Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Có Chút Lạnh

2024-11-21 00:36:47

Tôn Quốc và lão Vương liếc nhau một cái, nhanh chóng đuổi kịp.

“Tiểu Lê, chậm một chút, nhìn dưới chân.”

Lão Vương dặn dò một tiếng, luôn cảm thấy xung quanh hơi lạnh, anh ta nắm chặt áo trên người, bước nhanh tới phía sau Lê Kiến Mộc.

Tuy Tôn Quốc không cho rằng Lê Kiến Mộc là đại sư gì đó, nhưng dù sao là cô gái nhỏ, ông ta lập tức dùng đèn pin soi dưới chân Lê Kiến Mộc, đề phòng cô không cẩn thận bị ngã.

Bước chân của Lê Kiến Mộc rất nhanh, dễ như trở bàn tay tránh đi vật liệu xây dựng chồng chất như núi và hố to hố nhỏ.

Tôn Quốc tự nhận mình đã rất quen thuộc với công trường này, nhưng thấy Lê Kiến Mộc đi quen thuộc như nhà mình, trong lòng không nhịn được nổi lên nghi ngờ.

Theo tuyến đường của Lê Kiến Mộc đi vào, bóng đêm vốn âm trầm giống như phủ kín một tầng sương mù nhàn nhạt.

Mới đầu Tôn Quốc và lão Vương còn tán gẫu chuyện xây dựng ở nơi này, đi tới đi lui một lát tốc độ nói chuyện đều chậm lại.

“Chuyện này… Không phải là thật sự có thứ gì đó đấy chứ?” Lão Vương nhìn xung quanh yên tĩnh, nói thầm.

Lê Kiến Mộc lạnh nhạt liếc mắt nhìn bốn phía.

Đương nhiên là có.

Đều nhiều hơn mấy bọn họ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chẳng qua nhìn thấy cô, phần lớn đều trốn đi thật xa.

Thỉnh thoảng có tiểu quỷ lớn gan, ví dụ như trên cây cột cao nửa tường, có một tiểu quỷ đang lặng lẽ ló đầu ra ngoài, nghiêng đầu nhìn bọn họ.

Sau đó bị ma lớn tuổi hơn phía sau đứa bé xách lỗ tai bay đi.

Thấy cô không lên tiếng, lão Vương chà xát cánh tay, không dám hé răng.

Đồng thời Lê Kiến Mộc ở phía trước cũng đi chậm lại.

Cô dừng trước một đống gạch lung tung rối loạn.

Vòng quanh đống gạch kia hai vòng, đôi mắt của cô híp lại.

Tôn Quốc và lão Vương nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, cũng dừng bước lại nhìn bốn phía.

“Hai người có cảm thấy hơi lạnh hay không?” Lão Vương nắm chặt áo trên người.

Lê Kiến Mộc bất ngờ xoay người, nhìn về phía lão Vương.

Đôi mắt sắc bén ở dưới ánh đèn Tôn Quốc chiếu tới, khiến người ta sợ hãi tới cực hạn.

Lão Vương hít sâu một hơi, một người đàn ông to như vậy suýt nữa bị dọa đến tim ngừng đập:

“Tiểu, Tiểu Lê, sao thế?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lê Kiến Mộc nhìn không phải anh ta.

Cô tiện tay cầm lấy một viên gạch, ném mạnh về phía lão Vương.

Sắc mặt lão Vương thay đổi, không chút nghĩ ngợi muốn tránh né, nhưng mà cơ thể giống như bị gông cùm xiềng xích gì đó, căn bản không thể nhúc nhích.

Cũng may gạch bay qua đầu vai anh ta một cách chính xác, dường như đập trúng thứ gì đó, phát ra tiếng “cộp” xong thì rơi xuống đất.

Chỉ trong nháy mắt dường như lão Vương nghe thấy được tiếng người đang kêu bén nhọn.

“Chuyện này… Chuyện này… Chuyện này là sao thế?” Tôn Quốc mở to hai mắt nhìn, giây tiếp theo cả người nhũn ra ngã xuống, ngất xỉu.

Lê Kiến Mộc nhanh chóng chạy tới trước mặt lão Vương, vỗ lên đầu vai anh ta một cái.

Chỉ trong nháy mắt lão Vương cảm thấy gông cùm xiềng xích trên người mình biến mất, đang định tò mò quay đầu nhìn một cái thì cái cổ tê rần, cũng ngất xỉu theo.

Lê Kiến Mộc cất dao nhỏ, nhìn thoáng qua hai người trên mặt đất không có cố kỵ gì.

Cô chắp tay trước ngực, kết ấn sau đó kéo ra.

Chỉ trong nháy mắt một tấm lưới to màu vàng xuất hiện ở giữa không trung.

Lưới to kéo ra, bay thẳng về phương hướng nào đó, bao lại không khí hư vô chỗ nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Số ký tự: 0