
- Ông nội, cháu vẫn thắc mắc rốt cuộc ông và gã họ Lạc đó có ân oán gì vậy?
Thẩm Lạc Tình thật sự có phàn thắc mắc. Chắc chắn hai người này phải có thâm thù đại hận thì Lạc Bân mới không ngại ra tay như vậy với gia đình bọn họ.
- Cháu cũng thắc mắc!
Lý Sâm một bên cũng chen vào. Quả thật chuyện lần này y cũng tò mò lắm.
- Chuyện rất xưa rồi ...nhưng mà nhắc lại thì y như mới hôm nào..
Thẩm Thất nhìn tách trà trên tay mình, dòng hồi ức xưa cũ bống chốc hiện lên trong tâm trí. Đã qua lâu như vậy cái gì cũng tan thành mây khói hết rồi duy chỉ có sự căm hờn trong lòng người kia là còn hiện hữu không đổi.
Mấy mươi năm về trước..
Thời bấy giờ băng đản lớn nhất trong giới giang hồ là Hắc Hổ, bằn đảng do hai người có tiếng lần lượt là Thẩm Thất và Lạc Bân cai quản.
Hai người này vốn từ nhỏ đã là trẻ mồ côi chung với nhau. Anh em chí cốt trong cô nhi viện. Vì thế khi lớn lên hai người đều lầm đường lạc lối mà dấn thân vào giang hồ hiểm ác. Có thể nói trong cả cái giang hồ máu tanh này có ai mà không biết đến hai anh em của họ. Chưa kể họ còn nhiều lần vào sinh ra tử chấp nhận vì nhau mà bị thương không màng đến tính mạng.
Cứ tưởng rằng tình cảm sẽ mãi thắm thiết như vậy không xức mẻ. Thật không ngờ cái gì cũng có thể xảy ra trên đời này, và rồi tình cảm của họ cũng dần xuất hiện lỗ hỏng. Kế đó mọi chuyện liền lâm vào bi kịch khó cứu vãn...
- Sau này chúng ta phải mở mọt cửa hàng thật lớn mày chịu không Bân!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro