Điệp Chiến Gia Thù

Chương 19

2024-08-22 18:48:51

Chính vì vậy, Phó Gia Du ngay lập tức muốn đứng dậy, cô muốn đi tìm Hà Gia Nhân nhưng chỉ đi được vài bước, Phó Gia Du lại cứng ngắc dừng lại, cô không thể, không thể đi tìm anh trai lúc này, lúc cô vẫn chưa tìm ra sự thật năm xưa, thân phận của cô hiện nay càng không thích hợp, nhận lại anh trai rất có thể cô sẽ đem lại nguy hiểm cho người thân duy nhất này. Cô không thể làm như vậy, cô phải dằn nén tất cả cảm xúc của mình ngay lúc này, cô không thể, cô phải bảo vệ người thân duy nhất của mình, nói cô nhát gan cũng được, cô thật sự sợ hãi những thứ tìm lại được lại mất đi. Khẽ nhắm đôi mắt lại, lần nữa mở ra, đôi mắt của Phó Gia Du đã trở lại bình thản như lúc ban đầu, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, trong lòng âm thầm ôm ấp nỗi vui sướng lẫn niềm tin, có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, cô sẽ không ngừng hi vọng tìm lại được người thân của mình.

Tạm thời dằn nén mọi tâm tình của bản thân, Phó Gia Du không muốn để ai phát hiện quan hệ của cô và Lưu Nhân nên dù đối mặt với hắn cũng không mảy may thay đổi thái độ. Nhưng vẫn không quên một mực điều tra thảm án năm xưa vận dụng tất cả mọi lực lượng trong tay. Rốt cuộc bên Đảng cộng sản cũng cho cô một tin tức chẳng biết tốt xấu.

- Kẻ cướp xông vào và tru diệt Hà gia là để cướp đi thứ gì đó vô cùng quan trọng, có một cấp trên của chúng ta trước kia là người Thượng Hải cùng Hà gia có quan hệ thân thiết chắc chắn biết gì đó về thảm án Hà gia năm xưa – Trương Hà chi tiết rõ ràng nói với Phó Gia Du chuyện ông tìm hiểu được.

Phó Gia Du nôn nóng hỏi:

- Người đó là ai? Tôi muốn gặp người đó.

Trương Hà thở dài một cái than thở:

- Vị cấp trên đó tên Võ Hoàng, mấy ngày trước ông ấy đã bị thương nặng ở Hàng Giang hôn mê bất tỉnh, cấp trên mệnh lệnh muốn đưa ông ấy đến Thượng Hải có đầy đủ trang thiết bị mới có thể phẫu thuật, nhưng bây giờ quân Nhật kiểm soát chặt chẽ khó lòng có thể sắp xếp được, chúng ta cần phải nghĩ cách mới được – Nhiệm vụ này độ khó không hề đơn giản, Trương Hà vô cùng lo lắng.

Phó Gia Du siết chặt nắm tay, bây giờ Võ Hoàng chính là cơ hội duy nhất biết được chuyện năm xưa, cô không thể từ bỏ dễ dàng như vậy. Nghĩ suy, gõ vài tiếng lên mặt bàn, chân mày nhíu chặt, một ý tưởng lướt qua trong đầu cô, khóe miệng khẽ nhếch lên mưu tính, giọng điệu khẳng định nói:

- Tôi có cách, lão Trương, Võ Hoàng chừng nào được đưa đến?

Trương Hà kinh ngạc nhìn Phó Gia Du hỏi:

- Hả? Đồng chí Thù Gia, cô có cách gì? Người đang trên đường đến đây rồi, chắc tối mai sẽ lập tức đến đây.

- Tối mai? Được – Phó Gia Du suy tính hẳn đủ thời gian cho cô sắp xếp mọi chuyện, nhỏ giọng bàn bạc kế hoạch ngày mai cùng Trương Hà.

Nhanh đến nhanh đi, Phó Gia Du nhanh chóng rời khỏi tiệm thuốc, cô cần phải sắp xếp bước đầu tiên và bước đó cần sự giúp đỡ của mẹ nuôi Hà thị.

- Mẹ, con có việc cần tìm mẹ giúp đỡ - Phó Gia Du kính cẩn nhờ vả.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hà thị không suy nghĩ không cần hỏi lí do lập tức đáp ứng:

- Được, con muốn ta giúp gì?

Lòng của Phó Gia Du cảm động khôn nguôi, Phó Gia Du mắt hơi ươn ướt nói:

- Mẹ, người thật tốt với con – Dựa vào lòng của Hà thị cảm thán.

Tối ngày hôm sau, canh đúng thời gian, Hà thị giả vờ bị đau bụng dữ dội được Phó Gia Du vô cùng lo lắng đưa ngay vào bệnh viện và phòng phẫu thuật. Thực chất Hà thị không hề bị gì chỉ tiêm một liều thuốc ngủ thiếp đi một chút mà thôi còn bác sĩ do tổ chức sắp xếp sẽ thực hiện ca phẫu thuật cho Võ Hoàng. Phó Gia Du ngồi ngoài phòng phẫu thuật, gương mặt nghiêm túc trầm tư chờ đợi. Bỗng mấy người áo đen chạy đến bao vây cả hành lang bệnh viện, có mấy người đang hướng phòng phẫu thuật đi thẳng tới, Phó Gia Du nhíu mày nhìn người đi tới nhận ra là Tiền Tiểu Bảo và Kha Vũ, đứng dậy bước tới ngăn cản bước đi của bọn họ, lạnh giọng hỏi:

- Tiền trợ lí, anh đây là có ý gì?

- Đội trưởng Phó, vừa nhận được tin tình báo có một phạm nhân Đảng Cộng sản ẩn nấp ở trong bệnh viện này. Tôi phụng mệnh của cấp trên đặc biệt đến đây bắt Cộng sản, ngộ nhỡ có điều gì đắc tội xin cô bỏ qua cho – Tiền Tiểu Bảo nhìn thẳng Phó Gia Du, tuy lời lẽ khách sáo nhưng giọng điệu không hề đặt Phó Gia Du trong mắt.

Trong lòng Phó Gia Du khiếp sợ không biết tại sao tin tức có thể lộ ra bên ngoài, nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh, không chút khác thường, cô đã trải qua mưa tanh gió bão chứ không hề là đóa hoa nuôi trong lồng kính, ánh mắt sắc bén trừng Tiền Tiểu Bảo nói:

- Tiền Tiểu Bảo, anh có ý gì đây, anh bắt Cộng sản sao lại đuổi tới đây, bên trong mẹ của tôi đang làm phẫu thuật, anh đang muốn chống đối với tôi có phải không?

- Đội trưởng Phó – Tiền Tiểu Bảo định nói gì đó lại bị Phó Gia Du chặn ngang lớn tiếng cảnh cáo:

- Tiền Tiểu Bảo, tôi nói cho anh biết nếu mẹ tôi có mệnh hệ gì tôi sẽ không tha cho anh.

Tiền Tiểu Bảo không hề run sợ đối diện với Phó Gia Du thản nhiên đưa tay đặt lên vai của Phó Gia Du nói:

- Đội trưởng Phó, cô bình tĩnh đi, cô nóng giận như vậy sợ rằng khiến người khác hiểu lầm cô đang che giấu Đảng Cộng sản đó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phó Gia Du hừ lạnh một tiếng, đưa tay hất mạnh tay của Tiền Tiểu Bảo, lại đưa tay đẩy hắn một cái, nếu không phải mấy tên thuộc hạ ở đằng sau phản ứng kịp đỡ lấy hắn thì hắn đã ngã sấp xuống rồi. Kha Vũ vội vàng chen ngang giữa hai người ngăn cản bọn họ tranh cãi, nhỏ nhẹ muốn thương lượng với Phó Gia Du:

- Đội trưởng Phó, chúng tôi là vâng lệnh của Chủ nhiệm Lý hành sự đến đây để tìm bắt Cộng sản. Tiền trợ lí, lúc nãy có hơi thất lễ, đắc tội cô, cô đừng chấp nhất với anh ấy, có điều vì chuyện bắt Cộng sản cô hãy vì lợi ích của đảng mà phối hợp.

- Các người muốn làm gì, nói thẳng ra đi? – Phó Gia Du thẳng thắn hỏi.

Kha Vũ trước được Lý Thừa Nghiệp dặn dò đối với Phó Gia Du khách sáo một chút nên mở miệng nhẹ nhàng:

- Chúng tôi nhận được tin tình báo phần tử Đảng cộng sản đang cần được phẫu thuật, vì vậy chúng tôi phải lục soát phòng phẫu thuật của tất cả các bệnh viện. Có điều Đội trưởng Phó xin hãy yên tâm, chúng tôi tuyệt đối làm loạn đến ca phẫu thuật của mẹ cô. Mong cô phối hợp một chút tránh để người khác nói ra nói vào – Rõ ràng có ý thương lượng nhưng giọng điệu tràn đầy cảnh cáo Phó Gia Du đừng hành động khiến người khác nghi ngờ.

Phó Gia Du giả vờ bị thuyết phục gật gật đầu cảm thán:

- Hay cho câu tránh cho người khác nói ra nói vào. Xuất phát từ lợi ích của Quốc Đảng, muốn kiểm tra cũng được thôi – Dạo bước đến trước mặt Tiền Tiểu Bảo kiên quyết nói – Nhưng Tiền Tiểu Bảo, không phải anh – Hết câu chẳng để ý đến sắc mặt thối của Tiền Tiểu Bảo, lại đi đến trước mặt của Kha Vũ nói – Phó đội trưởng Kha, tôi cho anh ba phút, nhưng tôi phải cảnh cáo anh không được làm ảnh hưởng đến cuộc phẫu thuật của mẹ tôi, nếu có chuyện gì xảy ra hậu quả anh không gánh nổi đâu.

- Được – Kha Vũ lập tức đáp ứng, Phó Gia Du nhìn hắn đầy cảnh cáo rồi mới lui sang một bên để hắn đi vào trong.

Phó Gia Du hừ lạnh một tiếng rồi đi đến một bên ngồi xuống không thèm để ý đến Tiền Tiểu Bảo, sắc mặt của hắn âm trầm đáng sợ.

Phó Gia Du đôi co với bọn họ không chỉ vì bất mãn mà còn kéo dài thời gian, cho nên khi Kha Vũ vào phòng phẫu thuật mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ nhìn thấy bác sĩ đang phẫu thuật cho Hà thị, không có chút bất thường nào, Kha Vũ nhìn xung quanh rất kĩ rồi mới quay người đi ra. Bước ra đối diện với Tiền Tiểu Bảo, khẽ lắc đầu, Kha Vũ bước đến trước mắt của Phó Gia Du thận trọng cầu hòa:

- Đội trưởng Phó, tôi thấy ca phẫu thuật đang tiến hành rất thuận lợi, cô cứ yên tâm. Chúng tôi chỉ thi hành nhiệm vụ, cô đừng để trong lòng.

- Biến – Phó Gia Du không nhìn bọn họ lạnh giọng quát.

Kha Vũ và Tiền Tiểu Bảo khá bực bội vì thái độ của Phó Gia Du nhưng lại không thu được gì tức bọn họ làm sai, không thể tiếp tục tranh cãi đành hậm hực quay người bỏ đi.

Phó Gia Du nhìn theo bóng lưng bọn họ bỏ đi, trong lòng thầm cười cô không để Tiền Tiểu Bảo vào trong không phải vì tức giận như cô biểu hiện mà vì hắn tâm tư kín đáo sâu hiểm, để hắn vào bên trong sợ rằng sẽ phát hiện điều không ổn, Kha Vũ thì khác, hắn tính tình nóng vội qua loa hơn nhiều, cô đã nhìn ra điều này sau bao ngày cùng làm việc. Để cho Hà thị thiếp đi trong phòng phẫu thuật cũng là vì phòng hờ cho trường hợp khẩn cấp. Phó Gia Du đã tính kĩ từng bước cẩn thận, cả đường rút lui, cô đã chuẩn bị một căn nhà kín đáo để Võ Hoàng dưỡng thương sau khi ca phẫu thuật kết thúc, ở lại bệnh viện quá nguy hiểm may mắn tổ chức cũng có bác sĩ có thể chăm sóc cho ông.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Điệp Chiến Gia Thù

Số ký tự: 0