Thật Đau Lòng (...
2024-10-28 17:07:03
“Ca ca, trước tiên đừng thu hồi, lấy được bảo bối nhất định phải khoe với người thân mới đúng chứ?” Mộc Lăng Bắc chớp mắt: “Để muội khống chế linh thuyền.”
Kỷ Vân Diễm không biết nàng muốn làm cái gì, cũng không ngăn cản, dù sao dưới những con mắt nhìn trừng trừng, còn có trưởng lão hộ pháp của Kim gia, ai có thể bắt nạt nàng.
Nếu muội muội của hắn ta ở đây, hắn ta cũng để muội ấy tự do tự tại làm bất cứ chuyện gì muội ấy thấy vui vẻ.
“Sư phụ, người nhìn linh thuyền mới của ta đẹp không? Là của Bạch trưởng lão cho.” Nàng đứng ở đầu linh thuyền, ở xa xa hành lễ đệ tử, giọng nói được linh khí hỗ trợ, mọi người ở gần đều nghe thấy.
Dáng vẻ rất ngây thơ hồn nhiên.
Không ít người nhìn thấy cũng không tự giác cong khóe môi lên, mấy đệ tử của Minh Hồ Tiên Tôn mỗi người đều có đặc điểm riêng, đại đệ tử gần đây đột phá Phân Thần kỳ, nhị đệ tử làm việc có vài phần hung ác, săn quỷ rất nổi danh, tam đệ tử càng khủng khiếp, mới hai mươi tuổi đã đạt đến đỉnh Kim Đan kỳ, ngay cả tứ đệ tử bình thường này cũng đáng yêu đến thế, chưa kể bảo bối tính tình phiền phức khó chịu của Kim gia cũng bái hắn ta làm thầy.
Thực sự khiến người khác hâm mộ!
Trong lòng Minh Hồ trầm xuống. Nghiệt đồ này cố ý vạch trần chỗ xấu của hắn ta, ai cũng biết hắn ta muốn có chiếc linh thuyền của Bạch trưởng lão từ lâu rồi.
Nhưng mà tu vi của hắn ta thâm hậu, đáy lòng lửa giận ngút trời, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ ôn hoà văn nhã.
Kim Tả Ngạn thích nhất là đâm sau lưng Minh Hồ, vì vậy sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, cười híp mắt giúp đỡ đâm chọt: “Lúc trước sư phụ cũng rất thích chiếc linh thuyền này, không bằng để Tứ sư tỷ tặng người?”
“Tiểu Ngạn!” Doãn Lạc Tịch trừng mắt liếc hắn ta, hai chữ sư đệ cũng không thèm gọi.
Nàng ta cảm thấy hơi thở thô bạo của sư phụ đang trỗi dậy.
Kim Tả Ngạn cũng không biết tại sao, nhưng lần này hắn ta không nghe lời nàng ta nói nữa, tiếp tục lo lắng cho sư phụ mình: “Bạch trưởng lão nói, Tứ sư tỷ không có thiên phú kiếm thuật, linh thuyền này rất hợp với tỷ ấy. Tỷ nói có đúng hay không, Tam sư tỷ?”
Ngừng một lát, hắn ta lại nói: “Tam sư tỷ, trở về ta tìm cho tỷ chiếc linh thuyền khác tốt hơn chiếc này, ta nhớ khố phòng trong nhà nhà có mấy chiếc, lần trước sinh của thần tỷ không phải tỷ nói rằng buổi tối muốn lên linh thuyền ngắm trăng sao?”
Kỷ Vân Diễm không biết nàng muốn làm cái gì, cũng không ngăn cản, dù sao dưới những con mắt nhìn trừng trừng, còn có trưởng lão hộ pháp của Kim gia, ai có thể bắt nạt nàng.
Nếu muội muội của hắn ta ở đây, hắn ta cũng để muội ấy tự do tự tại làm bất cứ chuyện gì muội ấy thấy vui vẻ.
“Sư phụ, người nhìn linh thuyền mới của ta đẹp không? Là của Bạch trưởng lão cho.” Nàng đứng ở đầu linh thuyền, ở xa xa hành lễ đệ tử, giọng nói được linh khí hỗ trợ, mọi người ở gần đều nghe thấy.
Dáng vẻ rất ngây thơ hồn nhiên.
Không ít người nhìn thấy cũng không tự giác cong khóe môi lên, mấy đệ tử của Minh Hồ Tiên Tôn mỗi người đều có đặc điểm riêng, đại đệ tử gần đây đột phá Phân Thần kỳ, nhị đệ tử làm việc có vài phần hung ác, săn quỷ rất nổi danh, tam đệ tử càng khủng khiếp, mới hai mươi tuổi đã đạt đến đỉnh Kim Đan kỳ, ngay cả tứ đệ tử bình thường này cũng đáng yêu đến thế, chưa kể bảo bối tính tình phiền phức khó chịu của Kim gia cũng bái hắn ta làm thầy.
Thực sự khiến người khác hâm mộ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lòng Minh Hồ trầm xuống. Nghiệt đồ này cố ý vạch trần chỗ xấu của hắn ta, ai cũng biết hắn ta muốn có chiếc linh thuyền của Bạch trưởng lão từ lâu rồi.
Nhưng mà tu vi của hắn ta thâm hậu, đáy lòng lửa giận ngút trời, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ ôn hoà văn nhã.
Kim Tả Ngạn thích nhất là đâm sau lưng Minh Hồ, vì vậy sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, cười híp mắt giúp đỡ đâm chọt: “Lúc trước sư phụ cũng rất thích chiếc linh thuyền này, không bằng để Tứ sư tỷ tặng người?”
“Tiểu Ngạn!” Doãn Lạc Tịch trừng mắt liếc hắn ta, hai chữ sư đệ cũng không thèm gọi.
Nàng ta cảm thấy hơi thở thô bạo của sư phụ đang trỗi dậy.
Kim Tả Ngạn cũng không biết tại sao, nhưng lần này hắn ta không nghe lời nàng ta nói nữa, tiếp tục lo lắng cho sư phụ mình: “Bạch trưởng lão nói, Tứ sư tỷ không có thiên phú kiếm thuật, linh thuyền này rất hợp với tỷ ấy. Tỷ nói có đúng hay không, Tam sư tỷ?”
Ngừng một lát, hắn ta lại nói: “Tam sư tỷ, trở về ta tìm cho tỷ chiếc linh thuyền khác tốt hơn chiếc này, ta nhớ khố phòng trong nhà nhà có mấy chiếc, lần trước sinh của thần tỷ không phải tỷ nói rằng buổi tối muốn lên linh thuyền ngắm trăng sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro