Đế Vương - Lê Văn Cương

Cất tiếng

Lê Văn Cương

2024-06-29 12:35:04

Thương Vân Đại Lục

Năm Thịnh Hòa thứ bảy, tại thành Vĩnh Nhạc, kinh đô của Thiên Lang quốc.

Giữa đường phố tấp nập, các tiếng hò reo buôn bán vang lên khắp nơi. Một chiếc xe ngựa dưới sự bảo hộ của mấy chục binh sĩ áo giáp sắt nặng nề, đang từng bước tiến lên.

Nhìn về phía đoàn xe ngựa này, người dân xung quanh không ngừng bàn tán sôi nổi.

- Đây có phải xe ngựa của tam hoàng tử hay không.

- Đúng rồi, chính là xe ngựa của tam hoàng tử. Vị hoàng tử này thật là khổ.

- Chả vậy thì sao, nghe nói vợ sắp cưới của ngài ấy, vậy mà lại có quan hệ mập mờ với nhị điện hạ. Hiện giờ nghe nói ả ta đang làm ầm lên tại trong hoàng cung, muốn cùng vị tam điện hạ này hủy hôn.

Mấy người thường dân nói chuyện với nhau, khiến cho không khí trở nên trầm trồ. Mà nhân vật chính ở trong chiếc xe ngựa, cũng như binh lính bảo hộ lại không hề quan tâm. Họ dùng một ánh mắt lạnh băng nhìn về phía những người dân này. Sau đó tiếp tục lên đường hướng thẳng về phía hoàng cung.

Nhìn thấy điệu bộ của đám người này, một vị thư sinh đứng cách đó không xa lên tiếng nói rằng:

- Các vị lão bá đừng nói nữa. Các ngươi muốn chết hay sao, mà đi đàm luận việc của hoàng thất.

Nghe vị thư sinh này nói vậy, mấy thường dân buôn bán dọc đường hừ lạnh sau đó nói rằng:

- Còn sợ cái gì chứ, vị thất điện hạ này nghe nói từ nhỏ đã bị câm. Tính cách lại lập dị, bị hoàng đế không hề yêu thích. Thế lực đằng ngoại lại không có, do mẫu thân mất sớm. Có thể nói là một cây làm chẳng nên non. Các ngươi nhìn xem đâu phải chỉ chúng ta nói, người dân xung quanh cũng đang nói đây.

- Lần này tam hoàng tử vậy mà bị thiên kim của đại tướng quân từ hôn. Các ngươi thấy có nhục nhã hay không.



Vị thư sinh nghe vậy thì nhìn về phía mấy lão hán bán hàng này, bằng một ánh mắt như nhìn người chết. Hắn không dám cùng họ nói chuyện nữa mà rời đi.

Quả nhiên một lúc sau, một đám binh lính xuất hiện. Nhìn về phía mấy kẻ vừa nói chuyện với nhau, sau đó cũng không bắt bớ hoặc giải thích. Mà họ rút kiếm ra chém chết những kẻ này ngay tại chỗ.

Tại trong hoàng cung lúc này, ngồi trên đại điện là một người đàn ông trung niên. Hắn ta tên là Vũ Thành Minh là hoàng đế của nước Thiên Lang lúc này.

Phía dưới đại điện hệ thống quan viên văn võ đều đã đứng nghiêm chỉnh ở hai bên. Chính giữa đại điện một người thanh niên tầm 20 tuổi, mặc một bộ áo gấm màu xanh. Đang qùy phía bên cạnh hắn là một người thiếu nữ tầm 18 tuổi, dung mạo xinh đẹp. Nhưng cô ta lại không có khí chất tiểu thư, thay vào đó lại có một chút gì đó khí chất của võ tướng.

Nhìn về phía hai kẻ này, Vũ Thành Minh vẫn trầm tư không nói chuyện. Mà các đại thần ở hai bên đều đánh mắt nhìn nhau nhưng không nói gì. Qua một lúc thái giám ở ngoài điện lên tiếng nói rằng:

- Bẩm bệ hạ tam điện hạ đã đến.

Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, sau đó lên tiếng nói rằng:

- Để cho Vũ Tuấn Kiệt vào đây.

Vũ Thành Minh vừa nói vậy, thái giám lúc này bắt đầu lên tiếng gào lớn.

- Bệ hạ có chỉ tam hoàng tử Vũ Tuấn Kiệt vào trong yết kiến.

Sau âm thanh của thái giám, lúc này từ phía ngoài cửa điện. Vũ Tuấn Kiệt xuất hiện trong mắt đám quan viên. Một thiếu niên với vẻ bề ngoài hơi mập mạp, ánh mắt rất có thần, tướng mạo có thể nói không xuất chúng, nhưng cũng không phải xấu xí.

Hắn lúc này thể hiện ra một bộ mặt vừa có chút khó chịu, lại có chút khó hiểu. Không ngừng nhìn về phía các quan viên, rồi từng bước đi về phía đang quỳ hai người thanh thiếu nữ trước mặt. Đứng song song với họ rồi chắp tay với Vũ Thành Minh.

Vũ Thành Minh thấy vậy thì gật đầu. Mà các quan viên đứng ở trong triều hội thì đều nhìn về phía vị tam hoàng tử kia, không ngừng có nhiều suy nghĩ trong đầu. Thì ra lời đồn ở phía ngoài là sự thật, tam hoàng tử vậy mà không biết nói chuyện.



Có điều họ cũng không dám bàn tán về việc này, mà dùng một ánh mắt xem trò vui nhìn về phía đại điện. Hiện nay là năm Thiên Hòa thứ bảy, hoàng đế Vũ Thành Minh mới kế vị được 7 năm. Nhưng ông ta năm nay cũng đã ngoài 40, việc lập thái tử là điều cần thiết, để duy trì cục diện ổn định của nước Thiên Lang lúc này.

Từ đây sóng gió bắt đầu nổi lên, các vị hoàng tử đều không ngừng tranh đấu lẫn nhau. Bởi vì Thiên Lang quốc không có truyền thống lập trưởng làm hoàng đế. Mà là xem xét tài năng của các hoàng tử để chọn ra người kế vị.

Thậm chí Thiên Lang quốc còn không nhất định phải lựa chọn nam là người kế vị. Mà nữ đế cũng đã vài lần xuất hiện trong lịch sử của Thiên Lang quốc. Chính vì vậy trong mắt các quan viên lúc này, tất cả các hoàng tử hoàng nữ đều là người có tư cách tham gia tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Nhưng Vũ Thành Minh còn trẻ, vậy nên cuộc tranh đoạt này nói đúng hơn chỉ là chức thái tử mà thôi.

Bây giờ vốn dĩ hoàng đế Vũ Thành Minh muốn ban hôn con gái trưởng của đại tướng quân Đào Thế Hiển. Chính là người thiếu nữ đang quỳ kia, tên là Đào Cẩm Tiên cho tam hoàng tử.

Nhưng chẳng biết sao, tin tức này lại bị rò rỉ ra ngoài. Vậy mà lúc này Đào Cẩm Tiên lại bại lộ ra một tin tức còn đáng sợ hơn. Đó là cô ta và nhị hoàng tử Vũ Văn Thành vậy mà đã có một chân.

Việc này nếu như tin tức chưa bại lộ, chỉ xử lý trong hoàng thất, thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Dù sao hoàng đế Vũ Thành Minh vẫn chưa trực tiếp ban hôn.

Đáng tiếc tin tức này không biết là có người vô tình hay cố ý lộ ra ngoài. Đã làm cho cả một Thiên Lang quốc vì đó mà dậy sóng. Hai vị hoàng tử vậy mà tranh đoạt nữ nhân của nhau.

Nhưng nếu chỉ có vậy thì sóng ngầm này vẫn có thể giải quyết. Nhưng lúc này lại không đơn giản nữa, bởi vì cuộc tranh đoạt ngôi vị thái tử đã bắt đầu. Nhị hoàng tử là con trai của quý phi Hồ Mỹ Ngọc. Anh trai của Hồ Mỹ Ngọc lại là lại bộ thượng thư Hồ Văn Hậu.

Có thể nói thế lực của nhị điện hạ cực kỳ to lớn. Tiềm lực của hắn chỉ đứng sau đại hoàng tử mà thôi.

Trong khi đó tam hoàng tử mẫu thân xuất thân thương nhân, lại mất sớm do sinh nở. Đã vậy tam điện hạ này bản thân lại vô cùng tầm thường. Thậm chí còn bị câm, trong mắt hệ thống huân quý của Thiên Lang quốc mà nói. Tam hoàng tử chính là một vị thái bình vương gia thực thụ. Tuyệt đối không có cơ hội tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

Nhưng lúc này sóng ngầm nổi lên đã kéo hắn ta vào cuộc chơi này. Nếu như ngày hôm nay vị tam điện hạ này cúi đầu, thì sau này tam điện hạ chắc chắn không còn có tư cách để tranh đạt ngôi vị hoàng đế nữa. Thậm chí bởi vì sự kiện hôm nay danh tiếng của hắn sẽ xuống đến đáy vực. Trở thành tầng lớp vương gia của Thiên Lang quốc có thể nói là xấu hổ nhất.

Nghĩ đến những việc này, phần lớn quan viên đều có chút thương cảm cho vị tam hoàng tử này. Nhưng cũng có một bộ phận đều ôm hi vọng, bởi vì bọn chúng đều hi vọng Thiên Lang quốc có thể trở nên hỗn loạn một chút. Chỉ có vậy chúng mới có cơ hội đục nước béo cò.

Trong khi cả đại điện được trở nên âm u, mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình. Nhưng vị tam điện hạ lúc này lại vô cùng lạnh nhạt đứng đó. Hắn đánh mắt nhìn về phía vị hoàng huynh của mình. Rồi hắn lại nhìn về phía cô gái, chút nữa trở thành vương phi của hắn. Khiến cho hắn trong lòng có muôn ngàn cảm xúc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Vương - Lê Văn Cương

Số ký tự: 0