Đêm Tân Hôn, Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Về Thập Niên 70 Đoạt Tháo Hán

Mèo Tiểu Bạch 2

2024-11-17 15:14:58

“Meo.”

Khi Diệp Tụng lấy đồ xong định rời đi, một tiếng meo mềm mại vang lên bên chân cô.

Chú mèo trắng dưới chân cô bất ngờ hóa thành hai.

Diệp Tụng cúi xuống nhìn hai cục bông trắng dưới chân, đôi mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, chỉ vào một trong hai cục bông hỏi: “Tiểu Bạch, đây là con của mi à?”

“Ta là mèo đực, mèo đực sao có thể sinh con được.”

Tiểu Bạch cảm thấy mình bị Diệp Tụng làm tổn thương nặng nề.

Để chứng minh mình là mèo đực, không thể sinh con, cục bông nhỏ tức giận nằm xuống đất, dang bốn chân mình ra trước mặt Diệp Tụng, để cô nhìn thấy đặc điểm giống đực của mình.

“Đúng thật là mèo đực.”

Diệp Tụng ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào mông Tiểu Bạch, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chọc vào hai quả chuông nhỏ trên mông Tiểu Bạch.

“Con mèo kia là sao vậy?”

“Meo.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu Bạch hét lên một tiếng, lăn tròn từ dưới đất ngồi dậy, đôi mắt tím xanh tức giận nhìn Diệp Tụng chằm chằm.

“Chủ nhân, cô biến thái quá.”

“Chỉ chọc vào hai quả chuông của mi thôi mà, có gì phải kinh ngạc thế.”

Lo sợ Diệp Tụng lại chọc vào chuông của mình, Tiểu Bạch thu mình lại, cảnh giác trả lời câu hỏi của Diệp Tụng: “Đó là phân thân của ta, phân thân của ta ở lại để quản lý không gian, giúp chủ nhân làm việc. Chủ nhân dẫn ta theo là được rồi.”

Diệp Tụng hơi do dự.

Hiện tại, nhà nhà đều không giàu có, mọi người trong thôn ai cũng thắt lưng buộc bụng mà sống. Cô mà nuôi một con mèo bên cạnh, sợ rằng sẽ bị người ta dòm ngó, huống chi con mèo này béo đến mức có cả hai cái cằm, càng dễ bị chú ý hơn.

Hơn nữa, cô sắp gả cho Hoắc Cảnh Xuyên, không biết Hoắc Cảnh Xuyên và người nhà họ Hoắc có thích mèo hay không.

“Chủ nhân, ta đánh nhau giỏi lắm, với những người như cô, ta có thể đánh cả chục người. Chủ nhân dẫn ta theo, ta có thể bảo vệ cô.”

Tiểu Bạch cố gắng thuyết phục.

Sợ Diệp Tụng không tin mình, Tiểu Bạch kêu lên một tiếng, cơ thể đột nhiên lớn lên nhanh chóng ngay trước mắt cô.

"..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


May mà Diệp Tụng đã từng trọng sinh.

Trải qua cả chuyện kỳ lạ như trọng sinh, cô không bị hoảng hốt trước việc một chú mèo trắng bỗng lớn thành kích thước của một con gấu nâu.

Nhìn bộ móng sắc nhọn và răng nanh của Tiểu Bạch, Diệp Tụng tin rằng chú mèo này có thể đánh bại vài chục người như cô.

Thời đại này không yên bình lắm, đợi Hoắc Cảnh Xuyên trở về quân ngũ, có chú mèo này trông nhà cũng không tệ.

“Mi ăn gì, một bữa ăn bao nhiêu?”

Nếu quá tốn lương thực, cô sẽ không mang theo nữa.

Tiểu Bạch đảo mắt, hiểu ngay suy nghĩ của Diệp Tụng.

“Ta chỉ ăn cá nhỏ trong ao cá ở không gian, mỗi ngày hai con, trong ao còn hơn ngàn con cá nhỏ, đủ cho ta ăn lâu dài.”

“Nhóc con, vậy ta sẽ đưa mi ra ngoài.”

Diệp Tụng cúi người ôm Tiểu Bạch lên, niệm chú trong miệng.

Khi sức hút bên cạnh biến mất, cô và Tiểu Bạch đã trở lại căn phòng ở điểm thanh niên trí thức, cùng với hai cuộn vải, một cuộn chỉ đen, túi ngô và túi gạo.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Tân Hôn, Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Về Thập Niên 70 Đoạt Tháo Hán

Số ký tự: 0