Hình thái thứ hai. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Cảm nhận được tình huống
thân thể, Thần Dạ không khỏi cười khổ một cái, hắn vốn tưởng rằng cỗ
thân thể này của mình đã rất cường hãn rồi, bất kể như thế nào, cũng có thể tiếp nhận được Lôi Đình chi lực trong một thời gian ngắn.
Không nghĩ tới. . . . Lôi Đình chi lực, không hổ là lực lượng bá đạo nhất trong thiên địa.
Chân Long cũng coi như cường thịnh rồi, nhưng so sánh với Lôi Đình lực lượng lại thủy chung có vẻ không bằng, lúc trước khi Hắc Long chi lực trùng kích thân thể Thần Dạ ít nhất có thể làm được, lợi dụng vận chuyển công pháp để giảm xuống trình độ trùng kích của chúng.
Hiện giờ đối mặt với Lôi Đình bá đạo vô song, loại thủ đoạn này tựa hồ cũng đã mất đi hiệu quả, Thần Dạ có thể làm chỉ có phảng kháng!
Đúng vậy, kháng!
Trực tiếp dùng thân thể đi kháng trụ Lôi Đình lực lượng trùng kích, đợi đến lúc thân thể dần thích ứng được những lực lượng này, đến lúc đó, liền có thể lợi dụng lực lượng ở đây để rèn luyện thân thể của mình.
Nhưng cái này cũng cần điều kiện tiên quyết, chính là thân thể chịu đựng nổi hay không.
Nếu không đỡ nổi, đừng nói chỗ tốt, mà có thể sống sót rời đi không cũng là vấn đề.
Có lẽ, còn phương pháp khác, nhưng Thần Dạ thật sự không biết, như vậy, chỉ có ngạnh kháng Lôi Đình chi lực, bức thân thể của mình đi thích ứng chúng thôi!
Thần Dạ cắn cắn hàm răng, đã như vậy, vậy thì kháng a!
Vừa nghĩ đến đây, công pháp trong đầu hắn lập tức từ từ tiêu tán, thân thể không có bất luận chống cự gì, hắn để mình không hề giữ lại hiện ra trong nước Lôi Trì.
- Muốn đạt được, nhất định phải có một phen quá trình, nếu như ngay cả quá trình này ta cũng không thể tiếp tục, như vậy, ta còn nói gì đến cho Linh Nhi một tương lai như cổ tích, lại lấy cái gì, đi tìm mẫu thân, khiến cho người một nhà đoàn tụ chứ!
- Hắc hắc, các ngươi muốn phá hư, thỏa thích đến đây đi!
Nương theo tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng, Thần Dạ chỉ bảo vệ chặt tâm thần, những thứ khác, rốt cuộc không quan tâm nữa. . . . Vì vậy, Lôi Đình chi lực từ bốn phương tám hướng mà đến chỉ sau nháy mắt liền bao phủ cả người hắn vào trong, chợt, hết sức phá hư lấy.
Thời gian, liền trong cử động điên cuồng của Thần Dạ lặng lẽ trôi qua. . . .
Trên không Lôi Trì, lôi quang tràn ngập, từng đạo Lôi Đình lực lượng tự nhiên diễn sinh ra như đầu đầu Lôi Long, thủy chung quay chung quanh bên người thiếu niên, tiến tới dùng một loại xu thế hết sức hung hãn trùng trùng điệp điệp đánh tới hắn.
Hào quang màu tím phô thiên cái địa, cuồng phong quét ngang bốn phía, vô số hồ quang điện, trút xuống giống như du xà, tiếng đùng đùng không dứt khiến người sợ hãi!
Thân ảnh trong lôi trì hôm nay mắt thường đã không cách nào thấy được, ở trên bờ, Tử Huyên nhẹ nhàng động ngón tay, những Lôi Đình lực lượng xoay quanh ở trước người nàng dịu dàng ngoan ngoãn tản ra phảng phất như thỏ bảo bảo, lúc này mới khiến nàng có thể nhìn thấy bóng người trong trì đầm
- Tên này, cần điên cuồng như vậy không?
Nhìn thấy Thần Dạ, lại trực tiếp dùng phương pháp dã man nhất, cũng nguyên thủy nhất để thích ứng với Lôi Trì, Tử Huyên nhịn không được kinh hô, nàng đã từng từng có giai đoạn ban đầu tiếp xúc với Lôi Trì, bởi vậy, nàng mới càng thêm rõ ràngh, làm như vậy sẽ có bao nhiêu nguy cơ.
Bất quá Tử Huyên cũng rõ ràng, thời gian chỉ có sáu ngày thôi, nếu như Thần Dạ không làm như vậy, chỗ tốt hắn thu hoạch được từ Lôi Trì sẽ cực kỳ ít.
Đạo thân ảnh gầy gò kia thoạt nhìn thập phần vô cùng thê thảm, nhưng theo Tử Huyên thấy, vô luận Lôi Đình chi lực xâm nhập vào hắn thế nào, hắn thủy chung đều không chút sứt mẻ, lực lượng khổng lồ kia tuy rằng đang không ngừng phá hủy lấy thân thể của hắn, nhưng mỗi khi thân thể của hắn sắp sửa sụp đổ thì chắc chắn sẽ có một đạo sinh cơ bàng bạc tuôn ra, khiến hắn không đến mức bị triệt để phá hủy!
Chứng kiến một màn như vậy, Tử Huyên cuối cùng cũng an tâm lại, hôm nay, chỉ cần Thần Dạ có thể bảo vệ chặt thanh minh, không để tâm thần tan rả mất, dưới tình huống thân thể thủy chung có một tầng phòng hộ như vậy thì sáu ngày qua đi, đủ để khiến nhục thể hắn nâng cao một bước rồi.
Phải biết rằng, nơi này là Lôi Trì, ẩn chứa đấy, chính là Lôi Đình lực lượng tinh thuần nhất .
Xuy xuy!
Hồ quang điện ở mặt ngoài thân thể như tinh linh nhúc nhích, không ngừng chui vào lỗ chân lông hắna. . . . Trong từng cơn trùng kích giống như không biết thời gian, không biết trạng thái, thậm chí không biết sống chết, Thần Dạ cũng không rõ ràng lắm, đến cùng hắn sẽ ra sao.
Hiện giờ thứ duy nhất hắn có thể cảm giác được chính là thống khổ lúc ban đầu lúc này đã giảm bớt rất nhiều, đồng thời, những Lôi Đình lực lượng bên trong thân thể mình chẳng những biến thành dịu dàng ngoan ngoãn hơn rất nhiều, đồng thời, thân thể mình cũng đang chậm chạp bắt đầu hấp thu lấy chúng.
- Rốt cục cũng đợi đến lúc khổ tẫn cam lai rồi?
Một đạo thanh âm cực kỳ khàn khàn từ trong thân hình huyết nhục mơ hồ kia lặng yên truyền ra, trong tích tắc này, một cổ sinh cơ bừng bừng không gì sánh kịp đột nhiên bạo tuôn ra, chợt, cái kia gần như một phương màn hào quang gom lấy tất cả Lôi Đình chi lực ở chung quanh lại.
Nương theo lấy Lôi Đình lực lượng bảo lấy, thân thể Thần Dạ như một phương đại hải thâm uyên, chùm tia sáng đen kịt trong cơ thể hiện lên, hóa thành lỗ đen vũ trụ, dùng một loại tốc độ như quang điện hấp thu lấy Lôi Đình lực lượng.
Nếu lúc này mắt thường có thể nhìn vào trong thân thể Thần Dạ thì tất nhiên sẽ phát hiện, ở trong cơ thể của hắn, đã bị Lôi Đình lực lượng tinh thuần chiếm cứ lấy, khắp nơi che kín lấy vô số lôi tuyến màu tím.
Nhưng mà, những bó điện quang này chẳng những không có thương hại đến Thần Dạ, ngược lại quấn quanh lấy mỗi một tấc thân thể hắn, nhìn qua, như một tấm lôi võng chặt chẽ kết nối với thân thể Thần Dạ.
Vì vậy, một loại biến hóa kỳ diệu cũng dần phát sinh.
Thân thể vốn đã bị phá hư không cách nào nhìn thẳng dưới như bó lôi quang như linh đan diệu dược kia quay quanh lấy, dùng tốc độ thập phần đáng sợ chữa trị lấy, đến cuối cùng, cả thân thể hắn đều tản ra hào quang màu tím.
Mà những hào quang này cũng không phải do Lôi Đình lực lượng phát ra, mà là, bản thân thân thể phát ra, thật giống như, thân thể Thần Dạ, bản thân chính là ngọn nguồn phát ra Lôi Đình vậy!
Thần Dạ biến hóa như vậy, Tử Huyên canh giữ ở bên cạnh bờ tất nhiên có thể phát hiện trước tiên rồi.
Lấy ánh mắt từng trải của nàng cũng nhịn không được phải bội phục, nàng rất rõ ràng, Thần Dạ hiện giờ đã đạt đến tình trạng coi những Lôi Đình lực lượng kia như Thiên Địa linh khí mà hấp thu rồi.
Mặc dù nói, thân hòa độ so với Tử Huyên đã xem nơi đây là nhà còn kém rất nhiều, nhưng phải biết rằng, Thần Dạ ở bên trong mới được bao lâu chứ?
Nếu như cho Thần Dạ thời gian nhất định, Tử Huyên tin tưởng, nhiều nhất chỉ chừng nửa năm là hắn có thể làm được chuyện mà mình phải mất cả chín năm mới làm được rồi.
Đương nhiên, đó cũng không phải nói tư chất Thần Dạ hơn xa Tử Huyên, mà là ở phương diện gặp gỡ thì Thần Dạ vượt xa nàng.
Không nghĩ tới. . . . Lôi Đình chi lực, không hổ là lực lượng bá đạo nhất trong thiên địa.
Chân Long cũng coi như cường thịnh rồi, nhưng so sánh với Lôi Đình lực lượng lại thủy chung có vẻ không bằng, lúc trước khi Hắc Long chi lực trùng kích thân thể Thần Dạ ít nhất có thể làm được, lợi dụng vận chuyển công pháp để giảm xuống trình độ trùng kích của chúng.
Hiện giờ đối mặt với Lôi Đình bá đạo vô song, loại thủ đoạn này tựa hồ cũng đã mất đi hiệu quả, Thần Dạ có thể làm chỉ có phảng kháng!
Đúng vậy, kháng!
Trực tiếp dùng thân thể đi kháng trụ Lôi Đình lực lượng trùng kích, đợi đến lúc thân thể dần thích ứng được những lực lượng này, đến lúc đó, liền có thể lợi dụng lực lượng ở đây để rèn luyện thân thể của mình.
Nhưng cái này cũng cần điều kiện tiên quyết, chính là thân thể chịu đựng nổi hay không.
Nếu không đỡ nổi, đừng nói chỗ tốt, mà có thể sống sót rời đi không cũng là vấn đề.
Có lẽ, còn phương pháp khác, nhưng Thần Dạ thật sự không biết, như vậy, chỉ có ngạnh kháng Lôi Đình chi lực, bức thân thể của mình đi thích ứng chúng thôi!
Thần Dạ cắn cắn hàm răng, đã như vậy, vậy thì kháng a!
Vừa nghĩ đến đây, công pháp trong đầu hắn lập tức từ từ tiêu tán, thân thể không có bất luận chống cự gì, hắn để mình không hề giữ lại hiện ra trong nước Lôi Trì.
- Muốn đạt được, nhất định phải có một phen quá trình, nếu như ngay cả quá trình này ta cũng không thể tiếp tục, như vậy, ta còn nói gì đến cho Linh Nhi một tương lai như cổ tích, lại lấy cái gì, đi tìm mẫu thân, khiến cho người một nhà đoàn tụ chứ!
- Hắc hắc, các ngươi muốn phá hư, thỏa thích đến đây đi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nương theo tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng, Thần Dạ chỉ bảo vệ chặt tâm thần, những thứ khác, rốt cuộc không quan tâm nữa. . . . Vì vậy, Lôi Đình chi lực từ bốn phương tám hướng mà đến chỉ sau nháy mắt liền bao phủ cả người hắn vào trong, chợt, hết sức phá hư lấy.
Thời gian, liền trong cử động điên cuồng của Thần Dạ lặng lẽ trôi qua. . . .
Trên không Lôi Trì, lôi quang tràn ngập, từng đạo Lôi Đình lực lượng tự nhiên diễn sinh ra như đầu đầu Lôi Long, thủy chung quay chung quanh bên người thiếu niên, tiến tới dùng một loại xu thế hết sức hung hãn trùng trùng điệp điệp đánh tới hắn.
Hào quang màu tím phô thiên cái địa, cuồng phong quét ngang bốn phía, vô số hồ quang điện, trút xuống giống như du xà, tiếng đùng đùng không dứt khiến người sợ hãi!
Thân ảnh trong lôi trì hôm nay mắt thường đã không cách nào thấy được, ở trên bờ, Tử Huyên nhẹ nhàng động ngón tay, những Lôi Đình lực lượng xoay quanh ở trước người nàng dịu dàng ngoan ngoãn tản ra phảng phất như thỏ bảo bảo, lúc này mới khiến nàng có thể nhìn thấy bóng người trong trì đầm
- Tên này, cần điên cuồng như vậy không?
Nhìn thấy Thần Dạ, lại trực tiếp dùng phương pháp dã man nhất, cũng nguyên thủy nhất để thích ứng với Lôi Trì, Tử Huyên nhịn không được kinh hô, nàng đã từng từng có giai đoạn ban đầu tiếp xúc với Lôi Trì, bởi vậy, nàng mới càng thêm rõ ràngh, làm như vậy sẽ có bao nhiêu nguy cơ.
Bất quá Tử Huyên cũng rõ ràng, thời gian chỉ có sáu ngày thôi, nếu như Thần Dạ không làm như vậy, chỗ tốt hắn thu hoạch được từ Lôi Trì sẽ cực kỳ ít.
Đạo thân ảnh gầy gò kia thoạt nhìn thập phần vô cùng thê thảm, nhưng theo Tử Huyên thấy, vô luận Lôi Đình chi lực xâm nhập vào hắn thế nào, hắn thủy chung đều không chút sứt mẻ, lực lượng khổng lồ kia tuy rằng đang không ngừng phá hủy lấy thân thể của hắn, nhưng mỗi khi thân thể của hắn sắp sửa sụp đổ thì chắc chắn sẽ có một đạo sinh cơ bàng bạc tuôn ra, khiến hắn không đến mức bị triệt để phá hủy!
Chứng kiến một màn như vậy, Tử Huyên cuối cùng cũng an tâm lại, hôm nay, chỉ cần Thần Dạ có thể bảo vệ chặt thanh minh, không để tâm thần tan rả mất, dưới tình huống thân thể thủy chung có một tầng phòng hộ như vậy thì sáu ngày qua đi, đủ để khiến nhục thể hắn nâng cao một bước rồi.
Phải biết rằng, nơi này là Lôi Trì, ẩn chứa đấy, chính là Lôi Đình lực lượng tinh thuần nhất .
Xuy xuy!
Hồ quang điện ở mặt ngoài thân thể như tinh linh nhúc nhích, không ngừng chui vào lỗ chân lông hắna. . . . Trong từng cơn trùng kích giống như không biết thời gian, không biết trạng thái, thậm chí không biết sống chết, Thần Dạ cũng không rõ ràng lắm, đến cùng hắn sẽ ra sao.
Hiện giờ thứ duy nhất hắn có thể cảm giác được chính là thống khổ lúc ban đầu lúc này đã giảm bớt rất nhiều, đồng thời, những Lôi Đình lực lượng bên trong thân thể mình chẳng những biến thành dịu dàng ngoan ngoãn hơn rất nhiều, đồng thời, thân thể mình cũng đang chậm chạp bắt đầu hấp thu lấy chúng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Rốt cục cũng đợi đến lúc khổ tẫn cam lai rồi?
Một đạo thanh âm cực kỳ khàn khàn từ trong thân hình huyết nhục mơ hồ kia lặng yên truyền ra, trong tích tắc này, một cổ sinh cơ bừng bừng không gì sánh kịp đột nhiên bạo tuôn ra, chợt, cái kia gần như một phương màn hào quang gom lấy tất cả Lôi Đình chi lực ở chung quanh lại.
Nương theo lấy Lôi Đình lực lượng bảo lấy, thân thể Thần Dạ như một phương đại hải thâm uyên, chùm tia sáng đen kịt trong cơ thể hiện lên, hóa thành lỗ đen vũ trụ, dùng một loại tốc độ như quang điện hấp thu lấy Lôi Đình lực lượng.
Nếu lúc này mắt thường có thể nhìn vào trong thân thể Thần Dạ thì tất nhiên sẽ phát hiện, ở trong cơ thể của hắn, đã bị Lôi Đình lực lượng tinh thuần chiếm cứ lấy, khắp nơi che kín lấy vô số lôi tuyến màu tím.
Nhưng mà, những bó điện quang này chẳng những không có thương hại đến Thần Dạ, ngược lại quấn quanh lấy mỗi một tấc thân thể hắn, nhìn qua, như một tấm lôi võng chặt chẽ kết nối với thân thể Thần Dạ.
Vì vậy, một loại biến hóa kỳ diệu cũng dần phát sinh.
Thân thể vốn đã bị phá hư không cách nào nhìn thẳng dưới như bó lôi quang như linh đan diệu dược kia quay quanh lấy, dùng tốc độ thập phần đáng sợ chữa trị lấy, đến cuối cùng, cả thân thể hắn đều tản ra hào quang màu tím.
Mà những hào quang này cũng không phải do Lôi Đình lực lượng phát ra, mà là, bản thân thân thể phát ra, thật giống như, thân thể Thần Dạ, bản thân chính là ngọn nguồn phát ra Lôi Đình vậy!
Thần Dạ biến hóa như vậy, Tử Huyên canh giữ ở bên cạnh bờ tất nhiên có thể phát hiện trước tiên rồi.
Lấy ánh mắt từng trải của nàng cũng nhịn không được phải bội phục, nàng rất rõ ràng, Thần Dạ hiện giờ đã đạt đến tình trạng coi những Lôi Đình lực lượng kia như Thiên Địa linh khí mà hấp thu rồi.
Mặc dù nói, thân hòa độ so với Tử Huyên đã xem nơi đây là nhà còn kém rất nhiều, nhưng phải biết rằng, Thần Dạ ở bên trong mới được bao lâu chứ?
Nếu như cho Thần Dạ thời gian nhất định, Tử Huyên tin tưởng, nhiều nhất chỉ chừng nửa năm là hắn có thể làm được chuyện mà mình phải mất cả chín năm mới làm được rồi.
Đương nhiên, đó cũng không phải nói tư chất Thần Dạ hơn xa Tử Huyên, mà là ở phương diện gặp gỡ thì Thần Dạ vượt xa nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro