Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch
Kỳ Lạ, Kỳ Lạ, Đ...
2024-11-21 00:36:47
Anh lại linh hồn phù phiếm, mơ hồ phiêu đi, toàn thân bị âm khí xâm nhập giống y như quỷ tu.
Nhưng mà đèn dương trên hai vai vững vàng, không hề nghi ngờ anh là phàm nhân.
Ngoài ra nếu cô không nhìn nhầm mà nói, người này ba hồn bảy phách cũng tàn khuyết, lại không có bất cứ dấu hiệu ngu dại gì.
Cô từng thấy linh khí của người tu luyện huyền môn và âm khí của người tu tà ma, cũng từng thấy ánh sáng công đức của người tốt và sát khí của người vô cùng gian ác, nhưng chưa từng gặp ai kỳ lạ như vậy.
“Nhìn cái gì thế?” Sinh hồn nam nhìn theo ánh mắt của cô, chỉ còn con đường ngựa xe như nước.
Lê Kiến Mộc lắc đầu, nhắm mắt lại không nói chuyện nữa.
Xe chậm rãi rời đi, cứ dừng lại lại đi một đoạn, đi lên đi xuống không ít người.
Lê Kiến Mộc còn đang suy nghĩ tới người đàn ông vừa rồi.
Trong đầu cô không ngừng hồi tưởng lại hồ sơ từng xem qua ở sư môn, nhưng mà cho dù lật xem thế nào, đều không tìm được người kỳ lạ như vậy.
Dường như người không ra người, quỷ không ra quỷ, cũng không phải tà ám gì.
Kỳ lạ, kỳ lạ, đúng là kỳ lạ.
Bất chợt xe đột nhiên phanh lại.
Cô mở to mắt.
Đồng thời trong xe cũng vang lên thông báo.
“Các vị hành khách, phía trước xảy ra tai nạn giao thông, cần phải đi đường vòng, nếu hành khách có nhu cầu xuống gần đây mời xuống xe ngay bây giờ, trạm kế tiếp là…”
Xảy ra tai nạn giao thông ư?
Gương mặt xinh đẹp của Lê Kiến Mộc hơi trầm xuống, nhìn chỗ cách hơn trăm mét.
Chỗ đó là một vùng tro đen, từng dòng âm khí tuôn ra bên ngoài.
Không đợi cô nhìn kỹ, mấy bóng dáng trong suốt bay lên giữa không trung, mờ mịt còn mê mang.
Lê Kiến Mộc chần chừ một lát, xuống xe.
Có rất nhiều người đứng xem gần vụ tai nạn, cảnh sát đã tới đang đuổi đi.
Rất nhanh hiện trường chỉ còn lại cảnh sát giữ gìn trật tự, người sống sót sau tai nạn cùng với người của bệnh viện.
Lê Kiến Mộc đứng cách đó không xa, ánh mắt nhìn mấy quỷ mới không chịu khống chế đi theo thi thể do nhân viên y tế khiêng đi.
Chỉ có một người phản ứng nhanh hơn, dường như đã biết mình đã chết, gương mặt vô cùng bi ai, bay tại chỗ không nhúc nhích.
Lê Kiến Mộc than nhẹ một tiếng, giơ tay, ma mới kia cũng không chịu khống chế đi theo thi thể mình rời đi.
Không đi theo thi thể rời đi, để mặc đau khổ và oán hận lên men mà dừng ở nơi xảy ra sự cố, rất dễ trở thành cô hồn dã quỷ ở đây.
“Cô gái nhỏ, phía trước xảy ra tai nạn giao thông liên hoàn, nơi này tạm thời không thể ở lại.” Một cảnh sát tóc húi cua đi tới, nghiêm túc nói.
Lê Kiến Mộc gật đầu, đang định rời đi, trong lơ đãng nhìn thoáng qua thấy được chiếc xe bị đâm nát nhừ, đôi mắt lập tức dừng lại.
Hình như là xe của người đàn ông kỳ lạ vừa rồi.
Cô quay đầu nói với cảnh sát: “Chào anh, tôi muốn tìm một người bị thương do tai nạn vừa rồi, lái chiếc xe màu đen kia.”
Tiêu Tề sửng sốt, nhìn thoáng qua xe mà cô chỉ, trong mắt lướt qua chút kỳ lạ.
Nhưng mà đèn dương trên hai vai vững vàng, không hề nghi ngờ anh là phàm nhân.
Ngoài ra nếu cô không nhìn nhầm mà nói, người này ba hồn bảy phách cũng tàn khuyết, lại không có bất cứ dấu hiệu ngu dại gì.
Cô từng thấy linh khí của người tu luyện huyền môn và âm khí của người tu tà ma, cũng từng thấy ánh sáng công đức của người tốt và sát khí của người vô cùng gian ác, nhưng chưa từng gặp ai kỳ lạ như vậy.
“Nhìn cái gì thế?” Sinh hồn nam nhìn theo ánh mắt của cô, chỉ còn con đường ngựa xe như nước.
Lê Kiến Mộc lắc đầu, nhắm mắt lại không nói chuyện nữa.
Xe chậm rãi rời đi, cứ dừng lại lại đi một đoạn, đi lên đi xuống không ít người.
Lê Kiến Mộc còn đang suy nghĩ tới người đàn ông vừa rồi.
Trong đầu cô không ngừng hồi tưởng lại hồ sơ từng xem qua ở sư môn, nhưng mà cho dù lật xem thế nào, đều không tìm được người kỳ lạ như vậy.
Dường như người không ra người, quỷ không ra quỷ, cũng không phải tà ám gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ lạ, kỳ lạ, đúng là kỳ lạ.
Bất chợt xe đột nhiên phanh lại.
Cô mở to mắt.
Đồng thời trong xe cũng vang lên thông báo.
“Các vị hành khách, phía trước xảy ra tai nạn giao thông, cần phải đi đường vòng, nếu hành khách có nhu cầu xuống gần đây mời xuống xe ngay bây giờ, trạm kế tiếp là…”
Xảy ra tai nạn giao thông ư?
Gương mặt xinh đẹp của Lê Kiến Mộc hơi trầm xuống, nhìn chỗ cách hơn trăm mét.
Chỗ đó là một vùng tro đen, từng dòng âm khí tuôn ra bên ngoài.
Không đợi cô nhìn kỹ, mấy bóng dáng trong suốt bay lên giữa không trung, mờ mịt còn mê mang.
Lê Kiến Mộc chần chừ một lát, xuống xe.
Có rất nhiều người đứng xem gần vụ tai nạn, cảnh sát đã tới đang đuổi đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rất nhanh hiện trường chỉ còn lại cảnh sát giữ gìn trật tự, người sống sót sau tai nạn cùng với người của bệnh viện.
Lê Kiến Mộc đứng cách đó không xa, ánh mắt nhìn mấy quỷ mới không chịu khống chế đi theo thi thể do nhân viên y tế khiêng đi.
Chỉ có một người phản ứng nhanh hơn, dường như đã biết mình đã chết, gương mặt vô cùng bi ai, bay tại chỗ không nhúc nhích.
Lê Kiến Mộc than nhẹ một tiếng, giơ tay, ma mới kia cũng không chịu khống chế đi theo thi thể mình rời đi.
Không đi theo thi thể rời đi, để mặc đau khổ và oán hận lên men mà dừng ở nơi xảy ra sự cố, rất dễ trở thành cô hồn dã quỷ ở đây.
“Cô gái nhỏ, phía trước xảy ra tai nạn giao thông liên hoàn, nơi này tạm thời không thể ở lại.” Một cảnh sát tóc húi cua đi tới, nghiêm túc nói.
Lê Kiến Mộc gật đầu, đang định rời đi, trong lơ đãng nhìn thoáng qua thấy được chiếc xe bị đâm nát nhừ, đôi mắt lập tức dừng lại.
Hình như là xe của người đàn ông kỳ lạ vừa rồi.
Cô quay đầu nói với cảnh sát: “Chào anh, tôi muốn tìm một người bị thương do tai nạn vừa rồi, lái chiếc xe màu đen kia.”
Tiêu Tề sửng sốt, nhìn thoáng qua xe mà cô chỉ, trong mắt lướt qua chút kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro