Đích Trưởng Nữ Phủ Trấn Quốc Công Vừa Đẹp Lại Vừa Ngầu
Đón Về
Thiên Hoa Tẫn Lạc
2024-11-21 20:34:00
Hồng đại phu cũng đã chẩn bệnh cho Bạch Cẩm Tú xong, vuốt râu liếc nhìn Bạch Khanh Ngôn, thấy nàng khẽ gật đầu với mình mới cụp mắt nói: “Nhị tiểu thư trước tiên bị thương ở đầu, sau lại rơi xuống nước! Hàn khí nhập phế, lại sốt cao không ngừng, e là…”
Nhị phu nhân Lưu thị hai chân mềm nhũn, nếu không có nha đầu Thanh Thư bên cạnh đỡ lấy sợ là bà đã ngã nhào trên đất.
Vẻ mặt Bạch Khanh Ngôn điềm tĩnh, bước lên hành lễ với Nhị phu nhân Lưu thị nói: “Sinh mệnh Nhị muội như chỉ mành treo chuông, Nhị thẩm muốn ở lại đây chăm sóc muội ấy để nhanh hồi phục, hay là trực tiếp đón muội ấy về phủ Quốc Công chữa bệnh, Nhị thẩm, người phải nhanh ra quyết định!”
Ngô ma ma trợn tròn mắt, nữ tử đã xuất giá, không có sự đồng ý của nhà chồng lại tự ý xuất môn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra! Nếu thật sự để Nhị phu nhân Lưu thị đem Bạch Cẩm Tú đi, sợ là quan hệ thông gia của hai nhà sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt: “Nhị phu nhân ngàn lần vạn lần không thể được! Đại thiếu phu nhân vừa gả đến phủ Trung Dũng Hầu, người liền mang nàng trở về, như thế làm sao phủ Trung Dũng Hầu còn mặt mũi nhìn người khác? Người ngoài không biết lại nghĩ hai nhà chúng ta đã tuyệt giao đó! Chưa kể đến Trưởng công chúa cũng sẽ tuyệt đối không đồng ý, có đúng không Tưởng ma ma?!”
“Nữ nhi ta vừa gả tới phủ Trung Dũng Hầu chưa được bao lâu, tính mạng đã như đèn trước gió! Ta còn phải quản người khác nhìn xem phủ Trung Dũng Hầu như thế nào nữa à!” Nhị phu nhân Lưu thị siết chặt y phục trước ngực, quay đầu nhìn Tưởng ma ma: “Ma ma! Phiền ngươi đi một chuyến, quay về thay ta báo với mẫu thân… Cẩm Tú bị người ta đánh vào đầu, đẩy rơi xuống hồ, nha hoàn bên cạnh toàn bộ đều bị người ta bán sạch! Bên cạnh không có lấy một người hầu hạ, ta nhất định phải đem Cẩm Tú về phủ chăm sóc! Nếu mẫu thân không đồng ý…ta sẽ đón Cẩm Tú về nhà mẹ đẻ!”
Tưởng ma ma cúi đầu hành lễ với Nhị phu nhân Lưu thị: “Lão nô lập tức quay về bẩm báo với Trưởng công chúa, Nhị phu nhân xin chớ lo, Trưởng công chúa một lòng yêu thương Nhị tiểu thư, tuyệt đối không lý nào lại vì cái gọi là giao tình mà bỏ mặc tính mạng tôn nữ không lo!”
Ngô ma ma nghe xong lời này liền thấy trời như sắp sập xuống, thiếu chút nữa thì ngã quỵ. Bà ta tuyệt đối không nghĩ tới vị Nhị phu nhân này vì bảo hộ nữ nhi mà không màng đến thể diện hai nhà, càng không để tâm đến tiền đồ của Bạch Cẩm Tú ở phủ Trung Dũng Hầu sau này.
“Thanh Thư, tay chân ngươi nhanh nhẹn, ngươi cùng Tưởng ma ma quay về đi!”
Nói xong Nhị phu nhân Lưu thị đi đến bên giường, cầm lấy tay nữ nhi, không kiềm lòng được mà lệ rơi đầy mặt.
Thanh Thư lúc đến đây nhìn thấy bộ dáng này của Bạch Cẩm Tú, vành mắt đã đỏ hoe, nghe Nhị phu nhân phân phó lập tức ứng thanh, đỡ Tưởng ma ma nhanh chóng rảo bước đi ra cửa.
Nhị phu nhân Lưu thị hai chân mềm nhũn, nếu không có nha đầu Thanh Thư bên cạnh đỡ lấy sợ là bà đã ngã nhào trên đất.
Vẻ mặt Bạch Khanh Ngôn điềm tĩnh, bước lên hành lễ với Nhị phu nhân Lưu thị nói: “Sinh mệnh Nhị muội như chỉ mành treo chuông, Nhị thẩm muốn ở lại đây chăm sóc muội ấy để nhanh hồi phục, hay là trực tiếp đón muội ấy về phủ Quốc Công chữa bệnh, Nhị thẩm, người phải nhanh ra quyết định!”
Ngô ma ma trợn tròn mắt, nữ tử đã xuất giá, không có sự đồng ý của nhà chồng lại tự ý xuất môn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra! Nếu thật sự để Nhị phu nhân Lưu thị đem Bạch Cẩm Tú đi, sợ là quan hệ thông gia của hai nhà sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt: “Nhị phu nhân ngàn lần vạn lần không thể được! Đại thiếu phu nhân vừa gả đến phủ Trung Dũng Hầu, người liền mang nàng trở về, như thế làm sao phủ Trung Dũng Hầu còn mặt mũi nhìn người khác? Người ngoài không biết lại nghĩ hai nhà chúng ta đã tuyệt giao đó! Chưa kể đến Trưởng công chúa cũng sẽ tuyệt đối không đồng ý, có đúng không Tưởng ma ma?!”
“Nữ nhi ta vừa gả tới phủ Trung Dũng Hầu chưa được bao lâu, tính mạng đã như đèn trước gió! Ta còn phải quản người khác nhìn xem phủ Trung Dũng Hầu như thế nào nữa à!” Nhị phu nhân Lưu thị siết chặt y phục trước ngực, quay đầu nhìn Tưởng ma ma: “Ma ma! Phiền ngươi đi một chuyến, quay về thay ta báo với mẫu thân… Cẩm Tú bị người ta đánh vào đầu, đẩy rơi xuống hồ, nha hoàn bên cạnh toàn bộ đều bị người ta bán sạch! Bên cạnh không có lấy một người hầu hạ, ta nhất định phải đem Cẩm Tú về phủ chăm sóc! Nếu mẫu thân không đồng ý…ta sẽ đón Cẩm Tú về nhà mẹ đẻ!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tưởng ma ma cúi đầu hành lễ với Nhị phu nhân Lưu thị: “Lão nô lập tức quay về bẩm báo với Trưởng công chúa, Nhị phu nhân xin chớ lo, Trưởng công chúa một lòng yêu thương Nhị tiểu thư, tuyệt đối không lý nào lại vì cái gọi là giao tình mà bỏ mặc tính mạng tôn nữ không lo!”
Ngô ma ma nghe xong lời này liền thấy trời như sắp sập xuống, thiếu chút nữa thì ngã quỵ. Bà ta tuyệt đối không nghĩ tới vị Nhị phu nhân này vì bảo hộ nữ nhi mà không màng đến thể diện hai nhà, càng không để tâm đến tiền đồ của Bạch Cẩm Tú ở phủ Trung Dũng Hầu sau này.
“Thanh Thư, tay chân ngươi nhanh nhẹn, ngươi cùng Tưởng ma ma quay về đi!”
Nói xong Nhị phu nhân Lưu thị đi đến bên giường, cầm lấy tay nữ nhi, không kiềm lòng được mà lệ rơi đầy mặt.
Thanh Thư lúc đến đây nhìn thấy bộ dáng này của Bạch Cẩm Tú, vành mắt đã đỏ hoe, nghe Nhị phu nhân phân phó lập tức ứng thanh, đỡ Tưởng ma ma nhanh chóng rảo bước đi ra cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro