Đích Nữ Trọng Sinh Độc Hậu Không Dễ Theo Đuổi
Lần Đầu Gặp Gỡ...
2024-10-25 15:14:56
Tiêu Vũ Ninh vẻ mặt say mê, vừa định tiến vào cái ôm ấm áp của Tiêu Dục, Tiêu Dục đang ở trước mắt lại biến mất không thấy. Căn phòng màu đỏ vui mừng, cũng trở về bộ dáng cũ.
Hết thảy đều là mộng đẹp do Tiêu Vũ Ninh ảo tưởng ra.
Tiêu Vũ Ninh cảm giác thật thất vọng, vì sao giờ khắc này không phải sự thật chứ? Tiêu Vũ Ninh cảm thấy hôm nay hình như là ngày gì đó? Lại nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra.
Ban đêm, đường phố đèn đuốc sáng trưng, bên đường tiểu thương bán đèn lồng đủ kiểu dáng, rất đẹp.
Tiêu Vãn Sương trang điểm thật đẹp cho bản thân, lặng yên không tiếng động ra khỏi Nhã Phong các. Nàng thực vui vẻ, nàng hẹn Hàn Vương gia đi xem đèn lồng, nàng muốn đi xem đèn lồng a!
Tiêu Vãn Sương lại lén từ cửa sau phủ Thừa tướng chuồn ra.
Nàng không biết chính là từ lúc ra khỏi Nhã Phong các Tiêu Vũ Ninh vẫn luôn đi theo nàng, vẫn luôn cùng nàng ra khỏi phủ Thừa tướng.
Tiêu Vãn Sương rốt cuộc cảm giác được không thích hợp, có người theo dõi nàng, tuy rằng kiếp này nàng chưa từng tập võ, nhưng đời trước nàng cùng Kỳ Liên Hàn học được không ít, võ công nàng đã tới cảnh giới nhất định, nàng còn chưa đến mức bị theo dõi mà không cảm giác được.
Tiêu Vãn Sương làm bộ không phát hiện, tiếp tục đi về phía trước, đi qua một chỗ rẽ ở góc phố, liền ẩn trốn đi.
Tiêu Vũ Ninh đột nhiên không nhìn thấy Tiêu Vãn Sương, lại đi lên phía trước nhìn nhìn, tiếp tục tìm kiếm Tiêu Vãn Sương.
Trên đường người đến người đi, rất nhanh, Tiêu Vũ Ninh đã bị vây kín trong đám người. Nhìn đèn lồng trên đường, Tiêu Vũ Ninh nhớ tới hôm nay là ngày hội đèn lồng.
Nếu là lúc trước, Tiêu Vũ Ninh bị chen chúc đi xa như vậy, nàng còn lo lắng, còn sợ Tiêu Vũ Ninh gặp nguy hiểm. Hiện tại sẽ không, bởi vì nàng đã biết từ lúc bắt đầu Tiêu Vũ Ninh luôn lợi dụng mình. Ninh tỷ tỷ trước kia đối tốt với nàng ở đáy lòng nàng đã chết.
“Sương Sương, không ngờ hôm nay ngươi lại hẹn bổn vương ra đây.”
Tiêu Vãn Sương hoảng sợ, nàng sao lại nghe được tiếng của Kỳ Liên Hàn?
Tiêu Vãn Sương quay đầu lại, chỉ thấy Kỳ Liên Hàn trên người mặc một bộ áo bào trắng, trên mặt mang theo mặt nạ màu trắng. Xem ra, Hàn Vương gia là sợ bị người ta nhận ra.
Tiêu Vãn Sương mỗi lần nhìn thấy Kỳ Liên Hàn đều cảm giác thật ấm áp thật an toàn, có lẽ là do từ kiếp trước đã quen thuộc đi!
“Kỳ Liên Hàn nhìn thấy ngài thật là tốt quá, ta thật sự muốn thời thời khắc khắc đều nhìn thấy ngài.” Tiêu Vãn Sương vui vẻ nói.
Kỳ Liên Hàn đột nhiên cảm giác Tiêu Vãn Sương rất quen thuộc, thật giống như hắn cũng đã quen biết nàng từ rất lâu. Hắn hình như có một chút thích Tiêu Vãn Sương.
Tiêu Vãn Sương kéo Kỳ Liên Hàn đi trên đường xem đèn lồng, Kỳ Liên Hàn vẻ mặt sủng nịch nhìn Tiêu Vãn Sương.
Lúc Tiêu Vũ Ninh từ trong đám người chui được ra tới đã không biết bị đẩy tới nơi nào. Nàng chưa bao giờ ra khỏi phủ Thừa tướng, trước mắt hết thảy đều thực xa lạ.
Nàng vẫn luôn đi về phía trước, vẫn luôn đi về phía trước, đi đến bờ một con sông nhỏ, bên bờ sông nhỏ đèn lồng đủ loại kiểu dáng đang trôi nổi.
Một chiếc đèn lồng xinh đẹp trôi tới dưới chân Tiêu Vũ Ninh.
Tiêu Vũ Ninh ngồi xổm xuống vớt chiếc đèn lồng xinh đẹp này lên, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc đèn lồng xinh đẹp này, lộ ra một nụ cười rực rỡ.
Tiêu Dục ca ca từng đưa nàng đi xem đèn lồng một lần vào ngày hội đèn lồng, còn từng mua một chiếc đèn lồng đưa cho nàng.
Bộ dáng Tiêu Vũ Ninh làm Kỳ Liên Thành đến ngắm đèn lồng phải ngây người.
“Thế gian vậy mà lại có mỹ nhân như vậy.” Kỳ Liên Thành không khỏi cảm khái.
Ba hồn bảy vía của Kỳ Liên Thành như bay đi một nửa, hắn đã hoàn toàn bị Tiêu Vũ Ninh hấp dẫn.
Nữ nhân này thật là quá đẹp! Hắn nhất định phải cưới cô nương xinh đẹp này làm vợ. Tuy rằng để đạt được binh phù, hắn hiện tại phải hao hết tâm tư làm Tiêu Vãn Sương thích mình. Không vấn đề, chờ nghiệp lớn thành công, hắn nhất định sẽ cưới người xứng với mình.
Tô Phúc Hải phía sau Kỳ Liên Thành nhìn gương mặt mỹ lệ của Tiêu Vũ Ninh, lộ ra ánh mắt âm ngoan.
Nếu không phải bởi vì Tiêu Vũ Ninh này, Tô Phúc Hải hắn sao phải sống như một con chó tham sống sợ chết. Nếu không phải bởi vì Tiêu Vũ Ninh hắn cũng sẽ không bị thiến, trở thành một thái giám.
Hết thảy đều là mộng đẹp do Tiêu Vũ Ninh ảo tưởng ra.
Tiêu Vũ Ninh cảm giác thật thất vọng, vì sao giờ khắc này không phải sự thật chứ? Tiêu Vũ Ninh cảm thấy hôm nay hình như là ngày gì đó? Lại nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra.
Ban đêm, đường phố đèn đuốc sáng trưng, bên đường tiểu thương bán đèn lồng đủ kiểu dáng, rất đẹp.
Tiêu Vãn Sương trang điểm thật đẹp cho bản thân, lặng yên không tiếng động ra khỏi Nhã Phong các. Nàng thực vui vẻ, nàng hẹn Hàn Vương gia đi xem đèn lồng, nàng muốn đi xem đèn lồng a!
Tiêu Vãn Sương lại lén từ cửa sau phủ Thừa tướng chuồn ra.
Nàng không biết chính là từ lúc ra khỏi Nhã Phong các Tiêu Vũ Ninh vẫn luôn đi theo nàng, vẫn luôn cùng nàng ra khỏi phủ Thừa tướng.
Tiêu Vãn Sương rốt cuộc cảm giác được không thích hợp, có người theo dõi nàng, tuy rằng kiếp này nàng chưa từng tập võ, nhưng đời trước nàng cùng Kỳ Liên Hàn học được không ít, võ công nàng đã tới cảnh giới nhất định, nàng còn chưa đến mức bị theo dõi mà không cảm giác được.
Tiêu Vãn Sương làm bộ không phát hiện, tiếp tục đi về phía trước, đi qua một chỗ rẽ ở góc phố, liền ẩn trốn đi.
Tiêu Vũ Ninh đột nhiên không nhìn thấy Tiêu Vãn Sương, lại đi lên phía trước nhìn nhìn, tiếp tục tìm kiếm Tiêu Vãn Sương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên đường người đến người đi, rất nhanh, Tiêu Vũ Ninh đã bị vây kín trong đám người. Nhìn đèn lồng trên đường, Tiêu Vũ Ninh nhớ tới hôm nay là ngày hội đèn lồng.
Nếu là lúc trước, Tiêu Vũ Ninh bị chen chúc đi xa như vậy, nàng còn lo lắng, còn sợ Tiêu Vũ Ninh gặp nguy hiểm. Hiện tại sẽ không, bởi vì nàng đã biết từ lúc bắt đầu Tiêu Vũ Ninh luôn lợi dụng mình. Ninh tỷ tỷ trước kia đối tốt với nàng ở đáy lòng nàng đã chết.
“Sương Sương, không ngờ hôm nay ngươi lại hẹn bổn vương ra đây.”
Tiêu Vãn Sương hoảng sợ, nàng sao lại nghe được tiếng của Kỳ Liên Hàn?
Tiêu Vãn Sương quay đầu lại, chỉ thấy Kỳ Liên Hàn trên người mặc một bộ áo bào trắng, trên mặt mang theo mặt nạ màu trắng. Xem ra, Hàn Vương gia là sợ bị người ta nhận ra.
Tiêu Vãn Sương mỗi lần nhìn thấy Kỳ Liên Hàn đều cảm giác thật ấm áp thật an toàn, có lẽ là do từ kiếp trước đã quen thuộc đi!
“Kỳ Liên Hàn nhìn thấy ngài thật là tốt quá, ta thật sự muốn thời thời khắc khắc đều nhìn thấy ngài.” Tiêu Vãn Sương vui vẻ nói.
Kỳ Liên Hàn đột nhiên cảm giác Tiêu Vãn Sương rất quen thuộc, thật giống như hắn cũng đã quen biết nàng từ rất lâu. Hắn hình như có một chút thích Tiêu Vãn Sương.
Tiêu Vãn Sương kéo Kỳ Liên Hàn đi trên đường xem đèn lồng, Kỳ Liên Hàn vẻ mặt sủng nịch nhìn Tiêu Vãn Sương.
Lúc Tiêu Vũ Ninh từ trong đám người chui được ra tới đã không biết bị đẩy tới nơi nào. Nàng chưa bao giờ ra khỏi phủ Thừa tướng, trước mắt hết thảy đều thực xa lạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng vẫn luôn đi về phía trước, vẫn luôn đi về phía trước, đi đến bờ một con sông nhỏ, bên bờ sông nhỏ đèn lồng đủ loại kiểu dáng đang trôi nổi.
Một chiếc đèn lồng xinh đẹp trôi tới dưới chân Tiêu Vũ Ninh.
Tiêu Vũ Ninh ngồi xổm xuống vớt chiếc đèn lồng xinh đẹp này lên, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc đèn lồng xinh đẹp này, lộ ra một nụ cười rực rỡ.
Tiêu Dục ca ca từng đưa nàng đi xem đèn lồng một lần vào ngày hội đèn lồng, còn từng mua một chiếc đèn lồng đưa cho nàng.
Bộ dáng Tiêu Vũ Ninh làm Kỳ Liên Thành đến ngắm đèn lồng phải ngây người.
“Thế gian vậy mà lại có mỹ nhân như vậy.” Kỳ Liên Thành không khỏi cảm khái.
Ba hồn bảy vía của Kỳ Liên Thành như bay đi một nửa, hắn đã hoàn toàn bị Tiêu Vũ Ninh hấp dẫn.
Nữ nhân này thật là quá đẹp! Hắn nhất định phải cưới cô nương xinh đẹp này làm vợ. Tuy rằng để đạt được binh phù, hắn hiện tại phải hao hết tâm tư làm Tiêu Vãn Sương thích mình. Không vấn đề, chờ nghiệp lớn thành công, hắn nhất định sẽ cưới người xứng với mình.
Tô Phúc Hải phía sau Kỳ Liên Thành nhìn gương mặt mỹ lệ của Tiêu Vũ Ninh, lộ ra ánh mắt âm ngoan.
Nếu không phải bởi vì Tiêu Vũ Ninh này, Tô Phúc Hải hắn sao phải sống như một con chó tham sống sợ chết. Nếu không phải bởi vì Tiêu Vũ Ninh hắn cũng sẽ không bị thiến, trở thành một thái giám.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro