Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Thiết Đản

2024-10-22 00:10:23

Nhưng quả phụ họ Lưu đều không tin, mỗi ngày đều lấy bức thư con trai để lại trước khi đi xem hết lần này tới lần khác, canh giữ ở nhà đợi con trai về.

Sau này quả phụ họ Lưu không thể đợi được đến khi con trai về, mình thì không cẩn thận ngã xuống mương chết.

“Tôi cũng không phải là không biết xây nhà ở trong thôn là chuyện tốt với mọi người, nhưng đây là đất nhà tôi, con trai tôi còn chưa xây nhà, dựa vào cái gì đám người này đã xây trước?”

“Nhỡ đâu sau này con trai tôi trở về không tìm thấy cửa nhà thì làm sao?”

“Tôi cũng không cần thiên kim vạn bạc gì đó của mấy người, tôi chỉ có hai yêu cầu, đại sư cô lợi hại như vậy, cô có thể giúp tôi nhìn xem con trai tôi ở đâu được không, bảo thằng bé trở về một chuyến. Cô cứ nói tôi nhớ thằng bé, cho dù có kiếm được tiền hay không, thằng bé hãy về một chuyến đi, tôi muốn nhìn mặt thằng bé lần cuối.”

“Chuyện thứ hai chính là mảnh đất này ban đầu là đất nhà tôi, tôi nghe người ta nói dùng đất nhà bọn tôi, sau này xây nhà cũng phải chia một gian cho nhà tôi. Tôi chỉ muốn hỏi một chút, có thể chia một gian cho con trai tôi được không?”

Lê Kiến Mộc gật đầu: “Con trai bà tên là gì?”

Quả phụ họ Lưu hưng phấn nói: “Con trai tôi tên là Thiết Đản.”

Lê Kiến Mộc: “…”

Mười phút sau, lão Vương và Tôn Quốc bị đánh tỉnh, sau khi tỉnh lại thấy ánh đèn sáng rực ở cửa công trường thì cảm thấy mơ hồ.

“Đây là nơi nào thế?” Lão Vương giống như đang ở trong mơ, nhìn đám người mơ hồ ở trong vòng sáng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nơi này là âm tào địa phủ.” Có người mỉm cười nói.

Lê Kiến Mộc: “Nơi này là công trường, chú Vương mau đứng dậy đi, không sao đâu.”

Giọng nói lạnh lùng lập tức khiến lão Vương tỉnh táo lại.

Anh ta chớp mắt, ngồi dậy, lúc này mới phát hiện mình đang nằm ở cửa công trường.

Bên cạnh còn có Tôn Quốc cũng như mới tỉnh lại từ trong mơ giống anh ta.

“Chú, chú nhớ ra rồi, Tiểu Lê, có phải vừa rồi cháu thấy gì đó hay không? Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Những người còn lại đều nhìn về phía cô gái nhỏ.

Đám người canh gác bọn họ đều là người trong thôn này, từ trước tới nay chưa từng bị quả phụ họ Lưu dọa sợ, đương nhiên là không tin trong công trường này có ma.

Ba người này tiến vào công trường, bọn họ không để trong lòng lắm.

Năm phút trước bỗng nhiên Lê Kiến Mộc đi ra, bảo bọn họ đi vào khiêng người.

Khi bọn họ đi vào, Tôn Quốc và lão Vương đang nằm trên đất.

Bọn họ cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chẳng lẽ thật sự có ma?

Lê Kiến Mộc lắc đầu, đang định mở miệng bỗng nhiên sắc mặt thay đổi.

Một dòng âm khí mạnh mẽ che trời lấp đất mà đến, đèn to ở cửa công trường không gió tự động lúc sáng lúc tối.

“Xảy ra chuyện gì thế?”

“Chuyện này… Chuyện này…”

“Có ma… Thật sự có ma!”

Mọi người kinh hãi, gương mặt trắng bệch vội vàng chạy vào phòng an ninh.

Bọn họ chưa thấy gì cả, đã bị dọa thành như vậy.

Mà trước mặt Lê Kiến Mộc, toàn bộ không trung màu xám trắng bị một tầng màu đen như mực bao trùm, giống như che trời đánh úp về phía công trường.

Những cô hồn dã quỷ trên công trường lập tức bị dọa sợ, hoảng loạn chạy khắp nơi.

“Tiểu Lê, Tiểu Lê mau vào, mau vào đi!” Lão Vương sốt ruột xua tay, coi phòng an ninh nhỏ hẹp trở thành chỗ tránh nạn duy nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch

Số ký tự: 0