Chiến Linh Vũ. (1)
Hỏa Thụ
2024-07-24 03:27:15
Cổ Mặc lần nữa nói ra, sau đó hắn bày ra một huyền trọng vực giúp Tần Phàm tạm thời ngăn cản đường đi của đối phương.
- Ta còn quá yếu.
Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi dâng lên một cảm giác vô lực, loại cảm giác này hắn thập phần không thích. Lúc này nếu như không phải là vì Đao Vương lưu lại đạo đao khí kia, như vậy hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng xa vời.
Bành!
Tần Phàm gần kề chỉ chạy ra khoảng cách trăm mét, nam tử tóc trắng ngân giáp ở đằng sau cũng đã phá vỡ đem huyền trọng vực do Cổ Mặc bố trí.
Bất quá Tần Phàm đoán chừng tốc độ của mình và hắn không sai biệt nhiều, đã có khoảng cách trăm mét này, cũng đủ hắn ly khai thông đạo này rồi.
- Một ngày nào đó chỉ có ta đuổi theo người khác chạy, sẽ không để cho người ta đuổi ta chạy!
Trong nội tâm Tần Phàm rống giận, dùng hết toàn lực rốt cục chạy ra khỏi thông đạo thật dài, ở cuối cùng còn thiếu một chút nữa liền bị kiếm khí của nam tử tóc trắng ngân giáp kia chém trúng.
- Đến đây đi!
Tần Phàm cố ý phát ra một tiếng cho người chú ý, sau đó chạy về hồ lớn kia.
Lúc này ở trên hồ lớn xa xa kia, Tạo Hóa Kim Liên kim quang đại phóng, chiếu rọi toàn bộ hồ nước thành kim quang rực rỡ.
- Hắc hắc, lúc này lão tửu quỷ kia quả nhiên không có gạt chúng ta, Tạo Hóa Kim Liên này quả nhiên thật là năm nay nở rộ, may mắn chúng ta vừa vặn tới kịp.
Mà mấy người bên hồ thủ hộ kia, một người trong đó nhìn xem kim quang của kim liên càng ngày càng thịnh, mặt không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, mở miệng nói.
- Hừ, nhi tử của lão tửu quỷ kia bị chúng ta chế trụ, hắn còn dám nói dối?
Một Đại Hán khác mặt mũi tràn đầy kinh thường hừ lạnh một tiếng nói ra:
- Bất quá cũng không khỏi phục lão tửu quỷ này, Truyền Tống Trận ẩn nấp như vậy cũng bị hắn phát hiện ra, nhưng lại tiện nghi chúng ta.
- Hắc hắc, lúc này lão tửu quỷ khai ra điều kiện muốn một hạt Tạo Hóa Liên Chủng, chúng ta có cho hắn hay không?
Một nam tử áo lam mở miệng nói.
- Lâm Hồng, đầu óc ngươi là cho yêu thú ăn rồi sao? Vấn đề ngu ngốc như vậy còn muốn hỏi! Chúng ta buông tha một nhà hắn đã xem như tạo hóa của lão tửu quỷ rồi, còn muốn Tạo Hóa Liên Chủng? Nếu không phân phần của ngươi cho hắn a!
Một gã nam tử sắc mặt âm lãnh, hung ác nham hiểm nhìn nam tử áo lam nói.
- Hàn Đương, lời này của ngươi là có ý gì?
Nam tử áo lam gọi là Lâm Hồng kia bất mãn trừng mắt nhìn nam tử sắc mặt âm lãnh.
- Ngươi nói có ý tứ gì chính là ý tứ đó.
Nam tử âm hiểm gọi là Hàn Đương kia khinh thường nói.
- Ngươi…
Trên mặt Lâm Hồng không khỏi có chút xấu hổ.
- Đừng cãi rnữa, để tâm chú ý một chút, ta tựa hồ nghe đến bên kia có thanh âm truyền đến, nhìn xem là yêu thú gì.
Lúc này một trung niên nhân uy nghiêm mặc áo xám mở miệng nói.
Thanh âm của trung niên nhân này vừa ra, Lâm Hồng cùng Ngô Đương kia liền không dám lên tiếng nữa, đều trở nên trận địa sẵn sàng đón quân địch, cảnh giác nhìn xem bốn phía, tâm cẩn thận thủ hộ bên hồ.
Mà cũng vào lúc này, Tần Phàm vừa vặn từ trong núi lao ra, hô to một tiếng, sau đó chạy về hồ lớn kia.
- Có người!
Nghe được thanh âm của Tần Phàm, mấy người bên hồ thoáng chốc thay đổi sắc mặt.
- Vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên sao mà to lớn, không thể tưởng được địa phương ẩn nấp như vậy cũng có người xuất hiện!
Nam tử áo lam gọi là Lâm Hồng kia kinh ngạc nói.
- Nói không chừng là ngươi mật báo đấy.
Hàn Đương âm trầm nói.
- Hàn Đương, ngươi nhất định phải cùng ta phân cao thấp đúng không! Việc này xong rồi, ta không để yên cho ngươi!
Bị Hàn Đương nói móc như vậy, Lâm Hồng kia cũng không khỏi giận tím mặt, nhưng cân nhắc đến đại cục, lại không có động thủ lúc này.
- Tất cả im miệng cho ta, nếu không đừng trách ta vô tình!
Trung niên nhân áo xám kia quét mắt hai người, sau đó lạnh nhạt nói:
- Xem một chút đối phương có bao nhiêu người, tùy thời chuẩn bị động thủ.
- Không sai biệt lắm là lúc này.
Lúc này Tần Phàm nhảy đến trên một cây đại thụ, nhìn lại bên kia hồ, phát hiện Tạo Hóa Kim Liên đã đến nở rộ cuối cùng, mà vài tên Linh Vũ sư bên hồ kia, lúc này cũng đều thập phần cảnh giác.
Sau đó hắn nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện nam tử Ngân giáp kia cũng đã đuổi tới, đang trực tiếp chém tới mình.
- Ha ha, tới tốt.
Tần Phàm cười cười, sau đó trực tiếp từ đại thụ nguyên lai nhảy đến trên một cây đại thụ khác, chạy về phương hướng bên kia hồ, một bên nhảy lên, trong miệng giả bộ như trịnh trọng kêu lên:
- Nhanh lên, Tạo Hóa Kim Liên kia sắp nở rộ rồi, trước giải quyết hết những người kia!
- Dư ca, đối phương giống như không chỉ một người.
Lúc này Đại Hán kia cẩn thận mở miệng nói.
- Hừ, chúng ta nơi này có sáu người, tăng thêm dùng thực lực của Dư ca, trừ khi đối phương đến là Võ Tôn, nếu không chúng ta sợ cái gì.
Hàn Đương lại hừ lạnh một tiếng nói.
- Đều đi ra.
Đợi cách bên hồ chưa đủ trăm mét, Tần Phàm nghe thấy mấy người Trấn Yêu thành sau lưng cũng toàn bộ đuổi tới, trong nội tâm hơi âm trầm, sau đó trong miệng tiếp tục giả vờ kêu lên:
- Một tên cũng không để lại! Nhất định không thể để cho bọn hắn chạy trốn!
Mà những người Trấn Yêu thành kia đều như khôi lỗi, nơi nào sẽ đi phân biệt, bọn hắn chỉ biết là phải giết chết Tần Phàm, mặt khác đều hờ hững.
Cái này cũng là cho Tần Phàm cơ hội.
- Động thủ!
Trung niên nhân họ Dư kia thấy đối phương đã mở miệng nói muốn một tên cũng không để lại, sắc mặt không khỏi trầm xuống, ý bảo người mình chuẩn bị động thủ.
- Hừ, bổn thiếu gia khuyên các ngươi vẫn là không nên làm phản kháng vô vị, nghểnh cổ chịu chết, ngược lại có thể lưu toàn thây!
Tần Phàm cố ý hừ lạnh một tiếng nói ra.
Nhưng vào lúc này, nam tử Ngân giáp ở sau lưng Tần Phàm kia cách hắn chỉ còn lại chừng ba mươi thước, trong khoảng cách này, kiếm khí hoàn toàn có thể công kích tới!
Cho nên vào lúc này, nam tử Ngân giáp kia chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén chém tới Tần Phàm, trên đường tất cả cây cối ngăn cản đều bị chém ngang lưng!
Mà này lúc đám người bên hồ cách Tần Phàm cũng đã rất gần, liền lợi dụng cơ hội này, Tần Phàm linh hoạt đánh ra một đạo kiếm khí, để cho công kích của hắn đi tới trước.
- Tốt, tên trang phục áo xám nọ giao cho ngươi, những người còn lại, giết sạch những người khác cho ta!
Bởi như vậy, đối phương càng tin tưởng người Trấn Yêu thành là cùng mình một phe, trong miệng Tần Phàm lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp giơ Hỏa Vân đao lên, một đao chém tới nam tử tên là Hàn Đương kia, cũng cố ý kéo ra khoảng cách.
Như thế, song phương liền đại chiến!
Tần Phàm thành công kéo hai bên vào cùng một chỗ!
- Tiểu tử, ngươi rất có gan, cũng dám chống lại Hàn gia ta, thật sự là tự tìm đường chết!
Tên Hàn Đương kia sắc mặt lạnh lùng cười cười, trong tay xuất hiện một lợi kiếm cổ quái giống như độc xà.
- Ta còn quá yếu.
Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi dâng lên một cảm giác vô lực, loại cảm giác này hắn thập phần không thích. Lúc này nếu như không phải là vì Đao Vương lưu lại đạo đao khí kia, như vậy hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng xa vời.
Bành!
Tần Phàm gần kề chỉ chạy ra khoảng cách trăm mét, nam tử tóc trắng ngân giáp ở đằng sau cũng đã phá vỡ đem huyền trọng vực do Cổ Mặc bố trí.
Bất quá Tần Phàm đoán chừng tốc độ của mình và hắn không sai biệt nhiều, đã có khoảng cách trăm mét này, cũng đủ hắn ly khai thông đạo này rồi.
- Một ngày nào đó chỉ có ta đuổi theo người khác chạy, sẽ không để cho người ta đuổi ta chạy!
Trong nội tâm Tần Phàm rống giận, dùng hết toàn lực rốt cục chạy ra khỏi thông đạo thật dài, ở cuối cùng còn thiếu một chút nữa liền bị kiếm khí của nam tử tóc trắng ngân giáp kia chém trúng.
- Đến đây đi!
Tần Phàm cố ý phát ra một tiếng cho người chú ý, sau đó chạy về hồ lớn kia.
Lúc này ở trên hồ lớn xa xa kia, Tạo Hóa Kim Liên kim quang đại phóng, chiếu rọi toàn bộ hồ nước thành kim quang rực rỡ.
- Hắc hắc, lúc này lão tửu quỷ kia quả nhiên không có gạt chúng ta, Tạo Hóa Kim Liên này quả nhiên thật là năm nay nở rộ, may mắn chúng ta vừa vặn tới kịp.
Mà mấy người bên hồ thủ hộ kia, một người trong đó nhìn xem kim quang của kim liên càng ngày càng thịnh, mặt không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, mở miệng nói.
- Hừ, nhi tử của lão tửu quỷ kia bị chúng ta chế trụ, hắn còn dám nói dối?
Một Đại Hán khác mặt mũi tràn đầy kinh thường hừ lạnh một tiếng nói ra:
- Bất quá cũng không khỏi phục lão tửu quỷ này, Truyền Tống Trận ẩn nấp như vậy cũng bị hắn phát hiện ra, nhưng lại tiện nghi chúng ta.
- Hắc hắc, lúc này lão tửu quỷ khai ra điều kiện muốn một hạt Tạo Hóa Liên Chủng, chúng ta có cho hắn hay không?
Một nam tử áo lam mở miệng nói.
- Lâm Hồng, đầu óc ngươi là cho yêu thú ăn rồi sao? Vấn đề ngu ngốc như vậy còn muốn hỏi! Chúng ta buông tha một nhà hắn đã xem như tạo hóa của lão tửu quỷ rồi, còn muốn Tạo Hóa Liên Chủng? Nếu không phân phần của ngươi cho hắn a!
Một gã nam tử sắc mặt âm lãnh, hung ác nham hiểm nhìn nam tử áo lam nói.
- Hàn Đương, lời này của ngươi là có ý gì?
Nam tử áo lam gọi là Lâm Hồng kia bất mãn trừng mắt nhìn nam tử sắc mặt âm lãnh.
- Ngươi nói có ý tứ gì chính là ý tứ đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam tử âm hiểm gọi là Hàn Đương kia khinh thường nói.
- Ngươi…
Trên mặt Lâm Hồng không khỏi có chút xấu hổ.
- Đừng cãi rnữa, để tâm chú ý một chút, ta tựa hồ nghe đến bên kia có thanh âm truyền đến, nhìn xem là yêu thú gì.
Lúc này một trung niên nhân uy nghiêm mặc áo xám mở miệng nói.
Thanh âm của trung niên nhân này vừa ra, Lâm Hồng cùng Ngô Đương kia liền không dám lên tiếng nữa, đều trở nên trận địa sẵn sàng đón quân địch, cảnh giác nhìn xem bốn phía, tâm cẩn thận thủ hộ bên hồ.
Mà cũng vào lúc này, Tần Phàm vừa vặn từ trong núi lao ra, hô to một tiếng, sau đó chạy về hồ lớn kia.
- Có người!
Nghe được thanh âm của Tần Phàm, mấy người bên hồ thoáng chốc thay đổi sắc mặt.
- Vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên sao mà to lớn, không thể tưởng được địa phương ẩn nấp như vậy cũng có người xuất hiện!
Nam tử áo lam gọi là Lâm Hồng kia kinh ngạc nói.
- Nói không chừng là ngươi mật báo đấy.
Hàn Đương âm trầm nói.
- Hàn Đương, ngươi nhất định phải cùng ta phân cao thấp đúng không! Việc này xong rồi, ta không để yên cho ngươi!
Bị Hàn Đương nói móc như vậy, Lâm Hồng kia cũng không khỏi giận tím mặt, nhưng cân nhắc đến đại cục, lại không có động thủ lúc này.
- Tất cả im miệng cho ta, nếu không đừng trách ta vô tình!
Trung niên nhân áo xám kia quét mắt hai người, sau đó lạnh nhạt nói:
- Xem một chút đối phương có bao nhiêu người, tùy thời chuẩn bị động thủ.
- Không sai biệt lắm là lúc này.
Lúc này Tần Phàm nhảy đến trên một cây đại thụ, nhìn lại bên kia hồ, phát hiện Tạo Hóa Kim Liên đã đến nở rộ cuối cùng, mà vài tên Linh Vũ sư bên hồ kia, lúc này cũng đều thập phần cảnh giác.
Sau đó hắn nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện nam tử Ngân giáp kia cũng đã đuổi tới, đang trực tiếp chém tới mình.
- Ha ha, tới tốt.
Tần Phàm cười cười, sau đó trực tiếp từ đại thụ nguyên lai nhảy đến trên một cây đại thụ khác, chạy về phương hướng bên kia hồ, một bên nhảy lên, trong miệng giả bộ như trịnh trọng kêu lên:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nhanh lên, Tạo Hóa Kim Liên kia sắp nở rộ rồi, trước giải quyết hết những người kia!
- Dư ca, đối phương giống như không chỉ một người.
Lúc này Đại Hán kia cẩn thận mở miệng nói.
- Hừ, chúng ta nơi này có sáu người, tăng thêm dùng thực lực của Dư ca, trừ khi đối phương đến là Võ Tôn, nếu không chúng ta sợ cái gì.
Hàn Đương lại hừ lạnh một tiếng nói.
- Đều đi ra.
Đợi cách bên hồ chưa đủ trăm mét, Tần Phàm nghe thấy mấy người Trấn Yêu thành sau lưng cũng toàn bộ đuổi tới, trong nội tâm hơi âm trầm, sau đó trong miệng tiếp tục giả vờ kêu lên:
- Một tên cũng không để lại! Nhất định không thể để cho bọn hắn chạy trốn!
Mà những người Trấn Yêu thành kia đều như khôi lỗi, nơi nào sẽ đi phân biệt, bọn hắn chỉ biết là phải giết chết Tần Phàm, mặt khác đều hờ hững.
Cái này cũng là cho Tần Phàm cơ hội.
- Động thủ!
Trung niên nhân họ Dư kia thấy đối phương đã mở miệng nói muốn một tên cũng không để lại, sắc mặt không khỏi trầm xuống, ý bảo người mình chuẩn bị động thủ.
- Hừ, bổn thiếu gia khuyên các ngươi vẫn là không nên làm phản kháng vô vị, nghểnh cổ chịu chết, ngược lại có thể lưu toàn thây!
Tần Phàm cố ý hừ lạnh một tiếng nói ra.
Nhưng vào lúc này, nam tử Ngân giáp ở sau lưng Tần Phàm kia cách hắn chỉ còn lại chừng ba mươi thước, trong khoảng cách này, kiếm khí hoàn toàn có thể công kích tới!
Cho nên vào lúc này, nam tử Ngân giáp kia chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén chém tới Tần Phàm, trên đường tất cả cây cối ngăn cản đều bị chém ngang lưng!
Mà này lúc đám người bên hồ cách Tần Phàm cũng đã rất gần, liền lợi dụng cơ hội này, Tần Phàm linh hoạt đánh ra một đạo kiếm khí, để cho công kích của hắn đi tới trước.
- Tốt, tên trang phục áo xám nọ giao cho ngươi, những người còn lại, giết sạch những người khác cho ta!
Bởi như vậy, đối phương càng tin tưởng người Trấn Yêu thành là cùng mình một phe, trong miệng Tần Phàm lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp giơ Hỏa Vân đao lên, một đao chém tới nam tử tên là Hàn Đương kia, cũng cố ý kéo ra khoảng cách.
Như thế, song phương liền đại chiến!
Tần Phàm thành công kéo hai bên vào cùng một chỗ!
- Tiểu tử, ngươi rất có gan, cũng dám chống lại Hàn gia ta, thật sự là tự tìm đường chết!
Tên Hàn Đương kia sắc mặt lạnh lùng cười cười, trong tay xuất hiện một lợi kiếm cổ quái giống như độc xà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro