Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài

Chương 336

Hồng Đường Cao

2025-03-03 06:57:38

“Hả?” Ngụy Hâm ngạc nhiên. “Sao tôi không nghe thấy tin gì? Lễ tang tổ chức khi nào thế?”Ngụy Hâm nhớ lại mình vừa đi công tác một tuần, không ngờ lúc trở về lại nghe tin bất ngờ như vậy.“Lễ tang à?” Đàm Từ quay người, ánh mắt dửng dưng nhìn Ngụy Hâm. “Tôi thiêu ông ấy xong, đem tro ném vào cái hố phân ở nông thôn rồi.”Câu trả lời của Đàm Từ khiến Ngụy Hâm sững sờ. “Cái gì? Cậu làm thật à?”“Ừ, cách này tôi học được từ Vu Âm,” Đàm Từ đáp, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh lùng. “Làm xong, cảm giác hả dạ hơn nhiều.”Không có lễ tang, không báo tin, chẳng ai biết ông cụ nhà họ Đàm đã qua đời. Có lẽ Đàm Từ đã xử lý mọi chuyện nhanh gọn ngay sau khi ông mất. Ngụy Hâm thầm nghĩ, đúng là kiểu của Đàm Từ – quyết đoán, dứt khoát và cũng thật tàn nhẫn.Hiện tại, tập đoàn Đàm Thị hoàn toàn nằm trong tay Đàm Từ. Chuyện lão gia nhà họ Đàm còn sống hay đã mất, người ngoài cũng không mấy ai quan tâm.Những năm gần đây, cách xử lý công việc của Đàm Từ vô cùng cứng rắn và tàn nhẫn, khiến ai nhắc đến anh cũng đều cảm thấy sợ hãi lẫn kính nể. Không ai ngờ rằng một gia tộc lớn như nhà họ Đàm, hai phần ba số người trong gia đình lại bị Đàm Từ đưa vào tù. Kẻ phạm tội nặng thì lãnh án chung thân, nhẹ cũng phải ngồi tù từ 5 đến 8 năm.Một phần ba còn lại, hoặc là những đứa trẻ chưa thành niên được mẹ chúng dẫn đi khỏi Đàm gia, hoặc là như Đàm Trân Trân – bị đưa vào bệnh viện tâm thần. Hiện giờ, trong tập đoàn Đàm Thị, chỉ có một mình Đàm Từ là người quyết định tất cả. Những giám đốc hay phó tổng từng gây cản trở đều đã biến mất. Sau cuộc thanh trừng của anh, tập đoàn phát triển vượt bậc, khiến người trong giới vừa nể vừa sợ.Ngụy Hâm bật cười khi nghĩ đến chuyện này, rồi quay sang vỗ vai Đàm Từ, nói đùa:
“Chuyện cậu làm với lão gia nhà họ Đàm, tôi thấy hay lắm. Người như ông ấy, ném tro vào hố phân là quá hợp lý rồi.”Một kẻ vì tiền và quyền lực mà sẵn sàng giúp con trai mình g.i.ế.c hại cả con trai khác cùng gia đình nó thì đúng là ngay cả giòi trong hố phân cũng không muốn dây vào.Năm đó, cái c.h.ế.t của cha mẹ Đàm Từ trong vụ tai nạn xe rõ ràng không thoát khỏi liên quan đến ông ta. Đến cả lần Đàm Từ gặp chuyện, ông ta cũng nhúng tay, hòng đẩy anh vào chỗ chết. Chỉ tiếc, ông già quá giảo hoạt, nên Đàm Từ không tìm được chứng cứ để đưa ông ta vào tù.Thế nhưng, mấy năm cuối đời, ông ta cũng chịu đủ báo ứng. Ông ta tận mắt nhìn từng người con cháu bị Đàm Từ đưa vào ngục. Cuối cùng, ông ta bị đột quỵ, nằm liệt trên giường, đến nói chuyện cũng không làm được, toàn thân chỉ còn đôi mắt là cử động.Đàm Từ thậm chí còn mua một chiếc quan tài đặt ngay cạnh giường ông ta. Anh đặt bài vị và di ảnh của cha mẹ mình ở cuối giường, đối diện chỗ ông nằm. Ngày ngày, vừa mở mắt, ông ta đều nhìn thấy hình ảnh cha mẹ Đàm Từ. Có những hôm, ông còn bị đặt nằm trong quan tài với nắp đậy hờ, chỉ chừa lại một khe nhỏ để thở. Nỗi kinh hoàng ấy có thể tưởng tượng được.Với một người như ông ta, sống như thế thà c.h.ế.t còn hơn. Nhưng Đàm Từ chẳng để ông ta dễ dàng rời khỏi thế gian. Anh thuê bác sĩ giỏi, dùng thuốc tốt, cố tình giữ mạng sống ông ta dai dẳng.Lần đầu nghe chuyện này, Ngụy Hâm không khỏi sững sờ. Nhưng Ngụy Thậm lại cười ngặt nghẽo, khen ngợi rằng Đàm Từ hành xử rất giống phong cách báo thù của Vu Âm.Khi Ngụy Hâm đang nghĩ ngợi, anh quay lại thấy Đàm Từ vẫn rũ mắt, ngón tay lặng lẽ vuốt chiếc nhẫn trên tay. Vu Âm đã trở về Vô Phương Cốc từ lâu, nhưng dấu ấn của cô vẫn ở khắp nơi trong cuộc sống của Đàm Từ. Trong biệt thự của anh, ảnh chụp hai người vẫn được treo trên tường. Ai không biết còn tưởng đó là phòng của cặp đôi vừa mới cưới.Ban đầu, chẳng ai dám nhắc đến Vu Âm trước mặt Đàm Từ. Nhưng về sau, họ nhận ra anh không né tránh. Thậm chí, anh còn thích nói về cô, như thể chuyện Vu Âm rời đi là điều anh dễ dàng chấp nhận.Người ngoài nghĩ rằng Đàm Từ có lẽ không quá yêu Vu Âm. Nhưng chỉ cần vào nhà anh, mới thấy rõ những gì còn sót lại. Từ chiếc lược, vòng tóc cho đến những vật dụng Vu Âm từng dùng, đều được anh cất giữ cẩn thận, không khác gì bảo vật.Nhìn Đàm Từ ngắm nghía chiếc nhẫn, Ngụy Hâm khẽ thở dài:
“Không phải tôi nói cậu, nhưng đã thích cô ấy đến thế, sao ngày xưa không biết giữ cô ấy lại? Nếu không giữ được, ít ra cũng nên bảo cô ấy sinh cho cậu một đứa con chứ. Bây giờ, cô ấy đi rồi, cậu có con bên cạnh còn đỡ cô đơn. Đằng này, cậu sống như một kẻ điên trầm lặng vậy.”Đàm Từ khẽ nhướng mày, liếc nhìn Ngụy Hâm rồi buông lời:
“Cậu bảo tôi giữ lại đứa trẻ, sau đó chia cắt mẹ con họ, để tôi có chút gì đó làm niềm an ủi, còn cô ấy thì ở Vô Phương Cốc nhớ con đến phát điên? Ngụy tổng của chúng ta cũng có lúc ích kỷ thế này cơ à?”Ngụy Hâm nghẹn lời, mặt đỏ bừng, bực mình đến mức giơ tay đ.ấ.m nhẹ vào vai Đàm Từ:
“Cái này không phải vì tôi thấy thương cậu sao? Có cần mắng tôi như thế không?”“Tôi không mắng cậu là cẩu đâu,” Đàm Từ nhếch môi, nói như trêu chọc, “Trong nhà tôi có con ch.ó săn lớn, đến giờ tôi cũng chưa từng nặng lời với nó.”“Hóa ra trong mắt cậu, tôi còn không bằng con chó!” Ngụy Hâm trừng mắt, hậm hực.Đàm Từ không đáp, chỉ khẽ cười, ánh mắt nhìn vào ly rượu trên bàn. Một lát sau, anh uống cạn rượu, đặt ly xuống rồi đứng dậy:
“Chỉ cần biết rằng cô ấy ở Vô Phương Cốc được vui vẻ, thế là đủ. Tôi phải đi đây, mai còn có hoạt động từ thiện.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài

Số ký tự: 0