Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Đại Sư, Thật Sự...

2024-11-21 00:36:47

Lê Kiến Mộc quay đầu nhìn thoáng qua, nhanh chóng kết ấn.

Tia sáng vàng chớp lóe, bao phủ trên đình bảo vệ.

Ngay sau đó cô nhấc chân chạy về phía cổng trường, lão Vương đều không theo kịp.

Mà bóng dáng của cô, cũng chỉ trong nháy mắt là không thấy.

“Vừa, vừa rồi là gì thế?”

“Tôi không nhìn nhầm đúng không? Lóe lên tia sáng vàng ấy?”

“Đại sư, thật sự là đại sư.”

“Như vậy có phải nói lên thật sự có ma hay không?”

Trong trạm bảo vệ lập tức yên tĩnh, mấy người cao lớn chen chúc ở bên trong đều ôm đầu im lặng.



Âm khí thông thiên cường đại mà áp bách.

Gương mặt Lê Kiến Mộc nghiêm túc, chân chạy nhanh theo cảm nhận, đi tới chỗ trung tâm của âm khí, vẫn luôn đi đến sâu bên trong công trường mới dừng bước.

Cô nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.

Cô lại tìm kiếm một vòng, cuối cùng xác định được.

Âm khí tràn đầy đó đã không còn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ trong nháy mắt biến mất sạch sẽ, không để lại một chút nào.

Khác biệt duy nhất chính là công trường lúc trước còn “náo nhiệt”, lúc này sạch sẽ không có một chút quỷ khí nào.

Cô đứng tại chỗ cẩn thận kiểm tra một lát, xác nhận âm khí tới đột ngột thật sự không còn, chỉ có thể quay đầu trở về.

Chẳng qua mới đi mấy bước, cô lại dừng bước lại.

Bên chồng gạch cao cỡ nửa người, một hồn thể dán sát mình vào gạch, muốn che giấu bản thân mình đi.

Lê Kiến Mộc nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía hồn thể kia.

Người đàn ông mặc âu phục đi giày da, cơ thể cao gầy, lúc này co rúc người nửa cơ thể tiến vào trong đống gạch, nửa người lộ ra.

“Ra đây.” Lê Kiến Mộc nói.

Hồn thể kia nhúc nhích, không đi ra.

Lê Kiến Mộc: “Đừng để tôi phải kéo anh ra.”

Cuối cùng người đàn ông cũng chắc chắn là mình, anh ta quay đầu hơi sửng sốt: “Cô thấy được tôi sao?”

Lê Kiến Mộc: “…”

Không chỉ thấy được, còn có thể thấy đối phương trông rất tuấn tú.

Đôi mắt là đôi mắt, cái mũi là cái mũi, vô cùng đoan chính.

Có nhan sắc hơn ba phần mấy sư môn của cô được người đời khen ngợi tuấn tú.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chẳng qua vì trốn trong gạch chỉ lộ ra nửa gương mặt, một con mắt, nếu là người bình thường mở Âm Dương Nhãn thấy cảnh này, có lẽ sẽ bị dọa sợ chết khiếp.

Dường như người đàn ông cũng cảm thấy lời nói của mình vô nghĩa.

Xung quanh này ngoại trừ anh ta, ngay cả bóng ma đều không có, đối phương nhìn anh ta chắc chắn là nói chuyện với anh ta rồi.

Anh ta chui ra khỏi khe gạch, đứng thẳng người, toàn bộ hồn thể càng thêm thon dài.

“Cô gọi tôi có việc gì sao?” Người đàn ông hỏi.

Lê Kiến Mộc liếc mắt đánh giá anh ta một cái: “Anh tên là gì?”

Người đàn ông nỗ lực nghĩ một lát, cuối cùng tốn công vô ích lắc đầu.

“Không biết, tôi đã quên tên tôi là gì.”

Lê Kiến Mộc không ngoài ý muốn.

Trên người người này không có âm khí, cũng không có sát khí.

Vậy chính sinh hồn.

Sinh hồn rời khỏi cơ thể là chuyện thường có, đặc biệt là khi còn nhỏ rất dễ bị dọa mất hồn.

Người trưởng thành cũng sẽ vì đủ loại nguyên nhân như gặp tai nạn mà linh hồn rời khỏi cơ thể.

Sau khi sinh hồn rời khỏi cơ thể, sẽ dần quên đi những chuyện lúc trước, nếu trong bảy ngày không quay về mà nói, sẽ hoàn toàn biến thành cô hồn dã quỷ, cơ thể cũng sẽ rơi vào trạng thái tử vong não.

Đương nhiên trong bảy ngày này gặp phải tà tu hay là lệ quỷ, bị câu bị ăn cũng có khả năng, dù sao sinh hồn là vật đại bổ trong mắt tà ám.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Số ký tự: 0