Đoạt Hôn 101 Lần

Du lịch ở Maldives (9)

Diệp Phi Dạ

2024-07-24 20:39:27

Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết

Vì vậy, sau khi mọi tin đồn truyền vào tai Cố Lan San, mặc dù lúc ở công ty, cô luôn tỏ vẻ bình tĩnh, cực kỳ vững vàng, nhưng khi hẹn ăn cơm cùng Thịnh Thế vào buổi tối, cô rốt cuộc vẫn nhịn hông được mà phát tiết toàn bộ cơn giận.

Thịnh Thế ngồi đối diện với cô, nở nụ cười thật sâu. Anh nhìn cô phát tiết cơn giận, thỉnh thoảng lại gật đầu, phụ họa theo tính tình nhỏ nhen, thể hiện sự đồng ý.

"Nhị Thập, anh nói xem, cái gì gọi là quy tắc ngầm trèo cao! Em mà cần cái gọi là quy tắc ngầm đó sao? Huống hồ, coi như em có quy tắc ngầm đi, vậy thì thế nào? Em có thể giấu lâu như vậy, chứng tỏ em có vốn, không phải à? Bọn họ rõ ràng là đang ghen tỵ. Không nhắc tới đám người đó nữa, bây giờ em nói anh. Làm gì không làm, tự dưng lái xe Maserati tới trước công ty em khoe khoang, làm em bị người ta tung tin đồn nhảm như vậy.”

Thịnh Thế thầm nghĩ mà uất ức. Sao chuyện tốt mà anh làm lại trở thành chuyện xấu vậy?

"Được rồi, được rồi. Em đừng giận nữa, nếu không, ngày mai anh sẽ thu mua tòa soạn SH rồi ném nó cho em, tha hồ mà chơi đùa. Em muốn khai trừ, muốn giáng chức, muốn đám người đó đi dọn bồn cầu cũng được.”

Cố Lan San gật đầu một cái, nói, “Ý này không tệ!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Nếu em muốn, ngay bây giờ anh cũng có thể bảo thư ký bắt tay vào làm, gọi cho Tổng biên tập của tòa soạn SH để thu mua.” Thịnh Thế vừa nói vừa lấy di động ra.

Cố Lan San cùng lắm cũng chỉ là một kẻ mồm to. Tuy rằng miệng nói oán hận, nhưng thấy Thịnh Thế làm thật, cô liền bĩu môi, “Em còn lâu mới thèm! Làm Tổng biên tập rất là mệt mỏi, phải để mắt tới cả đống chuyện rối nùi, không bằng em từ chức rồi về nhà ăn một bữa, ngủ một giấc thật ngon! Ây mà... Mặc kệ đi, Nhị Thập à, nói tóm lại, em thật sự phiền chết vì những lời đồn đó. Cũng may mai là Chủ nhật, không phải đến công ty làm việc, ừm... Em đói muốn chết rồi, em muốn ăn gì đó.”

Cố Lan San nói xong một tràng rồi mới hài lòng, ngậm miệng lại, ngoan ngoãn ăn cơm.

Thịnh Thế cười cười rồi gắp rau cho cô. Đợi cô ăn xong, anh làm như mình có ảo thuật rồi rút hai tờ vé máy bay ở trong túi ra, đưa tới trước mặt Cố Lan San, “Bây giờ ăn uống no say rồi, phát tiết cơn giận cũng phát tiết xong xuôi, anh có một thứ rất vui cho em.”

Cố Lan San nhìn lướt qua vé máy bay. Là Maldives. Cô ngẩng đầu lên nhìn Thịnh Thế, “Sao đột nhiên lại vô duyên vô cớ chạy tới Maldives, lại còn không nói trước với em một tiếng, làm em không kịp chuẩn bị gì hết!”

Thịnh Thế cười, giải thích, "Còn nhớ đầu hạ năm ấy, em đi ăn cơm cùng nhân viên của anh. Mọi người hỏi em, phúc lợi của Bách Lý Thịnh Thế là đi du lịch ở đâu, em nói đi Maldives. Ừ, bây giờ đúng dịp phúc lợi của công ty du lịch. Ngày mai, cả tập thể sẽ đến Maldives, cho nên anh mới đặc biệt đặt vé máy bay, bay vào ngày mai. Dù sao thì em cũng phiền lòng vì mấy lời đồn lung tung trong công ty, chúng ta đến Maldives để giải sầu thôi, vả lại nơi đó rất yên bình, hưởng thụ một chút hương vị mùa hè. Hơn nữa, đa số nhân viên sẽ đi cùng em, thừa cơ hội này, em tạo mối quan hệ với bọn họ, để bọn họ biết đến sự tồn tại của bà chủ là em.”

Bà chủ. . . . . . Sau một tràng nói chuyện của Thịnh Thế, Cố Lan San cảm thấy cực kỳ thoải mái vì mấy chữ này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đoạt Hôn 101 Lần

Số ký tự: 0