Trên Người Anh...
2024-08-07 23:02:56
Diêu Nguyệt vừa muốn tiến lên lý luận với anh ta một phen, chỉ thấy Tô Cẩm lấy ra một tấm bùa rồi tiện tay ném lên mặt Sở Lâm.
Hai mắt Sở Lâm đỏ bừng, há miệng định mắng người.
Một giây sau, chỉ cảm thấy cả người thần thanh khí sảng, ngay cả cảm xúc nóng nảy trong lòng cũng bị xoa dịu trong chớp mắt.
Anh ta phục hồi tinh thần, sững sờ nhìn Tô Cẩm.
Tô Cẩm chậm rãi nói: “Nửa tháng nay anh thường xuyên bị mất ngủ, hay nằm mơ, tinh thần suy sụp, không chỉ như thế, tính tình cũng sẽ vô duyên vô cớ không kiềm chế được, tâm trạng bất ổn, tâm phiền ý loạn.”
Trong lòng Sở Lâm hoảng hốt.
Tình huống của anh ta giống hệt như cô gái xinh đẹp trước mắt này nói!
Trong khoảng thời gian này anh ta không biết chuyện gì xảy ra, tình trạng sức khỏe rõ ràng không đúng lắm, đến bệnh viện kiểm tra nhiều lần cũng không tra ra bất kỳ vấn đề gì.
Thế là có một người bạn khuyên anh ta nên đến phố cổ để tìm một vị đại sư xem một chút.
Sau đó anh ta liền gặp được Hồ đại sư giả danh lừa bịp này, lừa của anh ta không ít tiền.
Hôm nay mới tỉnh táo lại, mang theo người cố ý tới tìm ông ta tính toán sổ sách.
Sở Lâm vội vàng nói: “Ngài còn có thể nhìn ra cái gì nữa không?”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Cẩm không hề biểu hiện ra cảm xúc gì, giơ tay lên lấy tấm bùa dán trên mặt anh ta về.
Sở Lâm ngẩn ra, lập tức lại nhận thấy cảm xúc nóng nảy quen thuộc lại trở lại trên người anh ta.
Anh ta lúc này mới ý thức được, hiệu quả của tấm bùa kia, cực kỳ cường đại!
Sở Lâm trông mong nhìn tấm bùa trên tay Tô Cẩm: “Đại, đại sư, ngài đừng lấy lại mà!”
Sự háo hức trong đáy mắt anh ta nhanh chóng bị màu đỏ thay thế.
Thậm chí anh ta còn mơ hồ muốn vươn tay cướp tấm bùa trong tay Tô Cẩm.
Tô Cẩm nhíu mày: “Bây giờ anh có muốn mua bùa không?”
Để khiến khách hàng tin tưởng rằng bùa của cô có hiệu quả thực sự, vài phút đó được coi như là trải nghiệm miễn phí!
Sở Lâm vội vàng gật đầu: “Mua mua mua!”
Anh ta cố gắng khắc chế cảm xúc của mình, hoàn toàn dựa vào một phần lý trí cuối cùng, cố nén cảm xúc nóng nảy, sợ đắc tội vị đại sư lợi hại này.
Tô Cẩm nhanh chóng gấp tấm bùa hộ thân kia lại thành hình tam giác, đặt vào trong tay Sở Lâm.
Sở Lâm nắm chặt lá bùa kia, cảm nhận được một loại cảm giác an toàn đến vô tận.
Màu đỏ trong đáy mắt anh ta rút đi, Sở Lâm cảm kích nhìn Tô Cẩm.
Tô Cẩm: “Một lá bùa hai trăm tệ, chấp nhận tất cả các phương thức thanh toán.”
Nghe vậy, Sở Lâm đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức lấy ra hai trăm tệ đưa cho Tô Cẩm.
Trong lòng Sở Lâm cảm khái, không nghĩ tới đại sư thật sự có bản lĩnh mà lại chỉ thu có hai trăm tệ.
Không giống như cái tên đại sư chó má lừa gạt kia, lừa anh ta một trăm ngàn!
Lúc này Sở Lâm đặc biệt nghiêm túc nhìn Tô Cẩm.
Cũng không phải thái độ của anh ta thay đổi quá nhanh, thật sự là cô gái này quá thần thánh!
Tô Cẩm cầm tiền, thái độ cũng tốt hơn vài phần.
“Lá bùa hộ thân này phải mang theo bên người, không nên rời khỏi người.”
Sở Lâm liên tục gật đầu: “Không biết đại sư có thể nhìn ra được tại sao tôi lại bị như vậy không?”
Anh ta thận trọng hỏi.
Tô Cẩm: “Sát.”
Sở Lâm có chút mờ mịt: “?”
Tô Cẩm giải thích một chút: “Trên người anh bị dính sát khí.”
Sắc mặt Sở Lâm lúc này liền trở nên trắng hơn vài phần, tuy rằng không hiểu là có ý gì, nhưng nghe qua hình như rất nghiêm trọng.
Tô Cẩm: “Không cần sợ hãi, anh cứ mang theo bùa hộ thân bên người là được. Chỉ cần ba ngày thôi, sát khí có thể hóa giải.”
Sở Lâm lập tức thở phào nhẹ nhõm, khi biết được tình huống của mình giải quyết rất dễ dàng, trên mặt cũng có thêm vài phần ý cười.
“Không biết sư thừa của đại sư là ở nơi nào? Hôm nào đó, tôi nhất định phải chuẩn bị hậu lễ tạ ơn cứu mạng của đại sư!” Anh ta lời lẽ chân thành, thái độ cũng coi như thành kính.
Hai mắt Sở Lâm đỏ bừng, há miệng định mắng người.
Một giây sau, chỉ cảm thấy cả người thần thanh khí sảng, ngay cả cảm xúc nóng nảy trong lòng cũng bị xoa dịu trong chớp mắt.
Anh ta phục hồi tinh thần, sững sờ nhìn Tô Cẩm.
Tô Cẩm chậm rãi nói: “Nửa tháng nay anh thường xuyên bị mất ngủ, hay nằm mơ, tinh thần suy sụp, không chỉ như thế, tính tình cũng sẽ vô duyên vô cớ không kiềm chế được, tâm trạng bất ổn, tâm phiền ý loạn.”
Trong lòng Sở Lâm hoảng hốt.
Tình huống của anh ta giống hệt như cô gái xinh đẹp trước mắt này nói!
Trong khoảng thời gian này anh ta không biết chuyện gì xảy ra, tình trạng sức khỏe rõ ràng không đúng lắm, đến bệnh viện kiểm tra nhiều lần cũng không tra ra bất kỳ vấn đề gì.
Thế là có một người bạn khuyên anh ta nên đến phố cổ để tìm một vị đại sư xem một chút.
Sau đó anh ta liền gặp được Hồ đại sư giả danh lừa bịp này, lừa của anh ta không ít tiền.
Hôm nay mới tỉnh táo lại, mang theo người cố ý tới tìm ông ta tính toán sổ sách.
Sở Lâm vội vàng nói: “Ngài còn có thể nhìn ra cái gì nữa không?”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Cẩm không hề biểu hiện ra cảm xúc gì, giơ tay lên lấy tấm bùa dán trên mặt anh ta về.
Sở Lâm ngẩn ra, lập tức lại nhận thấy cảm xúc nóng nảy quen thuộc lại trở lại trên người anh ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ta lúc này mới ý thức được, hiệu quả của tấm bùa kia, cực kỳ cường đại!
Sở Lâm trông mong nhìn tấm bùa trên tay Tô Cẩm: “Đại, đại sư, ngài đừng lấy lại mà!”
Sự háo hức trong đáy mắt anh ta nhanh chóng bị màu đỏ thay thế.
Thậm chí anh ta còn mơ hồ muốn vươn tay cướp tấm bùa trong tay Tô Cẩm.
Tô Cẩm nhíu mày: “Bây giờ anh có muốn mua bùa không?”
Để khiến khách hàng tin tưởng rằng bùa của cô có hiệu quả thực sự, vài phút đó được coi như là trải nghiệm miễn phí!
Sở Lâm vội vàng gật đầu: “Mua mua mua!”
Anh ta cố gắng khắc chế cảm xúc của mình, hoàn toàn dựa vào một phần lý trí cuối cùng, cố nén cảm xúc nóng nảy, sợ đắc tội vị đại sư lợi hại này.
Tô Cẩm nhanh chóng gấp tấm bùa hộ thân kia lại thành hình tam giác, đặt vào trong tay Sở Lâm.
Sở Lâm nắm chặt lá bùa kia, cảm nhận được một loại cảm giác an toàn đến vô tận.
Màu đỏ trong đáy mắt anh ta rút đi, Sở Lâm cảm kích nhìn Tô Cẩm.
Tô Cẩm: “Một lá bùa hai trăm tệ, chấp nhận tất cả các phương thức thanh toán.”
Nghe vậy, Sở Lâm đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức lấy ra hai trăm tệ đưa cho Tô Cẩm.
Trong lòng Sở Lâm cảm khái, không nghĩ tới đại sư thật sự có bản lĩnh mà lại chỉ thu có hai trăm tệ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không giống như cái tên đại sư chó má lừa gạt kia, lừa anh ta một trăm ngàn!
Lúc này Sở Lâm đặc biệt nghiêm túc nhìn Tô Cẩm.
Cũng không phải thái độ của anh ta thay đổi quá nhanh, thật sự là cô gái này quá thần thánh!
Tô Cẩm cầm tiền, thái độ cũng tốt hơn vài phần.
“Lá bùa hộ thân này phải mang theo bên người, không nên rời khỏi người.”
Sở Lâm liên tục gật đầu: “Không biết đại sư có thể nhìn ra được tại sao tôi lại bị như vậy không?”
Anh ta thận trọng hỏi.
Tô Cẩm: “Sát.”
Sở Lâm có chút mờ mịt: “?”
Tô Cẩm giải thích một chút: “Trên người anh bị dính sát khí.”
Sắc mặt Sở Lâm lúc này liền trở nên trắng hơn vài phần, tuy rằng không hiểu là có ý gì, nhưng nghe qua hình như rất nghiêm trọng.
Tô Cẩm: “Không cần sợ hãi, anh cứ mang theo bùa hộ thân bên người là được. Chỉ cần ba ngày thôi, sát khí có thể hóa giải.”
Sở Lâm lập tức thở phào nhẹ nhõm, khi biết được tình huống của mình giải quyết rất dễ dàng, trên mặt cũng có thêm vài phần ý cười.
“Không biết sư thừa của đại sư là ở nơi nào? Hôm nào đó, tôi nhất định phải chuẩn bị hậu lễ tạ ơn cứu mạng của đại sư!” Anh ta lời lẽ chân thành, thái độ cũng coi như thành kính.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro