[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc
Chương 6
Lạc Tân
2024-11-21 20:12:15
Tề Minh trả lời: “Trên thi thể không có nhìn thấy bất kì dấu vết nào do vũ khí sắc bén đâm thủng hoặc là gõ đập. Nạn nhân cũng không phải bị bóp chết hoặc là lặc chết, có thể không tiếng động giết chết một người, còn làm nạn nhân khi còn sống hoàn toàn không có cơ hội kêu cứu, chỉ có thể là nhân viên y tế mới làm được.”
Bạch Hướng Mặc: “Thi thể có được tiến hành kiểm tra phân tích lý hóa chưa?”
Tề Minh: “Trương tiên sinh không đồng ý cho Cục Cảnh Sát phái kiểm nghiệm viên lại đây tiến hành giải phẩu thi thể cho Trương tiểu thư.”
Bạch Hướng Mặc nhíu mày, chuyện như vậy trước kia hắn cũng gặp qua, cũng có người nhà nạn nhân không thể tiếp thu được chuyện mổ xẻ người chết, cảm thấy làm như vậy người chết sẽ không được yên nghĩ.
Ở hiện đại tư tưởng rộng mở đều có chuyện như vậy, càng miễn bàn là hiện tại.
Bạch Hướng Mặc: “Không tiến hành giải phẫu kiểm nghiệm thi thể, rất khó điều tra rõ chân tướng. Tâm tình của người nhà nạn nhân chúng ta có thể lý giải, nhưng cách làm này là vô cùng không sáng suốt, sẽ làm chân tướng càng khó bị phát hiện.”
Tề Minh nói: “Trương tiên sinh cũng không phải người cổ hủ, chẳng qua Trương tiên sinh không tín nhiệm kiểm nghiện viên phụ trách án này. Lúc trước có một cọc án sai, chính là do vị kiểm nghiệm viên này nghiệm thi sai lầm dẫn tới.”
Sư phụ đều là trình độ này, đồ đệ càng không đáng tin cậy. Tuy rằng Chính phủ Dân quốc đối kiểm nghiệm pháp y đã tiến hành cải cách, ban bố một loạt pháp luật, mở cơ cấu huấn luyện, nhưng bởi vì bị truyền thống phong kiến trói buộc cùng với hình thức bồi dưỡng lạc hậu, cho nên nhân viên pháp y vẫn còn rất thiếu thốn.
Rất nhiều kiểm nghiệm viên đều là do ngỗ tác đảm nhiệm, phương pháp áp dụng vẫn là giống trước đây, vì vậy trong lúc kiểm nghiệm thật dễ dàng đưa ra phán đoán sai lầm.
Nếu tiến hành kiểm tra chất độc, phần lớn đều là dùng kim bạc để thử, phương pháp này cực kỳ không đáng tin.
Bạch Hướng Mặc không màng thân phận của chính mình trong án kiện, tích cực tự đề cử bản thân:
“Tôi là sinh viên năm 3 của viện y học thuộc Đại học St. John, tôi có khả năng giải phẫu và kiểm nghiệm thi thể!”
Người đàn ông lại không cho là đúng, nói: “Tuy rằng cậu đã học ba năm, nhưng hai năm trước đó chỉ là dự bị, phần lớn thời gian đều là ở học viện Văn Lý học tập, cậu chân chính tiếp xúc với y học chỉ không đến một năm.”
Bạch Hướng Mặc nói: “Tôi có thể đảm nhiệm! Nhà tôi trước kia là bán thuốc, tổ tiên có làm nghề y, từ nhỏ tôi đã đọc thuộc lòng sách y, so với nhiều người bình thường khác, tôi có rất nhiều cơ sở.
Ngày thường tôi vẫn luôn tự học, còn thường xuyên đi nghe các buổi học cấp cao, đã trước tiên học tập rất nhiều nội dung y học. Nếu anh không tin, có thể cho những người chuyên nghiệp tới đây kiểm tra tôi.”
Bạch Hướng Mặc đề cử bản thân rất tích cực, chỉ để có thể được tham gia vào điều tra vụ án, nếu là ở hiện đại, phía cảnh sát không có khả năng cho phép người bị tình nghi tiến hành kiểm tra thi thể.
Nhưng đây là dân quốc, hết thảy đều có thể.
Tề Minh trầm mặc hồi lâu, cũng không có lên tiếng.
Đang lúc Bạch Hướng Mặc cho rằng không được, Tề Minh lại lên tiếng: "Tôi có thể giúp cậu tranh thủ cơ hội, nhưng cậu phải đưa tôi 500 đồng Đại Dương."
Bạch Hướng Mặc nghe vậy, sắc mặt trở nên cứng đờ, hắn còn tưởng rằng trong lòng người đàn ông này có chút chính nghĩa đâu, kết quả cũng là vì tiền!
Tề Minh giải thích: "Cậu nhất định phải nộp tiền bảo lãnh, mới có thể từ phòng giam đi ra ngoài".
Bạch Hướng Mặc: "Anh là cảnh sát, trực tiếp áp giải tôi ra ngoài là được chứ gì. Rõ ràng là muốn kiếm tiền, còn đưa ra những lý do này làm gì.
Tề Minh nở nụ cười: "Ai nói với cậu, tôi là cảnh sát?"
Bạch Hướng Mặc sửng sốt, mặc dù đối phương xác thực không có mặc đồng phục cảnh sát, nhưng anh ta lại biết rất nhiều chi tiết của án kiện, còn có thể ở trong này nói chuyện với hắn nửa ngày, không phải cảnh sát thì là gì?
Người đàn ông mỉm cười, lấy ra danh thiếp của mình, đưa cho Bạch Hướng Mặc: "Xin tự giới thiệu tôi là Tề Minh, giám đốc bộ phận bồi thường của công ty bảo hiểm Hoa Hưng, lần đầu gặp mặt xin chỉ giáo nhiều."
"Công ty bảo hiểm?” Bạch Hướng Mặc có chút ngốc.
Hoá ra sớm như vậy liền có bảo hiểm?
Tề Minh: “Trương tiên sinh ở công ty của chúng tôi vì bản thân và người nhà cùng với tất cả tài sản trên danh nghĩa đều mua bảo hiểm, nếu như chứng thực Trương tiểu thư là bị người hại chết, công ty của chúng tôi sẽ căn cứ vào hợp đồng mà tiến hành bồi thường.”
Bạch Hướng Mặc đã hiểu rõ, hắn đối bảo hiểm bồi thường cũng không có gì xa lạ.
Công ty bảo hiểm trước khi tiến hành bồi thường, có đôi khi sẽ yêu cầu giao tiếp với cơ quan cảnh sát, nhưng cũng không có quyền lợi tham gia vào việc điều tra án kiện.
Bạch Hướng Mặt hỏi: “Công ty bảo hiểm của các người có quyền hạn lớn đến vậy sao, có thể tham gia vào công việc của cảnh sát?”
Bạch Hướng Mặc nhớ tới vừa rồi tham trưởng Vương hùng hổ, trong miệng mắng chửi, sẽ không phải là đang nói đến công ty bảo hiểm đi?
Bạch Hướng Mặc: “Thi thể có được tiến hành kiểm tra phân tích lý hóa chưa?”
Tề Minh: “Trương tiên sinh không đồng ý cho Cục Cảnh Sát phái kiểm nghiệm viên lại đây tiến hành giải phẩu thi thể cho Trương tiểu thư.”
Bạch Hướng Mặc nhíu mày, chuyện như vậy trước kia hắn cũng gặp qua, cũng có người nhà nạn nhân không thể tiếp thu được chuyện mổ xẻ người chết, cảm thấy làm như vậy người chết sẽ không được yên nghĩ.
Ở hiện đại tư tưởng rộng mở đều có chuyện như vậy, càng miễn bàn là hiện tại.
Bạch Hướng Mặc: “Không tiến hành giải phẫu kiểm nghiệm thi thể, rất khó điều tra rõ chân tướng. Tâm tình của người nhà nạn nhân chúng ta có thể lý giải, nhưng cách làm này là vô cùng không sáng suốt, sẽ làm chân tướng càng khó bị phát hiện.”
Tề Minh nói: “Trương tiên sinh cũng không phải người cổ hủ, chẳng qua Trương tiên sinh không tín nhiệm kiểm nghiện viên phụ trách án này. Lúc trước có một cọc án sai, chính là do vị kiểm nghiệm viên này nghiệm thi sai lầm dẫn tới.”
Sư phụ đều là trình độ này, đồ đệ càng không đáng tin cậy. Tuy rằng Chính phủ Dân quốc đối kiểm nghiệm pháp y đã tiến hành cải cách, ban bố một loạt pháp luật, mở cơ cấu huấn luyện, nhưng bởi vì bị truyền thống phong kiến trói buộc cùng với hình thức bồi dưỡng lạc hậu, cho nên nhân viên pháp y vẫn còn rất thiếu thốn.
Rất nhiều kiểm nghiệm viên đều là do ngỗ tác đảm nhiệm, phương pháp áp dụng vẫn là giống trước đây, vì vậy trong lúc kiểm nghiệm thật dễ dàng đưa ra phán đoán sai lầm.
Nếu tiến hành kiểm tra chất độc, phần lớn đều là dùng kim bạc để thử, phương pháp này cực kỳ không đáng tin.
Bạch Hướng Mặc không màng thân phận của chính mình trong án kiện, tích cực tự đề cử bản thân:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi là sinh viên năm 3 của viện y học thuộc Đại học St. John, tôi có khả năng giải phẫu và kiểm nghiệm thi thể!”
Người đàn ông lại không cho là đúng, nói: “Tuy rằng cậu đã học ba năm, nhưng hai năm trước đó chỉ là dự bị, phần lớn thời gian đều là ở học viện Văn Lý học tập, cậu chân chính tiếp xúc với y học chỉ không đến một năm.”
Bạch Hướng Mặc nói: “Tôi có thể đảm nhiệm! Nhà tôi trước kia là bán thuốc, tổ tiên có làm nghề y, từ nhỏ tôi đã đọc thuộc lòng sách y, so với nhiều người bình thường khác, tôi có rất nhiều cơ sở.
Ngày thường tôi vẫn luôn tự học, còn thường xuyên đi nghe các buổi học cấp cao, đã trước tiên học tập rất nhiều nội dung y học. Nếu anh không tin, có thể cho những người chuyên nghiệp tới đây kiểm tra tôi.”
Bạch Hướng Mặc đề cử bản thân rất tích cực, chỉ để có thể được tham gia vào điều tra vụ án, nếu là ở hiện đại, phía cảnh sát không có khả năng cho phép người bị tình nghi tiến hành kiểm tra thi thể.
Nhưng đây là dân quốc, hết thảy đều có thể.
Tề Minh trầm mặc hồi lâu, cũng không có lên tiếng.
Đang lúc Bạch Hướng Mặc cho rằng không được, Tề Minh lại lên tiếng: "Tôi có thể giúp cậu tranh thủ cơ hội, nhưng cậu phải đưa tôi 500 đồng Đại Dương."
Bạch Hướng Mặc nghe vậy, sắc mặt trở nên cứng đờ, hắn còn tưởng rằng trong lòng người đàn ông này có chút chính nghĩa đâu, kết quả cũng là vì tiền!
Tề Minh giải thích: "Cậu nhất định phải nộp tiền bảo lãnh, mới có thể từ phòng giam đi ra ngoài".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Hướng Mặc: "Anh là cảnh sát, trực tiếp áp giải tôi ra ngoài là được chứ gì. Rõ ràng là muốn kiếm tiền, còn đưa ra những lý do này làm gì.
Tề Minh nở nụ cười: "Ai nói với cậu, tôi là cảnh sát?"
Bạch Hướng Mặc sửng sốt, mặc dù đối phương xác thực không có mặc đồng phục cảnh sát, nhưng anh ta lại biết rất nhiều chi tiết của án kiện, còn có thể ở trong này nói chuyện với hắn nửa ngày, không phải cảnh sát thì là gì?
Người đàn ông mỉm cười, lấy ra danh thiếp của mình, đưa cho Bạch Hướng Mặc: "Xin tự giới thiệu tôi là Tề Minh, giám đốc bộ phận bồi thường của công ty bảo hiểm Hoa Hưng, lần đầu gặp mặt xin chỉ giáo nhiều."
"Công ty bảo hiểm?” Bạch Hướng Mặc có chút ngốc.
Hoá ra sớm như vậy liền có bảo hiểm?
Tề Minh: “Trương tiên sinh ở công ty của chúng tôi vì bản thân và người nhà cùng với tất cả tài sản trên danh nghĩa đều mua bảo hiểm, nếu như chứng thực Trương tiểu thư là bị người hại chết, công ty của chúng tôi sẽ căn cứ vào hợp đồng mà tiến hành bồi thường.”
Bạch Hướng Mặc đã hiểu rõ, hắn đối bảo hiểm bồi thường cũng không có gì xa lạ.
Công ty bảo hiểm trước khi tiến hành bồi thường, có đôi khi sẽ yêu cầu giao tiếp với cơ quan cảnh sát, nhưng cũng không có quyền lợi tham gia vào việc điều tra án kiện.
Bạch Hướng Mặt hỏi: “Công ty bảo hiểm của các người có quyền hạn lớn đến vậy sao, có thể tham gia vào công việc của cảnh sát?”
Bạch Hướng Mặc nhớ tới vừa rồi tham trưởng Vương hùng hổ, trong miệng mắng chửi, sẽ không phải là đang nói đến công ty bảo hiểm đi?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro