Dịu Dàng Riêng Mình Em

Bạn học mới

Mai Linh Nhung

2024-07-03 13:54:45

Mạc Thiên Vũ vẫn luôn giữ thái độ lễ phép nói với cô giáo: " Uyển Đình mới tới mong cô giúp đỡ em ấy. Em xin phép về lớp trước ạ."

Nhà họ Mạc gia sản đồ sộ, là một trong những gia tộc tiếng tăm trong thành phố và cũng là nhà tài trợ chính cho trường. Mộc Uyển Đình được Mạc Thiên Vũ đích thân đưa tới, cô giáo cũng có chút tò mò về thân thế của học sinh mới nhưng vẫn giữ thái độ đúng mực.

"Được! Cứ yên tâm giao em ấy lại cho cô."

Mạc Thiên Vũ trước khi rời đi không quên cúi xuống nhìn Mộc Uyển Đình nhỏ giọng nói: "Cố gắng lên! đừng căng thẳng. Tan học anh đợi em cùng về."

Vẻ mặt Mạc Thiên Vũ vẫn lạnh băng, giọng nói cũng mang đầy ngữ khí lãnh đạm thế nhưng lại cho Mộc Uyển Đình một cảm giác an tâm đến kỳ lạ. Giống như ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống những ngày đông buốt giá. Cô mím môi nhìn cậu, khẽ gật đầu rồi theo cô giáo vào lớp.

Sau khi Mộc Uyển Đình tự giới thiệu bản thân cả lớp lại trở lại trạng thái ồn ào. Các bạn nữ không nhịn được sự tò mò mà đặt những câu hỏi xoay quanh mối quan hệ giữa cô và Mạc Thiên Vũ.

Mạc Thiên Vũ nổi tiếng trong trường học không chỉ bởi có một gia thế tốt mà còn bởi vì ngoại hình vô cùng nổi bật. Chiều cao lí tưởng, là niềm ao ước của bao nam sinh, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ khiến bao nữ sinh không ngại bỏ đi mặt mũi mà theo đuổi. Thành tích học tập thì cực kì suất sắc. Mỗi lần đi thi, những giải thưởng lớn trong thành phố chưa bao giờ lọt khỏi tay cậu. Thầy cô xem cậu như bảo bối mà nâng niu trong lòng bàn tay.

Có điều trước giờ tính tình Mạc Thiên Vũ luôn luôn lãnh đạm, lạnh lùng khiến cho các nữ sinh khác không thể đến gần. Nay tự nhiên lại xuất hiện cùng một nữ sinh nhỏ tuổi thật khiến người ta tò mò.

Mộc Uyển Đình nghĩ Mạc Thiên Vũ chắc chắn là không thích mối quan hệ giữa cô và cậu, càng không thích chuyện này bị người khác biết nên chỉ có thể đứng bất động mà lắc đầu. Cô càng không nói thì phía dưới càng xôn xao bàn tán. Vốn bản tính nhút nhát, sống hướng nội lại kiệm lời, nhìn đám bạn ồn ào phía dưới mà chính bản thân lại là tâm điểm cho sự ồn ào Mộc Uyển Đình liền trở lên căng thẳng. Cô đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía giáo viên.

" Được rồi, các em đừng trêu chọc bạn nữa, chúng ta ổn định lớp để vào bài học nhé."

Một lời của cô giáo vang lên, tất cả học sinh phía dưới đều tự giác mà dừng lại mọi hoạt động. Bên tai Mộc Uyển Đình chỉ còn lại âm thanh lật mở sách vở. Cuối cùng cô cũng có thể thở ra một hơi thở nhẹ nhàng.

Giờ ra chơi, cô bạn cùng bàn quay sang nói với Mộc Uyển Đình.

" Chào cậu, mình là Nhan Thiên Kiều. Bạn cùng bàn, sau này chúng ta sẽ cùng một đội, hợp tác vui vẻ. "

Vì tính rụt rè lại kiệm lời của Mộc Uyển Đình khiến cho cô không có nhiều bạn bè. Nay vừa đến trường đã có bạn mới khiến cô vô cùng kích động nhìn sang cô bạn bên cạnh. Quả thật là người đẹp như tên. Đôi mắt đen láy, lấp lánh sau hàng mi dài cong vút. Sống mũi cao, khuôn miệng chúm chím, nước da trắng hồng. Nhìn từ góc độ nào cũng cực kỳ dễ thương.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

"Này... Sao lại nhìn mình như vậy chứ?"

Giọng của Nhan Thiên Kiều vang lên, lúc này Mộc Uyển Đình mới thu lại ánh mắt ngẩn ngơ, có chút xấu hổ nói.

" Xin...Xin lỗi mình là Mộc Uyển Đình."

Nhan Thiên Kiều nhìn cái dáng vẻ lúng túng không khỏi bật cười thành tiếng. Còn sảng khoái nói "Cả lớp này có ai không biết cậu là Mộc Uyển Đình. Thứ mọi người không biết chỉ là mối quan hệ giữa cậu và Mạc Thiên Vũ mà thôi."

Mộc Uyển Đình không hiểu sao mới nói chuyện được ba câu vấn đề lại bắt đầu xoay quanh Mạc Thiên Vũ nữa rồi. Nhưng cô còn chưa kịp trả lời thì lại nghe Nhan Thiên Kiều nói tiếp.

" Đùa cậu thôi, không cần phải hoảng hốt như vậy, thật ra mình là một trong số ít những người không quan tâm tới Mạc Thiên Vũ. Người mình quan tâm là bạn thân của anh ấy Từ Hướng Viên."

Lại một cụm từ nữa khiến Mộc Uyển Đình kinh Ngạc, Cô nhìn Nhan Thiên Kiều bằng vẻ mặt hoài nghi mà hỏi lại.

"Bạn thân, Mạc Thiên Vũ mà cũng có bạn thân ư?"

Theo nhận thức của Mộc Uyển Đình thì Mạc Thiên Vũ chính là tảng băng nghìn năm chưa tan chảy, mà theo lý thuyết thì chẳng người nào có thể ở gần một tảng băng lạnh giá như vậy. Nói cậu có bạn thân thì chẳng khác gì đang kể chuyện cười.

Nhan Thiên Kiều làm ra vẻ thần bí vừa nói vừa trêu chọc Mộc Uyển Đình.

"Trời ơi! Mộc Uyển Đình, cậu từ hành tinh nào đến vậy? Là cậu không biết thật hay giả vờ ngốc đó?"

"Người người đều nói Mạc Thiên Vũ, Từ Hướng Viên, Đường Quân chính là bộ ba nam thần có thể hô mưa gọi gió. Hơn thế nữa chính là họ chỉ cần chớp mắt một cái là có thể thu phục hàng ngàn yêu nữ trong trường của chúng ta."

Mộc Uyển Đình: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dịu Dàng Riêng Mình Em

Số ký tự: 0