Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Huyền Tự Quyết!
Ss Tần
2024-12-04 23:24:37
Sâu trong mỏ ma.
Huyết long đưa gia đình ba người bay nhanh xuống theo con đường hầm!
Dọc đường đi cực kỳ yên tĩnh!
Diệp Thanh Lam thấy lạ: "Minh Nhi, mẹ với bố con ở khu mỏ mấy tháng nay."
"Nghe nói trong mỏ ma cực kỳ hung hiểm, sao không thấy con ma vật nào nhỉ?"
Diệp Bắc Minh cũng thấy lạ: "Lạ thật, lúc mới vào, con còn gặp mấy con chuột ma mà!"
Huyết long chợt lên tiếng: "À, là thế này."
"Vừa nãy lúc tôi xuống, tiện thể tôi ăn luôn đám ma vật quanh đây rồi."
"Thịt của bọn nó chua lè à, không ngon!"
Diệp Thanh Lam: "..."
Dạ Huyền: "..."
Diệp Bắc Minh: "..."
Qua một lúc lâu sau!
Diệp Thanh Lam mới yếu ớt bật ra một câu: "Minh Nhi, người bạn Huyết Long này của con, có vẻ thực lực không thường nhỉ!"
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Huyết long, thực lực của ông tương đương với tu võ giả nhân loại cấp mấy?"
Huyết long trả lời: "Khoảng tầm Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám á!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh cả kinh.
"Này..."
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền còn sững sờ hơn!
Tới thế giới này lâu vậy, đương nhiên họ biết, cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám nghĩa là gì!
Dù tính cả toàn bộ Chiến Tông, thì cũng không có tu võ giả nào ở cấp cảnh giới này!
Với thực lực của Huyết long, hoàn toàn có thể đi ngang ở Chân Võ Giới!
Huyết long còn tưởng ba người chê nó có cảnh giới quá thấp, thế là nó vội vàng bổ sung thêm một câu: "Nhưng chủ nhân đừng lo, hiện tại tôi mới tiến hóa có ba lần thôi!"
"Cha mẹ tôi bảo, chỉ cần tôi đi theo chủ nhân, thì có thể tiến hóa chín lần!"
"Rồi trở thành tổ tông của loài rồng! Chủ nhân đừng chê tôi nhá, tôi nhất định sẽ nỗ lực!"
Diệp Bắc Minh giật giật khóe miệng.
Anh nào dám chê!
Một khắc đồng hồ sau, huyết long tiến vào nơi sâu nhất trong mỏ ma!
Xung quanh cực kỳ rộng rãi, chỗ này phải rộng bằng một trăm sân bóng, khu trung tâm quảng trường dựng một tấm bia đá!
Xung quanh tấm bia đá!
Có những bộ hài cốt của ma thú!
Điều khiến người ta kinh ngạc là, chín bộ xương này đều vàng óng ánh!
Cứ như thể đúc bằng vàng vậy!
Xương rồng vàng!
Xương gấu vàng!
Xương rắn vàng!
Xương bọ cạp vàng!
... tổng cộng chín bộ nằm xung tấm bia!
Giống như một ngọn núi cao bao quanh tấm bia đá!
Dạ Huyền hít một ngụm khí lạnh: "Trời ơi! Xương ma thú vàng!"
Diệp Bắc Minh hiếu kỳ: "Bố, sao vậy?"
Ánh mắt Dạ Huyền ngưng trọng: "Minh Nhi, bố của bố! Tức ông nội con, thân là một thế hệ ma hoàng!"
"Ma cốt trong cơ thể, chính là màu vàng như này!"
"Chín bộ xương này đều là xương ma thú vàng!"
"Chứng tỏ có người đã dùng chín ma hoàng, canh giữ ở đây!"
Dạ Huyền khiếp sợ tột đỉnh!
Con ngươi không ngừng co rút!
Thậm chí, ông ấy còn không thèm quan tâm đến số nguyên thạch chất như núi trên quảng trường, ánh mắt ông ngưng trọng, nhìn lên tấm bia đá ở chính giữa!
"Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang!"
"Huyền tự xuất hiện, một lực áp đảo mười phương!"
Khi nhìn rõ chữ trên tấm bia đá, Dạ Huyền đọc luôn: "Trời ơi!"
Ông ấy nhảy cẫng lên!
Da đầu tê dại!
Hít thở dồn dập!
Hai mắt mở to!
"Đệt! Đậu mé! Trời ơi!"
Dạ Huyền không bình tĩnh nổi nữa, ông ấy kích động đến nỗi đỏ hồng mắt, văng tục mấy câu liền!
Diệp Thanh Lam nhíu mày: "Anh Huyền, anh sao vậy?"
Chưa bao giờ bà thấy Dạ Huyền phản ứng như này!
Rốt cuộc tấm bia đá này có lai lịch gì?
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Bố, tấm bia đá này có vấn đề gì à?"
Dạ Huyền quay đầu lại, con ngươi co lại, kích động đến nỗi môi run run: "Minh Nhi! Cmn đây chính là Huyền Tự Quyết!"
"Không ngờ chúng ta có thể phát hiện ra Huyền Tự Quyết ở đây!"
"Ôi trời ơi, may mắn, quá may mắn!"
"Đây là Huyền Tự Quyết đấy!"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam.
Nhíu mày, hai người đưa mắt nhìn nhau!
Rồi đồng thanh bảo: "Huyền Tự Quyết, đó là cái gì?"
Dạ Huyền kích động mất một lúc lâu, mới hít sâu một hơi, ổn định tâm lý: "Hai mẹ con không biết, thảo nào không kích động! Ha ha ha ha... Minh Nhi, bố chỉ có thể nói với con rằng, con quá may mắn!"
"Bố, bố đừng úp mở nữa!"
"Ông nói đi, Huyền Tự Quyết là cái gì?"
Diệp Thanh Lam một tay chống nạnh.
Tay còn lại véo tai Dạ Huyền: "Ông định làm hai mẹ con tôi sốt ruột chết à?"
"Tôi nói, tôi nói!"
Dạ Huyền giơ hai tay xin hàng.
Diệp Bắc Minh phì cười!
Bố mẹ anh đã ở tuổi này rồi mà vẫn còn ân ái thế này, anh thấy rất tốt!
"Con trai đang ở đây, em cho anh tí thể diện đi!"
"Hừ!"
Lúc này, Diệp Thanh Lam mới thả tay: "Nói mau!"
Dạ Huyền hắng giọng, ánh mắt vẫn kích động: "Sáng thế đời đầu, có tám bộ thiên quyết, nó vượt xa công pháp của cảnh giới Đại Đế!"
"Đó là: Thiên, địa, huyền, hoàng, vũ, trụ, hồng, hoang, tám tự quyết!"
Dạ Huyền quay đầu lại.
Chỉ vào tấm bia đá: "Trên tấm bia đá này viết, Huyền tự vừa xuất hiện, nhất lực áp đảo mười phương!"
"Chắc là đang chỉ Huyền Tự Quyết trong truyền thuyết!"
"Huyền Tự Quyết?"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam đưa mắt nhìn nhau: "Huyền Tự Quyết này lợi hại lắm sao?"
Dạ Huyền hít sâu một hơi: "Nhất lực áp đảo mười phương, đương nhiên là lợi hại rồi! Con xem trên tấm bia đá có giải thích rõ ràng này, Huyền Tự Quyết lấy việc thiêu đốt tinh huyết làm vật dẫn!"
"Nhưng trước khi tinh huyết cạn kiệt, lại tăng cường độ của cơ thể bắp thịt lên mười lên!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Bố, mới tăng có mười lần thôi mà, hình như cũng không lợi hại lắm!"
"Con trai nói đúng!"
Diệp Thanh Lam gật đầu: "Có một số bí thuật cấm kỵ, sau khi đốt cháy tinh huyết, cảnh giới cũng tăng lên bội lần!"
"Sức chiến đấu đó, cũng tăng lên không chỉ mười lần!"
Dạ Huyền trước giờ luôn tốt tính, thế mà giờ cũng mắng một câu: "Hai người chẳng biết cái qué gì!"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam mở to mắt: "Ông mắng ai đấy?"
Dạ Huyền rụt cổ, xấu hổ giải thích một câu: "Lam Nhi, tôi giận là vì hai mẹ con không hiểu chỗ đáng sợ của Huyền Tự Quyết!"
"Cơ thể máu thịt mạnh lên mười lần, đó không phải chuyện đùa đâu!"
"Giải thích thế này nhé, đây là sự tăng lên mười lần mà không gặp bất kỳ hạn chế nào!"
"Nếu bà chỉ ở cảnh giới Tế Đạo tầng một bình thường, bà dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có thể lập tức tăng lên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, vậy thì sức mạnh của bà chắc chắn không chỉ tăng lên mười lần!"
"Nhưng nếu bà ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín thì sao? Bà sử dụng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có tăng thực lực lên đến cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng được không?"
"Cảnh giới càng cao, tăng được một phần ba đã là tốt lắm rồi!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Con hiểu ý của bố rồi!"
"Ý bố là, cảnh giới càng cao, hiệu quả của việc dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết sẽ càng giảm!"
"Minh Nhi thông minh!"
Dạ Huyền giơ ngón cái với anh!
Diệp Thanh Lam tỏ vẻ kiêu ngạo: "Đương nhiên rồi, ông cũng không nhìn xem thằng bé là con ai!"
"Đợi đã!"
Diệp Bắc Minh phát hiện ra điểm mù: "Bố, lẽ nào việc tăng cảnh giới của Huyền Tự Quyết sẽ không bị hạn chế?"
Dạ Huyền gật đầu!
Diệp Bắc Minh ngẩn người: "Bố, bố nghiêm túc chứ?"
Hô hấp của anh bắt đầu trở nên dồn dập rồi!
Một ý tưởng đáng sợ nảy ra trong lòng: "Ực... bố! Nếu người sử dụng Huyền Tự Quyết có cảnh giới Đại Đế, chẳng lẽ người đó có thể tăng thực lực lên mười lần sao?"
"Đúng vậy!"
Dạ huyền nhếch môi cười, ông gật đầu quả quyết!
"Cho dù là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết thì cũng sẽ không bị giảm gì!"
"Tăng sức mạnh cơ bắp lên mười lần!"
"Đệt!"
Kể cả Diệp Bắc Minh cũng kinh ngạc đến nỗi nhảy dựng lên: "Cùng là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết tăng cảnh giới lên mười lần, há chẳng phải sẽ giết chết đại đế ở cùng cảnh giới trong nháy mắt sao?"
Dạ Huyền gật đầu: "Chính là ý này! Không thế thì bố kích động thế làm gì chứ?"
Huyết long đưa gia đình ba người bay nhanh xuống theo con đường hầm!
Dọc đường đi cực kỳ yên tĩnh!
Diệp Thanh Lam thấy lạ: "Minh Nhi, mẹ với bố con ở khu mỏ mấy tháng nay."
"Nghe nói trong mỏ ma cực kỳ hung hiểm, sao không thấy con ma vật nào nhỉ?"
Diệp Bắc Minh cũng thấy lạ: "Lạ thật, lúc mới vào, con còn gặp mấy con chuột ma mà!"
Huyết long chợt lên tiếng: "À, là thế này."
"Vừa nãy lúc tôi xuống, tiện thể tôi ăn luôn đám ma vật quanh đây rồi."
"Thịt của bọn nó chua lè à, không ngon!"
Diệp Thanh Lam: "..."
Dạ Huyền: "..."
Diệp Bắc Minh: "..."
Qua một lúc lâu sau!
Diệp Thanh Lam mới yếu ớt bật ra một câu: "Minh Nhi, người bạn Huyết Long này của con, có vẻ thực lực không thường nhỉ!"
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Huyết long, thực lực của ông tương đương với tu võ giả nhân loại cấp mấy?"
Huyết long trả lời: "Khoảng tầm Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám á!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh cả kinh.
"Này..."
Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền còn sững sờ hơn!
Tới thế giới này lâu vậy, đương nhiên họ biết, cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy, tầng tám nghĩa là gì!
Dù tính cả toàn bộ Chiến Tông, thì cũng không có tu võ giả nào ở cấp cảnh giới này!
Với thực lực của Huyết long, hoàn toàn có thể đi ngang ở Chân Võ Giới!
Huyết long còn tưởng ba người chê nó có cảnh giới quá thấp, thế là nó vội vàng bổ sung thêm một câu: "Nhưng chủ nhân đừng lo, hiện tại tôi mới tiến hóa có ba lần thôi!"
"Cha mẹ tôi bảo, chỉ cần tôi đi theo chủ nhân, thì có thể tiến hóa chín lần!"
"Rồi trở thành tổ tông của loài rồng! Chủ nhân đừng chê tôi nhá, tôi nhất định sẽ nỗ lực!"
Diệp Bắc Minh giật giật khóe miệng.
Anh nào dám chê!
Một khắc đồng hồ sau, huyết long tiến vào nơi sâu nhất trong mỏ ma!
Xung quanh cực kỳ rộng rãi, chỗ này phải rộng bằng một trăm sân bóng, khu trung tâm quảng trường dựng một tấm bia đá!
Xung quanh tấm bia đá!
Có những bộ hài cốt của ma thú!
Điều khiến người ta kinh ngạc là, chín bộ xương này đều vàng óng ánh!
Cứ như thể đúc bằng vàng vậy!
Xương rồng vàng!
Xương gấu vàng!
Xương rắn vàng!
Xương bọ cạp vàng!
... tổng cộng chín bộ nằm xung tấm bia!
Giống như một ngọn núi cao bao quanh tấm bia đá!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dạ Huyền hít một ngụm khí lạnh: "Trời ơi! Xương ma thú vàng!"
Diệp Bắc Minh hiếu kỳ: "Bố, sao vậy?"
Ánh mắt Dạ Huyền ngưng trọng: "Minh Nhi, bố của bố! Tức ông nội con, thân là một thế hệ ma hoàng!"
"Ma cốt trong cơ thể, chính là màu vàng như này!"
"Chín bộ xương này đều là xương ma thú vàng!"
"Chứng tỏ có người đã dùng chín ma hoàng, canh giữ ở đây!"
Dạ Huyền khiếp sợ tột đỉnh!
Con ngươi không ngừng co rút!
Thậm chí, ông ấy còn không thèm quan tâm đến số nguyên thạch chất như núi trên quảng trường, ánh mắt ông ngưng trọng, nhìn lên tấm bia đá ở chính giữa!
"Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang!"
"Huyền tự xuất hiện, một lực áp đảo mười phương!"
Khi nhìn rõ chữ trên tấm bia đá, Dạ Huyền đọc luôn: "Trời ơi!"
Ông ấy nhảy cẫng lên!
Da đầu tê dại!
Hít thở dồn dập!
Hai mắt mở to!
"Đệt! Đậu mé! Trời ơi!"
Dạ Huyền không bình tĩnh nổi nữa, ông ấy kích động đến nỗi đỏ hồng mắt, văng tục mấy câu liền!
Diệp Thanh Lam nhíu mày: "Anh Huyền, anh sao vậy?"
Chưa bao giờ bà thấy Dạ Huyền phản ứng như này!
Rốt cuộc tấm bia đá này có lai lịch gì?
Diệp Bắc Minh cũng thấy nghi hoặc: "Bố, tấm bia đá này có vấn đề gì à?"
Dạ Huyền quay đầu lại, con ngươi co lại, kích động đến nỗi môi run run: "Minh Nhi! Cmn đây chính là Huyền Tự Quyết!"
"Không ngờ chúng ta có thể phát hiện ra Huyền Tự Quyết ở đây!"
"Ôi trời ơi, may mắn, quá may mắn!"
"Đây là Huyền Tự Quyết đấy!"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam.
Nhíu mày, hai người đưa mắt nhìn nhau!
Rồi đồng thanh bảo: "Huyền Tự Quyết, đó là cái gì?"
Dạ Huyền kích động mất một lúc lâu, mới hít sâu một hơi, ổn định tâm lý: "Hai mẹ con không biết, thảo nào không kích động! Ha ha ha ha... Minh Nhi, bố chỉ có thể nói với con rằng, con quá may mắn!"
"Bố, bố đừng úp mở nữa!"
"Ông nói đi, Huyền Tự Quyết là cái gì?"
Diệp Thanh Lam một tay chống nạnh.
Tay còn lại véo tai Dạ Huyền: "Ông định làm hai mẹ con tôi sốt ruột chết à?"
"Tôi nói, tôi nói!"
Dạ Huyền giơ hai tay xin hàng.
Diệp Bắc Minh phì cười!
Bố mẹ anh đã ở tuổi này rồi mà vẫn còn ân ái thế này, anh thấy rất tốt!
"Con trai đang ở đây, em cho anh tí thể diện đi!"
"Hừ!"
Lúc này, Diệp Thanh Lam mới thả tay: "Nói mau!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dạ Huyền hắng giọng, ánh mắt vẫn kích động: "Sáng thế đời đầu, có tám bộ thiên quyết, nó vượt xa công pháp của cảnh giới Đại Đế!"
"Đó là: Thiên, địa, huyền, hoàng, vũ, trụ, hồng, hoang, tám tự quyết!"
Dạ Huyền quay đầu lại.
Chỉ vào tấm bia đá: "Trên tấm bia đá này viết, Huyền tự vừa xuất hiện, nhất lực áp đảo mười phương!"
"Chắc là đang chỉ Huyền Tự Quyết trong truyền thuyết!"
"Huyền Tự Quyết?"
Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam đưa mắt nhìn nhau: "Huyền Tự Quyết này lợi hại lắm sao?"
Dạ Huyền hít sâu một hơi: "Nhất lực áp đảo mười phương, đương nhiên là lợi hại rồi! Con xem trên tấm bia đá có giải thích rõ ràng này, Huyền Tự Quyết lấy việc thiêu đốt tinh huyết làm vật dẫn!"
"Nhưng trước khi tinh huyết cạn kiệt, lại tăng cường độ của cơ thể bắp thịt lên mười lên!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Bố, mới tăng có mười lần thôi mà, hình như cũng không lợi hại lắm!"
"Con trai nói đúng!"
Diệp Thanh Lam gật đầu: "Có một số bí thuật cấm kỵ, sau khi đốt cháy tinh huyết, cảnh giới cũng tăng lên bội lần!"
"Sức chiến đấu đó, cũng tăng lên không chỉ mười lần!"
Dạ Huyền trước giờ luôn tốt tính, thế mà giờ cũng mắng một câu: "Hai người chẳng biết cái qué gì!"
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Diệp Thanh Lam mở to mắt: "Ông mắng ai đấy?"
Dạ Huyền rụt cổ, xấu hổ giải thích một câu: "Lam Nhi, tôi giận là vì hai mẹ con không hiểu chỗ đáng sợ của Huyền Tự Quyết!"
"Cơ thể máu thịt mạnh lên mười lần, đó không phải chuyện đùa đâu!"
"Giải thích thế này nhé, đây là sự tăng lên mười lần mà không gặp bất kỳ hạn chế nào!"
"Nếu bà chỉ ở cảnh giới Tế Đạo tầng một bình thường, bà dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có thể lập tức tăng lên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, vậy thì sức mạnh của bà chắc chắn không chỉ tăng lên mười lần!"
"Nhưng nếu bà ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín thì sao? Bà sử dụng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết, bà có tăng thực lực lên đến cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng được không?"
"Cảnh giới càng cao, tăng được một phần ba đã là tốt lắm rồi!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Con hiểu ý của bố rồi!"
"Ý bố là, cảnh giới càng cao, hiệu quả của việc dùng bí thuật bị cấm đốt cháy tinh huyết sẽ càng giảm!"
"Minh Nhi thông minh!"
Dạ Huyền giơ ngón cái với anh!
Diệp Thanh Lam tỏ vẻ kiêu ngạo: "Đương nhiên rồi, ông cũng không nhìn xem thằng bé là con ai!"
"Đợi đã!"
Diệp Bắc Minh phát hiện ra điểm mù: "Bố, lẽ nào việc tăng cảnh giới của Huyền Tự Quyết sẽ không bị hạn chế?"
Dạ Huyền gật đầu!
Diệp Bắc Minh ngẩn người: "Bố, bố nghiêm túc chứ?"
Hô hấp của anh bắt đầu trở nên dồn dập rồi!
Một ý tưởng đáng sợ nảy ra trong lòng: "Ực... bố! Nếu người sử dụng Huyền Tự Quyết có cảnh giới Đại Đế, chẳng lẽ người đó có thể tăng thực lực lên mười lần sao?"
"Đúng vậy!"
Dạ huyền nhếch môi cười, ông gật đầu quả quyết!
"Cho dù là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết thì cũng sẽ không bị giảm gì!"
"Tăng sức mạnh cơ bắp lên mười lần!"
"Đệt!"
Kể cả Diệp Bắc Minh cũng kinh ngạc đến nỗi nhảy dựng lên: "Cùng là cảnh giới Đại Đế, sử dụng Huyền Tự Quyết tăng cảnh giới lên mười lần, há chẳng phải sẽ giết chết đại đế ở cùng cảnh giới trong nháy mắt sao?"
Dạ Huyền gật đầu: "Chính là ý này! Không thế thì bố kích động thế làm gì chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro