Thật Đau Lòng (...
2024-10-28 17:07:03
Nghe lời này của hắn ta, Minh Hồ nhìn về phía Doãn Lạc Tịch, nàng ta vội vàng lắc đầu: “Sư phụ, ta không thích linh thuyền, ta chỉ muốn một linh kiếm mới.”
Hơi thở lạnh lẽo xung quanh Minh Hồ dịu lại.
Mộc Lăng Bắc thấy tình cảnh đó, ở xa xa hô một tiếng: “Sư phụ, ta có thể dẫn theo sư tỷ đến chỗ đó chơi một lát không?”
Chẳng những muốn vạch trần điểm xấu của hắn ta, nàng còn muốn cướp bảo bối của hắn.
Nàng đã đọc hết quyển tiểu thuyết, vẫn còn nhớ rất rõ những tình tiết liên quan đến thần thảo, thần thào ở nơi Doãn Lạc Tịch có thể đi vào, dù sao cũng là nữ chính, có vận khí hào quang, muốn lấy thần thảo đi thì không thể thiếu nàng ta.
Tuy rằng có thế nói nàng không hận Doãn Lạc Tịch, nhưng cũng không thích, bọn họ đều rất cần thần thảo này cứu mạng, Doãn Lạc Tịch có Thiên Đạo bảo vệ, không có thần thảo cũng sẽ không chết, nhưng nàng thì khác, không ai quan tâm nàng, bất cứ lúc nào linh mạch của nàng cũng có thể vỡ ra, đến lúc đó nàng chỉ có thể chết, chưa kể Minh Hồ chỉ coi nàng như vật chứa tim, hắn ta hủy kinh mạch của nàng, ngăn nàng tu luyện.
Nếu hắn ta đệ tử yêu quý của mình đích thân cướp thần thảo đi mất, liệu hắn có tức giận đến mức hộc máu, trở mặt ngay tại chỗ không? Cho dù hắn ta không trở mặt thì nàng cũng sẽ tự rời khỏi sư môn, không bao giờ làm đệ tử của hắn ta nữa.
“Sư phụ?” Doãn Lạc Tích rất muốn đi, trong mắt đều là sự chờ mong, nhưng không dám tự quyết định.
Minh Hồ đè nén lửa giận không nguôi trong lòng: “Không được phép!”
Nói xong mới ý thức được mình đã thất thố, vội vàng hoàn hoãn lại giọng điệu rồi nói một câu: “Tu y bí cảnh có rất nhiều độc trùng, độc thảo, còn có rất nhiều tà tu trà trộn vào, tu vi của các người thấp, không nên hành động một mình.”
“Sợ gì chứ? Không phải sư phụ là cao thủ Độ Kiếp kỳ à? Còn có người không cho sư phụ của chúng ta mặt mũi sao?” Kim Tả Ngạn bên cạnh âm dương quái khí nói.
Hắn ta nhớ đến, sư phụ đối xử với Tứ sư tỷ không tốt, thậm chí lúc trước còn đá nàng một cước, vạn nhất bây giờ hắn ta tức giận, lại muốn phạt Tứ sư tỷ thì sao? Đến lúc đó người chịu khổ vẫn là hắn ta, đương nhiên phải cách sư phụ càng xa càng tốt, tốt nhất là mang Tam sư tỷ đi luôn.
Dù thế nào đi nữa, phải giữ sư phụ ở đây, không để hắn ta tới gần Tứ sư tỷ.
Hơi thở lạnh lẽo xung quanh Minh Hồ dịu lại.
Mộc Lăng Bắc thấy tình cảnh đó, ở xa xa hô một tiếng: “Sư phụ, ta có thể dẫn theo sư tỷ đến chỗ đó chơi một lát không?”
Chẳng những muốn vạch trần điểm xấu của hắn ta, nàng còn muốn cướp bảo bối của hắn.
Nàng đã đọc hết quyển tiểu thuyết, vẫn còn nhớ rất rõ những tình tiết liên quan đến thần thảo, thần thào ở nơi Doãn Lạc Tịch có thể đi vào, dù sao cũng là nữ chính, có vận khí hào quang, muốn lấy thần thảo đi thì không thể thiếu nàng ta.
Tuy rằng có thế nói nàng không hận Doãn Lạc Tịch, nhưng cũng không thích, bọn họ đều rất cần thần thảo này cứu mạng, Doãn Lạc Tịch có Thiên Đạo bảo vệ, không có thần thảo cũng sẽ không chết, nhưng nàng thì khác, không ai quan tâm nàng, bất cứ lúc nào linh mạch của nàng cũng có thể vỡ ra, đến lúc đó nàng chỉ có thể chết, chưa kể Minh Hồ chỉ coi nàng như vật chứa tim, hắn ta hủy kinh mạch của nàng, ngăn nàng tu luyện.
Nếu hắn ta đệ tử yêu quý của mình đích thân cướp thần thảo đi mất, liệu hắn có tức giận đến mức hộc máu, trở mặt ngay tại chỗ không? Cho dù hắn ta không trở mặt thì nàng cũng sẽ tự rời khỏi sư môn, không bao giờ làm đệ tử của hắn ta nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sư phụ?” Doãn Lạc Tích rất muốn đi, trong mắt đều là sự chờ mong, nhưng không dám tự quyết định.
Minh Hồ đè nén lửa giận không nguôi trong lòng: “Không được phép!”
Nói xong mới ý thức được mình đã thất thố, vội vàng hoàn hoãn lại giọng điệu rồi nói một câu: “Tu y bí cảnh có rất nhiều độc trùng, độc thảo, còn có rất nhiều tà tu trà trộn vào, tu vi của các người thấp, không nên hành động một mình.”
“Sợ gì chứ? Không phải sư phụ là cao thủ Độ Kiếp kỳ à? Còn có người không cho sư phụ của chúng ta mặt mũi sao?” Kim Tả Ngạn bên cạnh âm dương quái khí nói.
Hắn ta nhớ đến, sư phụ đối xử với Tứ sư tỷ không tốt, thậm chí lúc trước còn đá nàng một cước, vạn nhất bây giờ hắn ta tức giận, lại muốn phạt Tứ sư tỷ thì sao? Đến lúc đó người chịu khổ vẫn là hắn ta, đương nhiên phải cách sư phụ càng xa càng tốt, tốt nhất là mang Tam sư tỷ đi luôn.
Dù thế nào đi nữa, phải giữ sư phụ ở đây, không để hắn ta tới gần Tứ sư tỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro