Đi Về Phía Mặt Trời

Anh Ta Không Th...

Vô Tội Quốc Độ

2024-09-13 00:31:51

Hạ Chanh nghe mà cạn lời, cuối cùng thì cô cũng đã biết điều đó có nghĩa là gì.

Không phải là chiếu lệ, mà là coi thường, chỉ có coi thường thôi...

“Xem ra… Chị Du thật sự không thích anh.” Cô cho anh một câu trả lời dứt khoát, từ góc độ của một phụ nữ.

Từ Dương hơi hơi siết chặt đầu ngón tay đang đặt trên vô lăng, quay đầu cười với cô, cố gắng tỏ ra là mình không sao.

Hạ Chanh cũng cười, "Vậy vừa rồi anh muốn hỏi gì?"

Từ Dương không trả lời cô ngay mà dừng lại một chút rồi mới hỏi: "Người lúc nãy là bạn trai của cô à?"

"Anh ta là bạn học đại học của tôi, đã từng là bạn trai, cũng đã chia tay được nhiều năm rồi."

Hóa ra là bạn trai cũ... Có điều, mặc dù chỉ là bạn trai cũ, nhưng cách Hạ Chanh đối xử với đàn ông vẫn khiến anh cảm thấy có phần tuyệt tình.

Hơn nữa, trước kia anh và Du Tĩnh Di từng là bạn học, cũng là thích cô ta từ khi còn sinh viên...

Từ Dương không biết quá khứ giữa Hạ Chanh và Giang Hạo Thừa thế nào, chỉ là nghĩ đến thái độ của Hạ Chanh đối với Giang Hạo Thừa lúc nãy, anh rất dễ dàng mà vận vào mình.

"Vừa rồi tôi muốn hỏi chính là, phụ nữ các cô đều tuyệt tình như vậy sao?"

"Tuyệt tình?"

"Tôi chỉ cảm thấy nếu như cô không thích thì có thể nói rõ ràng, không cần để cho anh ta chờ như vậy."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hạ Chanh hiểu ý anh muốn nói là gì, lập tức cười nói: "Không phải anh cho rằng anh ta thích tôi đó chứ?"

Từ Dương nghi hoặc quay đầu nhìn cô: "Không phải sao?"

"Ha, anh ta không thích tôi, anh ta chỉ muốn chịch tôi thôi."

Muốn, muốn chịch cô á?!

Đôi mắt Từ Dương đờ ra, đến cả đường cũng quên nhìn. Phản ứng của anh không khỏi khiến Hạ Chanh bật cười ra tiếng thêm lần nữa.

"Lái xe thì nhìn đường ấy, nhìn tôi làm gì?"

Từ Dương vội vàng quay đầu lại nhìn đường, nhưng trong lòng anh vẫn cứ không yên.

Cũng không phải vì anh cảm thấy phụ nữ nói ra những lời như vậy rất kỳ lạ, dù sao thì ngay cả dì quét dọn trong công ty anh cũng còn mở miệng nói tục cơ mà. Nhưng mà… Hạ Chanh, một người phụ nữ thoạt nhìn rất giỏng giang, chuyên nghiệp, lại còn mang khí chất nữ thần lạnh lùng nữa chứ… Rồi còn là luật sư...

"Tôi nói vậy khiến anh ngạc nhiên lắm à? Có phải là có cảm giác sụp đổ hình tượng không?" Hạ Chanh hỏi.

"Không không không, tôi chỉ là kinh ngạc chút thôi, không ngờ là cô cũng nói mấy câu bỗ bã như vậy, ha ha ha ha..."

...Anh có thể đừng thêm mấy tiếng cười vụng như vậy ở đằng sau được không? Kỹ thuật diễn của anh và mấy người anh em kia, thật sự là không phải kém một cách bình thường đâu.

Hạ Chanh khẽ mím môi dưới, chuyển sang một tư thế thoải mái, mở cái túi xách đặt trên đầu gối, lấy ra một điếu thuốc đưa cho Từ Dương.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ Dương sửng sốt một giây, sau đó vội đưa tay nhận lấy, "Cám ơn."

“Không có gì.” Hạ Chanh nói, lại rút ra một điếu khác. Sau khi cô lấy bật lửa ra châm thuốc thì ấn cửa sổ xuống một chút để gió đêm ùa vào.

Cơn gió mang theo khí lạnh quét qua mặt cô, khiến cô cảm thấy hơi ngứa ngáy. Hạ Chanh chậm rãi nhả khói thuốc rồi quay đầu nhìn Từ Dương.

"Cái chuyện tuyệt tình hay không ấy, còn phải tuỳ người nữa. Phụ nữ bình thường đều rất tuyệt tình với những người mà mình không có tình cảm. Mà cái tình cảm này không chỉ giới hạn trong tình yêu đâu. Nói cách khác, cũng có thể là tình bạn, tình thân. tình yêu, hay thậm chí là tình cũ, v.v…”

Từ Dương nghiêm túc lắng nghe. Anh lấy bật lửa ra, châm lửa cho điếu thuốc mình đang nghiến chặt trong răng.

"Còn hành vi hôm nay của Giang Hạo Thừa, nói cho cùng thì anh ta chỉ muốn tự làm mình cảm động và tìm kiếm cảm giác kích thích với người cũ đã lâu không gặp thôi. Ngoài chuyện muốn chịch tôi ra thì anh ta cũng không có bất kỳ tình cảm gì đâu.”

"..."

"Ít nhất tôi vẫn còn một chút tình cũ với anh ta. Nếu anh ta không cư xử như vậy, tôi cũng sẽ không tuyệt tình đến thế đâu. Nhưng xét từ những cuộc điện thoại tôi gọi cho chị Du trong hai ngày qua, chị Du cũng coi như là có tình cảm với anh đấy."

Thân thể Từ Dương hơi cứng lại, anh chậm rãi quay đầu nhìn về phía Hạ Chanh.

Mà khi Hạ Chanh nhìn thấy tia hy vọng lóe lên trong mắt anh, cô cong môi, nói một câu đập cho tan nát chút hy vọng vừa mới nhen nhóm ấy luôn:

"Có điều tình cảm đó là dành cho tiền của anh thôi, chứ không phải bản thân anh đâu."

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đi Về Phía Mặt Trời

Số ký tự: 0