Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 41
Lạp Nghiêu
2024-08-17 11:24:25
[Đúng vậy, người vừa rồi nói phát sóng trực tiếp ăn bàn phím đi ra đây!]
[Chỉ có một mình tôi cảm thấy lúc Hạ Duyên nhìn thấy tờ giấy của Diệp Minh San đã không vui lắm sao?]
[Tôi cũng nhìn thấy, lựa chọn lẫn nhau chẳng lẽ không nên vui vẻ sao?]
Fans Hạ Duyên nhìn thấy những bình luận này, lại vội vàng giải thích thay Hạ Duyên.
[Hạ Duyên vẫn luôn là vẻ mặt này mà, đang vui vẻ đó.]
[Biểu cảm của Hạ Duyên biến hóa chỉ có fans chúng tôi mới có thể nhìn ra.]
Nam khách quý thứ hai mở phong thư là Tề Dư Hàng, Trần Tư Nguyệt viết cho anh ấy một bức thư rung động, Trần Tư Nguyệt tự xưng là chữ xấu xí, nhưng thật ra chữ của cô ấy vô cùng xinh đẹp, chiếm được rất nhiều tán thưởng của cư dân mạng, hơn nữa đáng tiếc cô ấy và Tề Dư Hàng không chọn lẫn nhau.
Nhân viên công tác đi ra từ phòng Tề Dư Hàng, Trình Tiêu vừa lúc chạy bộ trở về.
Khi nhìn thấy phong thư, anh ấy còn sửng sốt.
Diệp Minh San rõ ràng có cảm giác với Hạ Duyên, bản thân anh ta gần như không có giao thoa với Trần Tư Nguyệt, Vân Thiên Thiên càng là sớm đã có mục tiêu rõ ràng. Sao lại đến lượt mình!
Anh ấy tò mò mở phong thư ra, nhìn thấy đám mây nhỏ phía trên, anh ấy vui mừng nhướng mày: “Là Thiên Thiên!”
[Vân Thiên Thiên làm sao vậy? Tại sao cô ta lại đưa thư cho Trình Tiêu?]
[Tình cảm thanh mai trúc mã vừa lên chương trình hẹn hò đã thay đổi rồi à?]
[Cặp này đều chọn lẫn nhau, tôi cảm thấy không phải là kịch bản đâu, có thể Vân Thiên Thiên thật sự có hứng thú với Trình Tiêu.]
[Này, mặt sau tờ giấy này là gì vậy?]
Nhân viên công tác cũng nhìn thấy hình vẽ kỳ quái phía sau tờ giấy, nhỏ giọng nhắc nhở Trình Tiêu.
Lúc này Trình Tiêu mới lật tờ giấy lại, nghiên cứu hình vẽ nửa ngày: “Đây là cái gì?”
Cư dân mạng cũng không hiểu.
Trình Tiêu không nghiên cứu ra trò gì, nhưng nhận được tờ giấy của Vân Thiên Thiên anh ấy vẫn rất vui vẻ, anh ấy cất tờ giấy vào trong túi: “Đợi lát nữa gặp Thiên Thiên tôi sẽ hỏi cô ấy, liệu đây có phải là mật mã gì không?”
[Nói như vậy hình như có chút lãng mạn nha!]
[Tôi đoán hình vẽ kia có nghĩa là 'Hôm nay tiếp tục phối hợp với tôi, tôi sẽ cho anh thêm hai mươi vạn’.]
[Ha ha ha, đây là mật mã của chủ thuê và kẻ làm thuê.]
Lúc các nam khách quý mở tờ giấy ra, Diệp Minh San và Trần Tư Nguyệt đã thu dọn xong, chuẩn bị gọi Vân Thiên Thiên cùng đi đến tiền viện.
Di chứng của ly hồn vừa mới qua đi, Vân Thiên Thiên thay bộ quần áo, lại đốt nén nhang cho ba con quỷ trong phòng.
Cô bảo Diệp Minh San và Trần Tư Nguyệt ở phòng khách chờ một chút, cô cầm túi xách lên rồi đi ra ngoài.
Cái túi xách ngày hôm qua có một chút tro tàn của bùa giấy, Vân Thiên Thiên có chút ghét bỏ, nên chuyển đồ sang một cái túi khác.
Cửa phòng ngủ mở ra, Diệp Minh San bước đến cửa và nhìn vào trong.
[Chỉ có một mình tôi cảm thấy lúc Hạ Duyên nhìn thấy tờ giấy của Diệp Minh San đã không vui lắm sao?]
[Tôi cũng nhìn thấy, lựa chọn lẫn nhau chẳng lẽ không nên vui vẻ sao?]
Fans Hạ Duyên nhìn thấy những bình luận này, lại vội vàng giải thích thay Hạ Duyên.
[Hạ Duyên vẫn luôn là vẻ mặt này mà, đang vui vẻ đó.]
[Biểu cảm của Hạ Duyên biến hóa chỉ có fans chúng tôi mới có thể nhìn ra.]
Nam khách quý thứ hai mở phong thư là Tề Dư Hàng, Trần Tư Nguyệt viết cho anh ấy một bức thư rung động, Trần Tư Nguyệt tự xưng là chữ xấu xí, nhưng thật ra chữ của cô ấy vô cùng xinh đẹp, chiếm được rất nhiều tán thưởng của cư dân mạng, hơn nữa đáng tiếc cô ấy và Tề Dư Hàng không chọn lẫn nhau.
Nhân viên công tác đi ra từ phòng Tề Dư Hàng, Trình Tiêu vừa lúc chạy bộ trở về.
Khi nhìn thấy phong thư, anh ấy còn sửng sốt.
Diệp Minh San rõ ràng có cảm giác với Hạ Duyên, bản thân anh ta gần như không có giao thoa với Trần Tư Nguyệt, Vân Thiên Thiên càng là sớm đã có mục tiêu rõ ràng. Sao lại đến lượt mình!
Anh ấy tò mò mở phong thư ra, nhìn thấy đám mây nhỏ phía trên, anh ấy vui mừng nhướng mày: “Là Thiên Thiên!”
[Vân Thiên Thiên làm sao vậy? Tại sao cô ta lại đưa thư cho Trình Tiêu?]
[Tình cảm thanh mai trúc mã vừa lên chương trình hẹn hò đã thay đổi rồi à?]
[Cặp này đều chọn lẫn nhau, tôi cảm thấy không phải là kịch bản đâu, có thể Vân Thiên Thiên thật sự có hứng thú với Trình Tiêu.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Này, mặt sau tờ giấy này là gì vậy?]
Nhân viên công tác cũng nhìn thấy hình vẽ kỳ quái phía sau tờ giấy, nhỏ giọng nhắc nhở Trình Tiêu.
Lúc này Trình Tiêu mới lật tờ giấy lại, nghiên cứu hình vẽ nửa ngày: “Đây là cái gì?”
Cư dân mạng cũng không hiểu.
Trình Tiêu không nghiên cứu ra trò gì, nhưng nhận được tờ giấy của Vân Thiên Thiên anh ấy vẫn rất vui vẻ, anh ấy cất tờ giấy vào trong túi: “Đợi lát nữa gặp Thiên Thiên tôi sẽ hỏi cô ấy, liệu đây có phải là mật mã gì không?”
[Nói như vậy hình như có chút lãng mạn nha!]
[Tôi đoán hình vẽ kia có nghĩa là 'Hôm nay tiếp tục phối hợp với tôi, tôi sẽ cho anh thêm hai mươi vạn’.]
[Ha ha ha, đây là mật mã của chủ thuê và kẻ làm thuê.]
Lúc các nam khách quý mở tờ giấy ra, Diệp Minh San và Trần Tư Nguyệt đã thu dọn xong, chuẩn bị gọi Vân Thiên Thiên cùng đi đến tiền viện.
Di chứng của ly hồn vừa mới qua đi, Vân Thiên Thiên thay bộ quần áo, lại đốt nén nhang cho ba con quỷ trong phòng.
Cô bảo Diệp Minh San và Trần Tư Nguyệt ở phòng khách chờ một chút, cô cầm túi xách lên rồi đi ra ngoài.
Cái túi xách ngày hôm qua có một chút tro tàn của bùa giấy, Vân Thiên Thiên có chút ghét bỏ, nên chuyển đồ sang một cái túi khác.
Cửa phòng ngủ mở ra, Diệp Minh San bước đến cửa và nhìn vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro