[Dân Quốc] Sau Khi Ly Hôn, Đại Lão Quân Phiệt Bỗng Chốc Bạc Đầu

Đêm Tân Hôn 1

2024-11-17 18:35:01

Nhẫn vàng rất nhỏ, một vòng tinh tế, không đáng bao nhiêu tiền.

“Đây là…” Giọng nói của Ninh Trinh hoảng hốt trong nháy mắt, mới nói: “Tại thánh đường Phaolô, một người đàn ông cầu hôn em.”

Chị dâu hai kinh ngạc.

“Em đã đồng ý với anh ấy. Anh ấy đã đeo chiếc nhẫn này lên tay em.” Ninh Trinh nói.

“Bọn em chia tay rồi sao?” Chị dâu hai cẩn thận hỏi từng li từng tí, chiếc nhẫn kia rơi vào trong tay cô ấy, có chút nóng bỏng.

“Ừm.”

“Tại sao? Thân phận không phù hợp hả?” Chị dâu hai lại hỏi.

Người đi du học, loại người nào cũng có. Có tiểu thư thiếu gia gia thế rất tốt, cũng có du học sinh nghèo.

Chiếc nhẫn vàng của Ninh Trinh, kỳ thật không đáng giá bao nhiêu tiền, nhìn ra được người đưa nó có chút keo kiệt.

Về nước rồi, phải từ “thế ngoại đào viên” trở về với hiện thực, dòng dõi Ninh gia bậc này, sao có thể gả con gái bảo bối duy nhất cho một thư sinh nghèo được.

“Đừng hỏi nữa Noãn Noãn.” Ninh Trinh nói: “Thay em giữ gìn cẩn thận, đừng làm mất. Chờ tất cả ổn định rồi, em lại tới lấy.”

Tên chị dâu hai của cô là Kim Noãn.

“Em tốt xấu gì cũng từng học hành ở nước ngoài, vậy mà lại có thể đồng ý tiếp nhận trách nhiệm hôn nhân.” Chị dâu hai từ đau lòng biến thành giận dữ: “Em ra ngoài luyện thành Kim Cô Bổng, vậy mà lại cầm về nước quấy phân.”

Ninh Trinh: “...”

Hôm sau là ngày đại hôn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hôn lễ kiểu Tây của phủ đốc quân, được cử hành tại khách sạn Lục Quốc sang trọng nhất Tô thành.

Ninh gia đưa dâu.

Ba người anh trai ruột của Ninh Trinh đều ở trên chiến trường Vạn Nam, đưa cô về nhà chồng là anh họ.

Mẹ khóc, chị dâu cả, chị dâu hai khóc, bà nội cũng khóc.

Ninh Trinh không khóc.

Có thể là nước mắt của cô, đã cạn từ hai năm trước rồi.

Khăn trùm đầu mỏng màu trắng theo phong cách hôn lễ kiểu mới, lúc Ninh Trinh được đưa đến cửa khách sạn Lục Quốc, đã nhìn thấy chú rể của mình - đốc quân Thịnh Trường Dụ.

Thịnh Trường Dụ mặc quân trang mới tinh.

Quân trang màu xanh đậm, làm tôn lên vóc dáng cao thẳng của anh, bờ vai thẳng, đường nét mượt mà, bờ lưng của anh thanh lịch, cao quý không gì sánh được.

Chỉ cần an tĩnh đứng ở đó, cũng tự tạo ra cảm giác quý phái.

Một cặp mắt an tĩnh rơi vào trên người Ninh Trinh.

Lần trước Ninh Trinh đã nhận ra anh, cô còn sửa xe giúp anh nữa.

Cô khoác tay của anh họ, giẫm lên giày cao gót bước lên bậc thềm.

Anh họ giao cô cho Thịnh Trường Dụ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Dân Quốc] Sau Khi Ly Hôn, Đại Lão Quân Phiệt Bỗng Chốc Bạc Đầu

Số ký tự: 0