[Dân Quốc] Ngàn Vạn Yêu Chiều Dành Cho Em

Ép Gả 2

2024-11-08 21:15:44

Trì Dung không kiên nhẫn, phản bác: "Liên quan gì đến cháu, chuyện làm ăn của chú, sao lại trút giận lên cháu!"

Nhị gia càng tức giận, búng ngón tay vào trán cô: "Chú nuôi cháu ăn sung mặc sướng, vậy mà cháu chẳng học được chút nào sự khôn ngoan của chú! Làm ăn làm ăn! Cái quái gì mà làm ăn! Tên đó là người của nhà họ Ngô, muốn lấy cháu làm giao dịch!"

Trong thành phố Nhạc An rộng lớn này, ai mà không biết đến thương hiệu da thuộc nổi tiếng Ngô thị?

Tất cả các sản phẩm da trong thành phố, dù lớn hay nhỏ, sang hay hạm - đồ dùng thông thường cũng được, áo khoác lông chồn của quý bà cũng được, thậm chí cả quân nhu của quân đội - cái nào mà không phải là da do thương hiệu da thuộc số một Nhạc An này cung cấp?

Chỉ riêng trong thành phố Nhạc An, Ngô thị đã lợi hại như vậy, làm ăn lớn như thế, chưa nói đến những giao dịch buôn bán nam bắc bên ngoài.

Sự giàu sang phú quý như vậy, thật sự không khỏi khiến người ta mơ tưởng.

Nhị gia lạnh lùng nói: "Nghe nói thiếu gia nhà bọn họ sắp chết rồi, muốn cưới cháu về xung hỷ!"

Trì Dung giật mình, nhưng vẫn theo vào sảnh.

Nhà họ Trì không lớn, nhưng là một ngôi nhà cổ kính.



Chính sảnh vuông vắn, sáng sủa, là căn phòng rộng rãi nhất trong nhà.

Nhưng bây giờ, sảnh lại chất đầy những thùng gỗ lớn phủ vải đỏ, Trì Dung phải nghiêng người mới có thể vào chỗ ngồi.

"Bây giờ đều theo đuổi hôn nhân tự do, vì vậy dù sao cũng phải hỏi ý kiến của Trì tiểu thư."

Tưởng tiên sinh cười nói, chỉ tay vào những chiếc thùng gỗ phủ khăn hỷ đầy phòng: "Trì tiểu thư, thiếu gia nhà chúng tôi rất để ý đến cô, sính lễ này bây giờ cho cô xem qua."

Anh ta gọi người hầu đi cùng, làm động tác muốn bê từng chiếc thùng gỗ đến trước mặt Trì Dung.

Trì Dung sợ đến toát mồ hôi lạnh, chưa kịp mở miệng thì thấy nhị gia giơ tay ngăn người hầu lại, cau mày nói: "Tưởng tiên sinh, lễ của nhà họ Ngô chắc chắn là rất hậu hĩnh, nhưng nhà họ Trì chúng tôi sa sút, không nhận nổi lễ này."

Tưởng tiên sinh cười gượng gạo: "Nhị gia, lễ này là dành cho tiểu thư, sao lại không nhận nổi! Sau này thiếu gia nhà chúng tôi còn muốn mang thêm gấp mười lần sính lễ đến nữa, đến lúc đó ông còn làm mặt lạnh như vậy, tôi sẽ bị mắng mất."

Nhị gia càng nghe càng tức, đập tay xuống bàn gỗ, chén sứ rơi xuống đất, trà nóng bắn tung tóe khắp nơi.

"Tưởng tiên sinh, chuyện này không thể bàn bạc! Dù có đánh chết tôi, tôi cũng không làm chuyện bán cháu gái!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Dân Quốc] Ngàn Vạn Yêu Chiều Dành Cho Em

Số ký tự: 0