[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Chương 7

Lạc Tân

2024-11-21 20:12:15

Tề Minh: "Liên quan đến mức bồi thường lớn, công ty của chúng tôi sẽ tương đối cẩn thận. Bởi vì trước đây đã từng xuất hiện trường hợp, khách hàng cùng cảnh sát cấu kết với nhau lừa đảo tiền bảo hiểm.”

Bạch Hướng Mặc: “Kết quả điều tra của các anh có thể làm chứng cứ không?”

“Đương nhiên là có thể.”

Tề Minh vô cùng khẳng định, “Bản thân tôi chính là cố vấn kiêm nhiệm của phòng tuần bộ Tô Giới Pháp, tuy rằng ở Tô Giới, Hoa Giới không có chức vị rõ ràng, nhưng cũng có danh dự của cố vấn, thường xuyên hỗ trợ cảnh sát phá án.”

Ở công ty bảo hiểm làm việc còn phải kiêm nhiệm trinh thám tư nhân, cũng thật vất vả.

Cũng bởi vậy có thể thấy được, thực lực của công ty bảo hiểm này rất lớn.

Bạch Hướng Mặc: “Anh lợi hại như vậy, không thể trực tiếp mang tôi ra ngoài sao? Sau khi kiểm tra xong, đưa tôi trở về là được chứ gì.”

Nếu nguyên chủ có thể lấy ra 500 đồng đại dương, cũng sẽ không bị đánh đến chết, sau đó biến thành hiện tại Bạch Hướng Mặc.

Tề Minh hơi hơi cúi thấp thân thể, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai không bị thương của Bạch Hướng Mặc, ở bên tai cậu ta thấp giọng nói:

“Ngăn cản con đường kiếm tiền của người khác, giống như là giết chết cha mẹ người ta vậy, Cục Cảnh Sát cũng cần phải kiếm tiền.”

Nói là nộp tiền bảo lãnh, trên thực tế là tiền hối lộ, tuyệt đối sẽ không trả lại.

Bạch Hướng Mặc: “Tôi hỗ trợ các người tìm hung thủ, cũng không thể du dương sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tề Minh: “Tôi có thể giúp cậu ứng trước, chỉ lấy cậu 5% lợi tức.” Tề Minh cười rất ôn hòa, “Phải biết rằng cho dù hung thủ là ai, cũng sẽ không ảnh hưởng lớn đến công ty của chúng tôi. Nhưng đối với cậu mà nói, khác biệt rất lớn nha.”

Bạch Hướng Mặc ở trong lòng yên lặng phun tào: Đúng là bọn tư bản ác độc, bất kể lúc nào cũng đều không quên kiếm tiền, lấy 5% lợi tức còn làm ra vẻ mặt cậu chiếm tôi tiện nghi!

“Nếu hung thủ là Trương tiên sinh thì sao?”

Tề Minh thu hồi tươi cười, ánh mắt trở nên sắc bén.

Bạch Hướng Mặc cho rằng Tề Minh là cảm thấy chính mình muốn thoát tội mới phàn cắn lung tung, liền giải thích:

“Tôi chỉ là lớn mật đưa ra giả thiết thôi, trước khi vụ án chưa được điều tra rõ, tất cả mọi người đều có thể bị hiềm nghi. Trong các vụ án giết người, nếu phụ nữ là người bị hại, thường là bị người yêu hoặc các thân nhân trong gia đình hại chết.”

“Đúng là như vậy.”

Tề Minh cũng không có phản bác, nhưng ánh mắt lại thâm trầm.

“Trong rất nhiều vụ án lừa tiền bảo hiểm thân nhân, rất nhiều người bị hại đều là phụ nữ, người thường cầm dao chỉa vào các cô ấy đa số đều là người nhà hoặc là người yêu.”

Hai người trầm mặc, không khí trở nên nặng nề.

Bảo hiểm thân nhân vốn là vì người nhà ở lúc gặp được chuyện ngoài ý muốn, có thể được đến một chút tiền bạc trợ giúp, không nghĩ tới lại có người lợi dụng chuyện này để giết người lấy tiền, lại còn là người thân cận nhất của mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc yêu cầu bảo hiểm bồi thường, nếu không phải thân nhân hoặc là chồng/vợ là không có tư cách trở thành người thụ hưởng.

Thật lâu sau, Bạch Hướng Mặc mới mở miệng: “Theo tôi được biết, quan hệ giữa Trương tiên sinh và bạn học Trương vẫn luôn khắc khẩu, quan hệ rất cứng đờ.”

Tề Minh cười hỏi lại: “Cậu đang nói quan hệ giữa Trương tiên sinh và Trương tiểu thư không tốt lắm?”

“Toàn bộ người ở Bến Thượng Hải đều biết Trương tiên sinh chỉ có một cô con gái, vô cùng yêu thương cô ấy. Vì Trương tiểu thư, sau khi vợ của ông ấy qua đời cũng không có cưới thêm người khác, ngay cả thiếp thất cũng không có.”

Bạch Hướng Mặc: “Trương tiên sinh xác thật rất yêu thương bạn học Trương, nhưng Trương tiên sinh quá mức bá đạo phong kiến, không tôn trọng ý kiến của bạn học Trương, là loại gia trưởng nghiêm khắc phong kiến. Mà bạn học Trương lại là phụ nữ hiện đại tiến bộ, tư tưởng của bai người bọn họ là hoàn toàn khác nhau. Bạn học Trương rất ghét hôn nhân của mình bị sắp đặt, vẫn luôn vì tự do mà nỗ lực phấn đấu.”

Tề Minh liếc Bạch Hướng Mặc nói: “Cậu làm sao mà quen biết được với Trương tiểu thư? Các người cũng không có học cùng một trường, khoảng cách giữa hai trường cũng rất xa.”

Bạch Hướng Mặc: “Chúng tôi cùng tham gia Hội Học Sinh cho nên mới quen biết, trong hội, cô ấy hoạt động rất tích cực. Sau đó nghe nói cha của cô ấy không cho phép cô ấy xuất đầu lộ diện nữa, cho nên lúc sau cô ấy rất ít tham hoạt động của Hội học sinh.”

Có rất nhiều học sinh trong các trường học chính là thông qua Hội học sinh để nhận thức người khác phái.

Nếu có tình cảm với nhau, thường thường sẽ lấy thư từ làm phương thức kết giao quan hệ.

Bạch Hướng Mặc cũng từng viết thư cho Trương Thư Ninh, nhưng không được đáp lại.

“Cô ấy có thân thiết với người nào không?” Tề Minh dừng một chút, “Tôi nói chính là đàn ông.”

Bạch Hướng Mặc: “Theo tôi được biết thì không có, cô ấy thật xinh đẹp và hào phóng, đối xử với mọi người cũng rất thân thiện, nhưng vẫn luôn bảo trì khoảng cách với nam sinh, cũng không có cùng nam sinh nào đặc biệt thân cận. Trong trường học có rất nhiều người thích cô ấy, cho nên, nếu cô ấy có người mình thích, rất khó có thể che giấu.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Số ký tự: 0