Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!
Lần đầu
Hoàng Kim (Aiko)
2024-11-11 23:30:23
LƯU Ý!
CÓ CẢNH NHẠY CẢM, AI KHÔNG THÍCH CÓ THỂ BỎ QUA!!
.......
- Cái này là của tôi!
Cậu vén áo của hắn lên, sau đó lướt tay trên cơ ngực rắn chắc. Hắn chắc hẳn đã tập thể hình rất thường xuyên nên mới có body đẹp như vậy. Mà tất cả thứ này đều là của cậu!
- Cả cái này nữa!
Phan Diệp Chân bắt đầu giở thói lưu manh mà đưa tay cậu chạm vào thằng em mình. Lúc này thì Thẩm Lạc Tình mới phát giác có chút không ổn lắm. Sao mà cái đó của hắn...cái đó là to đến vậy? Đùa... đùa với cậu hả?
Phan Diệp Chân nhanh chóng rướn người đè lên cậu, sau đó hôn lấy hôn để người bên dưới thân mình. Môi mắt, mũi, cổ đều được hắn nâng niu để lại những cảnh hoa đỏ thắm tươi rối. Đến khi chạm đến hai hạt đậu bé xíu, hắn không ngần ngại mà mút nhẹ day day căn cắn khiến cậu vô thức rên lên sung sướng.
- A~ ha...ư...
Cảm giác đê mê lạ kỳ khiến Thẩm Lạc Tình lâng lâng khó tả. Quả nhiên trên mạng không lừa câu mà, làm tình thật sự vô cùng sướng!
- Kích thích lắm sao? Sắp...không chịu được rồi?
Phan Diệp Chận ranh ma mỉm cười. Thẩm Lạc Tình dĩ nhiên không cho phép bản thân lép vế. Cậu rướn tay, bóp lấy thứ to lớn của hắn cười khẩy.
- Là ai không chịu được vẫn còn chưa biết ưm..
Chưa dứt câu đã bị người ta một lần nữa xâm chiếm khoan miệng. Dẫu vậy cậu cũng không có ý chối từ, hai tay khẽ quàng qua cổ hắn mà đáp lại cái hôn.
- Ha....ưm...
Nụ hôn chưa dứt, lỗ nhỏ đã bị hắn đưa tay xâm phạm. Cậu rướn người, áp sát vào cơ thể hắn. Nước miếng trong miệng cũng vì thế mà tràn ra. Hai cánh tay cũng vô thức bấu lấy vai hắn.
- Chưa gì mà đã vậy sao?
Hắn mỉm cười nhìn người kia bị mình hôn đến đỏ bừng mặt choáng váng. Không nghĩ nhiều, ngay lập tức giúp cậu khuếch trưng lõ nhỏ. Chậc, nhưng nó quá chật rồi!
Hắn đẩy cậu xuống giường rồi lật người cậu lại, Thẩm Lạc Tình vẫn còn đê mê mặc kệ phản ứng của kẻ kia. Đến khi cảm giác lạnh lẽo truyền đến đằng sau mới rùng mình một cách thấu cảm.
Đau...ức..Ngoan, không sao!Hắn nhẹ giọng an ủi sau đó cố gắng giúp cậu dễ dàng hơn bằng ngón tay của mình. Tiếng rên mị hoặc bên tai cứ không ngừng kích thích từng tế bào của hắn. Cả lỗ và cậu nhỏ đều bị hắn chơi đùa khiến cậu hưng phấn mà bắn ra. Phan Diệp Chân thích thú nhìn cậu, sau đó cảm giác cậu lại thít chặt hơn dẫu vẫy lúc này hắn đã có thể dễ dàng ra vào.
Sau một lúc khuếch trương, cảm thấy cậu đã sẵn sàng liền không ngừng ngại mà đâm mạnh.
BẠCH! BẠCH! BẠCH!
- Aa~ ha...ha lạ..ha...
Tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc cùng những tiếng động cứ thay nhau vang lên. Phan Diệp Chân cứ rong đuổi mai trên người cậu không ngừng nghỉ. Hắn ôm lấy cậu làm chẳng biết mất bao lâu với bao nhiêu tư thế. Thẩm Lạc Tình chỉ biết bản thân sướng đến muốn phát điên lên mà thôi. Đến khi ngất đi lúc nào cả chính mình cũng không rõ nữa...
Sau trận hoan ái trên xe, Phan Diệp Chân đã chở cậu về nhà rồi giúp Thẩm Lạc Tình vệ sinh phần sau nhưng mà. thú tính trong người lại hứng lên vì thế một lần rồi một lần không hồi kết mà hành cậu đến sáng..
- Ức..đau vãi..
Thẩm Lạc Tình nhăn mi cố gắng ngồi dậy. Má nó, sướng thì sướng thiệt đó nhưng mà đau quá!
Cậu thật sự khâm phục những bé bot khác cũng như thằng đệ họ Lý của mình sao có thể chịu đựng cái cảm giác đau đến thấu tận trời cao này chứ?! Cậu còn tưởng bị hắn dập đến chết rồi! Cái tên này nhìn thì đàng hoàng đọa mạo mà việc giường chiếu lại không tệ đó chứ?! Hừ, có phải là vì đã quen rồi không?
Nghĩ vậy kiền không khỏi có chút tò mò cùng cảm giác khó chiu. Cậu không phải kiểu để ý chuyện người đầu tiên gì đó chỉ là hơi có cảm giác không thoải mái mà thôi.
- Nghĩ gì mà nhăn vậy?
Phan Diệp Chân hé mở mắt nhìn cậu, xem biểu cảm của mèo nhỏ cũng biết đang không vừa lòng gì đó rồi!
- Anh rất giỏi việc làm tình nhỉ?
Cậu mỉm cười khiêu khích cùng giọng nói chua lè nhưng mà đáp lại chỉ là cái hôn chụt lên tay cùng hởi thở ấm áp.
- Không, lần đầu đó! Vốn dĩ tôi làm sai hết mấy cách trong phim dạy rồi!
Phan Diệp Chân cười cười trước khi xảy ra chuyện này hắn dĩ nhiên sẽ tìm hiểu rồi. Nhưng mà khụ... khi thực hành hắn lại làm theo bản năng mà thôi.
- Mới mà đã giỏi vậy sao...không phải khi thành thục liền sẽ...
Bất giác cậu cảm thấy rùng mình...
CÓ CẢNH NHẠY CẢM, AI KHÔNG THÍCH CÓ THỂ BỎ QUA!!
.......
- Cái này là của tôi!
Cậu vén áo của hắn lên, sau đó lướt tay trên cơ ngực rắn chắc. Hắn chắc hẳn đã tập thể hình rất thường xuyên nên mới có body đẹp như vậy. Mà tất cả thứ này đều là của cậu!
- Cả cái này nữa!
Phan Diệp Chân bắt đầu giở thói lưu manh mà đưa tay cậu chạm vào thằng em mình. Lúc này thì Thẩm Lạc Tình mới phát giác có chút không ổn lắm. Sao mà cái đó của hắn...cái đó là to đến vậy? Đùa... đùa với cậu hả?
Phan Diệp Chân nhanh chóng rướn người đè lên cậu, sau đó hôn lấy hôn để người bên dưới thân mình. Môi mắt, mũi, cổ đều được hắn nâng niu để lại những cảnh hoa đỏ thắm tươi rối. Đến khi chạm đến hai hạt đậu bé xíu, hắn không ngần ngại mà mút nhẹ day day căn cắn khiến cậu vô thức rên lên sung sướng.
- A~ ha...ư...
Cảm giác đê mê lạ kỳ khiến Thẩm Lạc Tình lâng lâng khó tả. Quả nhiên trên mạng không lừa câu mà, làm tình thật sự vô cùng sướng!
- Kích thích lắm sao? Sắp...không chịu được rồi?
Phan Diệp Chận ranh ma mỉm cười. Thẩm Lạc Tình dĩ nhiên không cho phép bản thân lép vế. Cậu rướn tay, bóp lấy thứ to lớn của hắn cười khẩy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Là ai không chịu được vẫn còn chưa biết ưm..
Chưa dứt câu đã bị người ta một lần nữa xâm chiếm khoan miệng. Dẫu vậy cậu cũng không có ý chối từ, hai tay khẽ quàng qua cổ hắn mà đáp lại cái hôn.
- Ha....ưm...
Nụ hôn chưa dứt, lỗ nhỏ đã bị hắn đưa tay xâm phạm. Cậu rướn người, áp sát vào cơ thể hắn. Nước miếng trong miệng cũng vì thế mà tràn ra. Hai cánh tay cũng vô thức bấu lấy vai hắn.
- Chưa gì mà đã vậy sao?
Hắn mỉm cười nhìn người kia bị mình hôn đến đỏ bừng mặt choáng váng. Không nghĩ nhiều, ngay lập tức giúp cậu khuếch trưng lõ nhỏ. Chậc, nhưng nó quá chật rồi!
Hắn đẩy cậu xuống giường rồi lật người cậu lại, Thẩm Lạc Tình vẫn còn đê mê mặc kệ phản ứng của kẻ kia. Đến khi cảm giác lạnh lẽo truyền đến đằng sau mới rùng mình một cách thấu cảm.
Đau...ức..Ngoan, không sao!Hắn nhẹ giọng an ủi sau đó cố gắng giúp cậu dễ dàng hơn bằng ngón tay của mình. Tiếng rên mị hoặc bên tai cứ không ngừng kích thích từng tế bào của hắn. Cả lỗ và cậu nhỏ đều bị hắn chơi đùa khiến cậu hưng phấn mà bắn ra. Phan Diệp Chân thích thú nhìn cậu, sau đó cảm giác cậu lại thít chặt hơn dẫu vẫy lúc này hắn đã có thể dễ dàng ra vào.
Sau một lúc khuếch trương, cảm thấy cậu đã sẵn sàng liền không ngừng ngại mà đâm mạnh.
BẠCH! BẠCH! BẠCH!
- Aa~ ha...ha lạ..ha...
Tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc cùng những tiếng động cứ thay nhau vang lên. Phan Diệp Chân cứ rong đuổi mai trên người cậu không ngừng nghỉ. Hắn ôm lấy cậu làm chẳng biết mất bao lâu với bao nhiêu tư thế. Thẩm Lạc Tình chỉ biết bản thân sướng đến muốn phát điên lên mà thôi. Đến khi ngất đi lúc nào cả chính mình cũng không rõ nữa...
Sau trận hoan ái trên xe, Phan Diệp Chân đã chở cậu về nhà rồi giúp Thẩm Lạc Tình vệ sinh phần sau nhưng mà. thú tính trong người lại hứng lên vì thế một lần rồi một lần không hồi kết mà hành cậu đến sáng..
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ức..đau vãi..
Thẩm Lạc Tình nhăn mi cố gắng ngồi dậy. Má nó, sướng thì sướng thiệt đó nhưng mà đau quá!
Cậu thật sự khâm phục những bé bot khác cũng như thằng đệ họ Lý của mình sao có thể chịu đựng cái cảm giác đau đến thấu tận trời cao này chứ?! Cậu còn tưởng bị hắn dập đến chết rồi! Cái tên này nhìn thì đàng hoàng đọa mạo mà việc giường chiếu lại không tệ đó chứ?! Hừ, có phải là vì đã quen rồi không?
Nghĩ vậy kiền không khỏi có chút tò mò cùng cảm giác khó chiu. Cậu không phải kiểu để ý chuyện người đầu tiên gì đó chỉ là hơi có cảm giác không thoải mái mà thôi.
- Nghĩ gì mà nhăn vậy?
Phan Diệp Chân hé mở mắt nhìn cậu, xem biểu cảm của mèo nhỏ cũng biết đang không vừa lòng gì đó rồi!
- Anh rất giỏi việc làm tình nhỉ?
Cậu mỉm cười khiêu khích cùng giọng nói chua lè nhưng mà đáp lại chỉ là cái hôn chụt lên tay cùng hởi thở ấm áp.
- Không, lần đầu đó! Vốn dĩ tôi làm sai hết mấy cách trong phim dạy rồi!
Phan Diệp Chân cười cười trước khi xảy ra chuyện này hắn dĩ nhiên sẽ tìm hiểu rồi. Nhưng mà khụ... khi thực hành hắn lại làm theo bản năng mà thôi.
- Mới mà đã giỏi vậy sao...không phải khi thành thục liền sẽ...
Bất giác cậu cảm thấy rùng mình...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro