Đế Cơ
Đánh giá:
10.0
/10 từ 1 lượt
Đọc truyện Đế Cơ ra chương mới nhất Chương 23, 24, 25 - DocTruyen.Pro. Ta tên Asisư.
Ta là một người cô đơn.
Ta cũng là một người sợ cô đơn.
Ta là kẻ điên cuồng yêu, cũng là kẻ điên cuồng hận.
Đời này ta có yêu một người, chàng tên Menfuisư, là người đệ đệ cùng cha khác mẹ với ta.
Yêu chàng, tình yêu ngôn tình ta dành cho chàng đến sức tàn lực kiệt, cho đến khi nhật nguyệt vô thường.
Nhưng chàng, lại không yêu ta.
Người mà chàng yêu, là một con tiện tì nữ hộ trộm mộ tên Carol Rido.
Truyện năm đó hoa sen trên sông Nile nở rộ, nhìn từ trên thần điện nhìn xuống, nước sông cuồn cuộn chảy trông hùng vĩ đến không tưởng. Lúc chàng đâm thanh kiếm đó xuyên qua lồng ngực ta, mặc dù rất đau, máu chảy rất nhiều, nhưng không biết ta lấy khí lực ở đâu ra mà vươn hai tay chạm vào chuôi kiếm sắt lạnh, lại chạm vào tay chàng, mỉm cười hỏi: "Tại sao chọn nó, mà không chọn ta?"
Chàng đường đường là đế cơ, lại nắm chặt chuôi kiếm, mím môi nói: "Từ khi gặp Carol, ta mới biết cái gì gọi là tình yêu."
Ta ngay khắc ngớ ra, kế đó liền bật cười, cười đến độ khiến chàng nhăn mặt khó hiểu.
Chàng chắc sẽ không bao giờ biết ta năm đó cười đến kinh dị như vậy là vì cái gì. Càng sẽ không ngờ tới, ta khi đó, chính cười câu nói đó của chàng. Ta cười thì ra... chàng cũng biết cái gì gọi là tình yêu.
Từ lúc ta sinh ra, cho đến lúc chết đi, trong lòng ta, vẫn chỉ có hình bóng một mình chàng.
Nhưng trong lòng chàng, chưa khi nào có ta.
Ta là một người cô đơn.
Ta cũng là một người sợ cô đơn.
Ta là kẻ điên cuồng yêu, cũng là kẻ điên cuồng hận.
Đời này ta có yêu một người, chàng tên Menfuisư, là người đệ đệ cùng cha khác mẹ với ta.
Yêu chàng, tình yêu ngôn tình ta dành cho chàng đến sức tàn lực kiệt, cho đến khi nhật nguyệt vô thường.
Nhưng chàng, lại không yêu ta.
Người mà chàng yêu, là một con tiện tì nữ hộ trộm mộ tên Carol Rido.
Truyện năm đó hoa sen trên sông Nile nở rộ, nhìn từ trên thần điện nhìn xuống, nước sông cuồn cuộn chảy trông hùng vĩ đến không tưởng. Lúc chàng đâm thanh kiếm đó xuyên qua lồng ngực ta, mặc dù rất đau, máu chảy rất nhiều, nhưng không biết ta lấy khí lực ở đâu ra mà vươn hai tay chạm vào chuôi kiếm sắt lạnh, lại chạm vào tay chàng, mỉm cười hỏi: "Tại sao chọn nó, mà không chọn ta?"
Chàng đường đường là đế cơ, lại nắm chặt chuôi kiếm, mím môi nói: "Từ khi gặp Carol, ta mới biết cái gì gọi là tình yêu."
Ta ngay khắc ngớ ra, kế đó liền bật cười, cười đến độ khiến chàng nhăn mặt khó hiểu.
Chàng chắc sẽ không bao giờ biết ta năm đó cười đến kinh dị như vậy là vì cái gì. Càng sẽ không ngờ tới, ta khi đó, chính cười câu nói đó của chàng. Ta cười thì ra... chàng cũng biết cái gì gọi là tình yêu.
Từ lúc ta sinh ra, cho đến lúc chết đi, trong lòng ta, vẫn chỉ có hình bóng một mình chàng.
Nhưng trong lòng chàng, chưa khi nào có ta.