Đầu Thai Làm Con Gái Của Papa Phản Diện
Chương 1
Miên Tiểu Hề
2024-07-14 01:35:42
Cuối tháng 7, Hải Thành chính thức bước vào những tháng hè oi bức. Sóng nhiệt ập vào mặt, độ ấm trong không khí dường như có thể nướng chín con người.
Ở một hẻm nhỏ cách đó không xa, khoảng năm, sáu đứa trẻ ăn xin như sói đói vồ mồi, nhào vào tranh đoạt đống đồ ăn bị người ta vứt trên mặt đất, chúng thậm chí không ngần ngại đánh nhau túi bụi.
So với bọn chúng ——
Bên cạnh tường, một bé loli cũng ăn mặc rách rưới như thế lại có vẻ ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Thật ra bé đã thất thần từ lâu.
Trên trán không ngừng toát ra mồ hôi vì oi bức, nhưng bé không để tâm.
Lục Lê ngồi dưới đất, trợn mở đôi mắt to tròn đen lánh, rũ xuống hàng mi như lông quạ, ngơ ngẩn nhìn đôi tay bẩn thỉu của mình, sắc mặt ngơ ngác…
Mãi một hồi lâu sau, bé mới chần chờ vươn ra một ngón tay trái, cẩn thận chọc chọc tay phải của mình——
Xúc cảm đầu ngón tay mềm mại như bông, đầy đặn, còn mang theo nhiệt độ cơ thể của con người.
Ấm áp…
Không hề lạnh như băng giống loài cá…
Đôi mắt đen bóng của Lục Lê sáng ngời, đôi tay bỗng dưng che lại miệng, dường như khó có thể tin được.
“Trời ơi! Mình mình… mình thật sự biến thành con gái của cha rồi!”
"Mình đầu thai thành công rồi!”
Rốt cuộc không phải là một con cá mặn nữa!!
Mẹ Lục Lê là tộc trưởng của tộc cẩm lý, nên từ khi sinh ra, Lục Lê đã là công chúa bé bỏng của tộc cẩm lý.
Vận may phải nói là bùng nổ.
Nhưng bé thật sự chỉ là một con cá mặn, mỗi ngày không làm gì cả, chỉ thích ăn vạ nằm ngủ trên lưng ba ba Lang Vương của mình.
Một ngày nọ, cô bé tìm cha ở khắp nơi trên Thiên giới nhưng mãi vẫn không thấy ông đâu. Mẹ nói với bé, tạm thời cha đang có việc nên đã đến thế giới khác rồi, mấy năm nữa mới về.
Lục Lê thân là châm chó của cha, sao có thể chờ lâu như vậy, sau đó còn nghe nói cha rất có thể sẽ gặp nguy hiểm ở thế giới kia, bé càng không thể ngồi yên!
Vì thế bé gạt mẹ, tìm kiếm tất cả các loại cấm thuật trên Thiên Giới, trăm phương nghìn kế muốn đầu thai để biến thành con gái ruột của ba ba Lục Quân Hàn lần nữa.
Nhưng lần nào bé cũng biến thành cá!
Cô bé đã đầu thai đến lần thứ 25 thế mà vẫn không biến thành người được.
Lục Lê suýt chút nữa bực phát khóc.
Mãi đến sau này, bé mới phát hiện, ở thế giới này cha bé đâu có vợ, tất nhiên sẽ không có con, bé cũng không đầu thai được.
Ở một hẻm nhỏ cách đó không xa, khoảng năm, sáu đứa trẻ ăn xin như sói đói vồ mồi, nhào vào tranh đoạt đống đồ ăn bị người ta vứt trên mặt đất, chúng thậm chí không ngần ngại đánh nhau túi bụi.
So với bọn chúng ——
Bên cạnh tường, một bé loli cũng ăn mặc rách rưới như thế lại có vẻ ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Thật ra bé đã thất thần từ lâu.
Trên trán không ngừng toát ra mồ hôi vì oi bức, nhưng bé không để tâm.
Lục Lê ngồi dưới đất, trợn mở đôi mắt to tròn đen lánh, rũ xuống hàng mi như lông quạ, ngơ ngẩn nhìn đôi tay bẩn thỉu của mình, sắc mặt ngơ ngác…
Mãi một hồi lâu sau, bé mới chần chờ vươn ra một ngón tay trái, cẩn thận chọc chọc tay phải của mình——
Xúc cảm đầu ngón tay mềm mại như bông, đầy đặn, còn mang theo nhiệt độ cơ thể của con người.
Ấm áp…
Không hề lạnh như băng giống loài cá…
Đôi mắt đen bóng của Lục Lê sáng ngời, đôi tay bỗng dưng che lại miệng, dường như khó có thể tin được.
“Trời ơi! Mình mình… mình thật sự biến thành con gái của cha rồi!”
"Mình đầu thai thành công rồi!”
Rốt cuộc không phải là một con cá mặn nữa!!
Mẹ Lục Lê là tộc trưởng của tộc cẩm lý, nên từ khi sinh ra, Lục Lê đã là công chúa bé bỏng của tộc cẩm lý.
Vận may phải nói là bùng nổ.
Nhưng bé thật sự chỉ là một con cá mặn, mỗi ngày không làm gì cả, chỉ thích ăn vạ nằm ngủ trên lưng ba ba Lang Vương của mình.
Một ngày nọ, cô bé tìm cha ở khắp nơi trên Thiên giới nhưng mãi vẫn không thấy ông đâu. Mẹ nói với bé, tạm thời cha đang có việc nên đã đến thế giới khác rồi, mấy năm nữa mới về.
Lục Lê thân là châm chó của cha, sao có thể chờ lâu như vậy, sau đó còn nghe nói cha rất có thể sẽ gặp nguy hiểm ở thế giới kia, bé càng không thể ngồi yên!
Vì thế bé gạt mẹ, tìm kiếm tất cả các loại cấm thuật trên Thiên Giới, trăm phương nghìn kế muốn đầu thai để biến thành con gái ruột của ba ba Lục Quân Hàn lần nữa.
Nhưng lần nào bé cũng biến thành cá!
Cô bé đã đầu thai đến lần thứ 25 thế mà vẫn không biến thành người được.
Lục Lê suýt chút nữa bực phát khóc.
Mãi đến sau này, bé mới phát hiện, ở thế giới này cha bé đâu có vợ, tất nhiên sẽ không có con, bé cũng không đầu thai được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro