Đoàn Sủng Tiểu Phúc Nữ, Nàng Là Thần Tài Thân Khuê Nữ
Lòng Ghen Tị 3
Chỉ Mặc Tùy Phong
2024-12-10 02:56:31
“Nhị ca, tam ca, hai người giỏi thật đấy, nhanh như vậy đã săn được lợn rừng rồi! Giờ nhà ta có thịt ăn rồi.” Tần Thời Vũ phấn khích, ánh mắt rực rỡ nhìn con lợn rừng. Đó toàn là những miếng thịt lớn mà!
Cậu bé vừa từ nhà Lý Chính mượn ít đường đỏ và trứng gà về, vừa kịp thấy nhị ca và tam ca khiêng một con lợn rừng lớn về nhà, cậu bé vui mừng đến mức suýt nhảy lên.
Tần Thời Vũ là con thứ tư, năm nay mười tuổi, còn Tần Thời Phong là con thứ ba, mười hai tuổi, lớn hơn Tần Thời Vũ hai tuổi nhưng lúc nào cũng tỏ vẻ chín chắn: “Thằng nhóc tham ăn, thấy thịt là không bước nổi nữa rồi.”
Tần Thời Vũ cười tươi, mắt sáng long lanh: “Tam ca, ta nói là để mẫu thân và tẩu tẩu có thịt ăn, ta không tham đâu, ta chỉ uống canh là được rồi.”
Có lợn rừng lớn, lại còn có gà rừng và thỏ rừng béo mẫm, mẫu thân và tẩu tẩu ăn thịt, thằng bé uống canh cũng đủ. Nghĩ đến bát canh thịt thơm lừng, thằng bé không kiềm được mà nuốt nước miếng.
Tần Thời Phong liếc nhìn thằng bé, bật cười: “Xem cái dáng vẻ của đệ kìa, còn nói là không tham, nước miếng đã chảy ra rồi.”
Đám đông xung quanh bật cười rộ lên.
Mặt Tần Thời Vũ lập tức đỏ ửng, cậu bé chạy lên trước vài bước: “Đệ đi trước báo cho phụ thân biết nhị ca và tam ca đã săn được lợn rừng lớn.”
Tần Thời Lôi cao giọng gọi theo: “Lão tứ, báo với phụ thân rằng chúng ta còn săn được vài con gà rừng và thỏ rừng nữa.”
Tần Thời Lôi vừa nói xong, nhìn lại đám dân làng vây quanh mới nhận ra mình đã khoe khoang đến mức nào.
Khoe thì khoe thôi, ai bảo họ vừa săn được gà rừng, thỏ rừng, lại còn nhặt được một con lợn rừng lớn dưới chân núi chứ.
Thực ra điều mà hắn ta muốn khoe hơn cả chính là, mẫu thân đã sinh cho họ một tiểu muội muội, giờ họ cũng có muội muội rồi.
“Vâng ạ.” Tần Thời Vũ lớn tiếng đáp, rồi xách theo đường đỏ và trứng gà chạy thẳng về nhà.
Lúc này, trong sân Tần gia, tiếng cười nói rộn ràng, người ra kẻ vào không ngớt, tiếng chúc mừng của bà con làng xóm vang lên khắp nơi.
Tần An Lương và Hạ thị được bà con trong thôn đánh giá rất cao, hai vợ chồng họ luôn sống hòa thuận với mọi người, thường xuyên giúp đỡ lẫn nhau với bà con xung quanh.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cậu bé vừa từ nhà Lý Chính mượn ít đường đỏ và trứng gà về, vừa kịp thấy nhị ca và tam ca khiêng một con lợn rừng lớn về nhà, cậu bé vui mừng đến mức suýt nhảy lên.
Tần Thời Vũ là con thứ tư, năm nay mười tuổi, còn Tần Thời Phong là con thứ ba, mười hai tuổi, lớn hơn Tần Thời Vũ hai tuổi nhưng lúc nào cũng tỏ vẻ chín chắn: “Thằng nhóc tham ăn, thấy thịt là không bước nổi nữa rồi.”
Tần Thời Vũ cười tươi, mắt sáng long lanh: “Tam ca, ta nói là để mẫu thân và tẩu tẩu có thịt ăn, ta không tham đâu, ta chỉ uống canh là được rồi.”
Có lợn rừng lớn, lại còn có gà rừng và thỏ rừng béo mẫm, mẫu thân và tẩu tẩu ăn thịt, thằng bé uống canh cũng đủ. Nghĩ đến bát canh thịt thơm lừng, thằng bé không kiềm được mà nuốt nước miếng.
Tần Thời Phong liếc nhìn thằng bé, bật cười: “Xem cái dáng vẻ của đệ kìa, còn nói là không tham, nước miếng đã chảy ra rồi.”
Đám đông xung quanh bật cười rộ lên.
Mặt Tần Thời Vũ lập tức đỏ ửng, cậu bé chạy lên trước vài bước: “Đệ đi trước báo cho phụ thân biết nhị ca và tam ca đã săn được lợn rừng lớn.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Thời Lôi cao giọng gọi theo: “Lão tứ, báo với phụ thân rằng chúng ta còn săn được vài con gà rừng và thỏ rừng nữa.”
Tần Thời Lôi vừa nói xong, nhìn lại đám dân làng vây quanh mới nhận ra mình đã khoe khoang đến mức nào.
Khoe thì khoe thôi, ai bảo họ vừa săn được gà rừng, thỏ rừng, lại còn nhặt được một con lợn rừng lớn dưới chân núi chứ.
Thực ra điều mà hắn ta muốn khoe hơn cả chính là, mẫu thân đã sinh cho họ một tiểu muội muội, giờ họ cũng có muội muội rồi.
“Vâng ạ.” Tần Thời Vũ lớn tiếng đáp, rồi xách theo đường đỏ và trứng gà chạy thẳng về nhà.
Lúc này, trong sân Tần gia, tiếng cười nói rộn ràng, người ra kẻ vào không ngớt, tiếng chúc mừng của bà con làng xóm vang lên khắp nơi.
Tần An Lương và Hạ thị được bà con trong thôn đánh giá rất cao, hai vợ chồng họ luôn sống hòa thuận với mọi người, thường xuyên giúp đỡ lẫn nhau với bà con xung quanh.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro