Đế Sủng Thánh Phi
Đánh giá:
8.5
/10 từ 4 lượt
Đọc truyện Full Đế Sủng Thánh Phi trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Tiết Tử.
"Phi Điểu, à không trẫm nhầm rồi, phải gọi ngươi là Cuồng Quyến Thánh Nữ mới đúng. Nhiều năm hạ mình bên cạnh trẫm như vậy thật ủy khuất cho ngươi, để chờ đợi được thời cơ tốt như hôm nay xem ra cũng không dễ dàng gì, Quang Minh Giáo hành sự thật khiến người ta khâm phục. Ai có thể ngờ đường đường là Thánh Nữ lại không tiếc rẻ thân mình bất chấp thủ đoạn, mặc sức nam nhân chà đạp... Có phải trước khi đối đầu với kẻ địch ngươi đều dùng thân thể này đổi lấy sự trường tồn cho Quang Minh Giáo?"
Vọng Thừa Thiên nhìn bộ dạng thảm hại của nàng, bạch y sớm đã nhuốm đầy máu tanh, không nhìn ra huyết nhục. Còn đâu bóng dáng bạch y tiên tử hắn từng thấy. Nữ nhân hắn từng xem như báu vật không cho ai đến gần, không nỡ tổn hại dù là một sợi tóc của nàng, dù là Đông Quách Doanh cũng không! Nhưng nay chính hắn lại hành hạ nàng không ra hình dạng.
Hắn trước đây thích nhất chính là sự ngoan cường cố chấp của nàng, dù kinh thiên động địa vẫn có thể bàng quan trước thế sự. Nhưng giờ đây càng nhìn lại càng chán ghét. Hắn muốn lột lớp mặt nạ của nàng ra để xem dưới gương mặt này là nữ nhân như thế nào, thậm chí muốn khoét thủng lồng ngực nàng để xem nơi ấy rốt cuộc có trái tim không?
Nàng nhìn hắn, trước sau đều chưa từng cầu xin, chưa từng cầu xin sự tha thứ của hắn, chưa từng cầu xin hắn thả nàng ra. Nàng chấp nhận chịu mọi hình phạt của hắn, thậm chí là chấp nhận mất mạng dưới tay hắn, nàng chỉ hi vọng hắn đừng đau lòng. Vì nàng, thật sự không xứng đáng!
Khác với nàng bộ dạng thê thảm của nàng, hắn nay mặc hoàng bào thêu rồng, hắn vẫn là hoàng đế cao cao tại thượng, còn nàng lại là tội nhân thiên cổ của Bạch Nhật Đế Triều, có ngàn vạn lần lăng trì, chặt đầu nàng xuống treo trước cổng thành cũng không chuộc hết tội lỗi! Giờ khắc này gần trong gan tấc, lại cách xa ngàn trùng.
"Phi Điểu, à không trẫm nhầm rồi, phải gọi ngươi là Cuồng Quyến Thánh Nữ mới đúng. Nhiều năm hạ mình bên cạnh trẫm như vậy thật ủy khuất cho ngươi, để chờ đợi được thời cơ tốt như hôm nay xem ra cũng không dễ dàng gì, Quang Minh Giáo hành sự thật khiến người ta khâm phục. Ai có thể ngờ đường đường là Thánh Nữ lại không tiếc rẻ thân mình bất chấp thủ đoạn, mặc sức nam nhân chà đạp... Có phải trước khi đối đầu với kẻ địch ngươi đều dùng thân thể này đổi lấy sự trường tồn cho Quang Minh Giáo?"
Vọng Thừa Thiên nhìn bộ dạng thảm hại của nàng, bạch y sớm đã nhuốm đầy máu tanh, không nhìn ra huyết nhục. Còn đâu bóng dáng bạch y tiên tử hắn từng thấy. Nữ nhân hắn từng xem như báu vật không cho ai đến gần, không nỡ tổn hại dù là một sợi tóc của nàng, dù là Đông Quách Doanh cũng không! Nhưng nay chính hắn lại hành hạ nàng không ra hình dạng.
Hắn trước đây thích nhất chính là sự ngoan cường cố chấp của nàng, dù kinh thiên động địa vẫn có thể bàng quan trước thế sự. Nhưng giờ đây càng nhìn lại càng chán ghét. Hắn muốn lột lớp mặt nạ của nàng ra để xem dưới gương mặt này là nữ nhân như thế nào, thậm chí muốn khoét thủng lồng ngực nàng để xem nơi ấy rốt cuộc có trái tim không?
Nàng nhìn hắn, trước sau đều chưa từng cầu xin, chưa từng cầu xin sự tha thứ của hắn, chưa từng cầu xin hắn thả nàng ra. Nàng chấp nhận chịu mọi hình phạt của hắn, thậm chí là chấp nhận mất mạng dưới tay hắn, nàng chỉ hi vọng hắn đừng đau lòng. Vì nàng, thật sự không xứng đáng!
Khác với nàng bộ dạng thê thảm của nàng, hắn nay mặc hoàng bào thêu rồng, hắn vẫn là hoàng đế cao cao tại thượng, còn nàng lại là tội nhân thiên cổ của Bạch Nhật Đế Triều, có ngàn vạn lần lăng trì, chặt đầu nàng xuống treo trước cổng thành cũng không chuộc hết tội lỗi! Giờ khắc này gần trong gan tấc, lại cách xa ngàn trùng.