Độc Dược Chết Người: Tình Yêu Của Ông Trùm Mafia

CON ĐƯỜNG TRUY...

Army

2024-08-22 18:18:47

Ở bệnh viện một tuần, Mạn Lan Đình cũng được xuất viện về nhà, lúc này cô đang được mẹ của cô dìu đi, bên cạnh là anh trai của cô - Tôn Duật Trì.

"Mẹ...con tự đi được.." Cô cười gượng gạo nhìn mẹ mình, có chút bất đắc dĩ.

"Ayza...con đó, sức khỏe còn chưa ổn định, mẹ vẫn là không yên tâm." Tôn phu nhân cầm lấy tay cô, nhỏ giọng nói.

Thấy được sự lo lắng trong mắt bà, Mạn Lan Đình cũng không nói thêm gì nữa, theo chân bà và Tôn Duật Trì lên xe trở về nhà.

Suốt cả buổi sáng Mạn Lan Đình chẳng thấy bóng dáng Bạch Thiên Kình đâu, trong lòng cô lại dâng lên tia mất mát khó nói thành lời, cả tuần nay hắn vẫn luôn chăm sóc cho cô vậy mà hôm nay lại chẳng thấy mặt mũi đâu.

Mạn Lan Đình khẽ thở dài, hướng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa kính xe nhìn ngắm phố xá sầm uất bên ngoài, cảnh vật tất cả đều trở nên xa lạ.

Mớ kí ức ít ỏi về Los Angeles thời thơ ấu đã rơi vào dĩ vãng, nó đã bị nhấn chìm bởi quá khứ đen tối khi cô sống ở nước Z, một đất nước đã gắn bó với cô từ khi còn bé.

Giờ đây, khi thực sự trở về quê hương cô lại chẳng thấy vui vẻ chút nào, bởi ở nước Z, ở Đế Thành cô còn có bạn bè, có Giang Tầm Ngôn...cậu vẫn cần cô bảo vệ...

"Kỳ Nhi.." Thấy Mạn Lan Đình thất thần, Tôn Duật Trì khẽ gọi cô.

"Vâng, anh gọi em?" Cô giật mình quay người lại, nhìn gã qua kính chiếu hậu, lòng đầy tâm sự của cô dường như đã bị gã nhìn thấu."Ừ, lát nữa sẽ có bất ngờ cho em." Gã khẽ thở dài, đáp. (1

Mạn Lan Đình không nói gì, mơ hồ gật đầu, trong lòng đã lơ lửng đến tận chín tầng mây. Khoảng thời gian này cô cũng nhận ra Tôn Duật Trì làm rất nhiều chuyện vì cô, cô biết anh trai là đang muốn bù đắp lại những tình cảm của năm đó, nhưng mọi chuyện cô đã sớm quên đi cũng không có trách Tôn Duật Tri.

Nhưng Mạn Lan Đình biết trong lòng Tôn Duật Trì vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện năm đó, gã đã vô ý để lạc mất cô, nhưng lỗi lầm cũng không phải do gã, hết thảy là vì ân oán hào môn tranh quyền đoạt vị.

Cô mệt mỏi cụp mắt, khế tựa người vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, thả lỏng tâm trạng. Cô không muốn nghĩ ngợi nhiều nữa, trước mắt cô phải lo cho sức khỏe của bản thân, lo cho bé con.

Còn những ân oán kia cô sẽ trả lại Mộ gia, Mộ Thừa Hiến cô sẽ không tha cho hắn ta, còn có La Tử Đăng, Bạch Băng... Tất cả cô sẽ từ từ trả lại họ, từng thứ một... ( 1

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trung tâm Los Angeles, tại nơi phố xá sầm uất phát triển bậc nhất ở nơi đây, trên lầu hai của một nhà hàng sang trọng, Bạch Thiên Kình đang ngồi nhàn nhã thưởng thức bữa trưa đối hiện hắn là Sam đang ủ rũ chọc chọc miếng bít tết.

Thấy Sam cứ ngẩn người chọc chọc miếng thịt đến đáng thương, hắn khẽ cau mày, "Sao vậy? Cô đã chọc miếng thịt nửa tiếng đồng hồ rồi."

"A...xin lỗi Kình ca, tôi không sao." Sam buông nĩa trên tay xuống, thở dài đáp.

Nhìn xuống miếng bít tết bị chọc đến biến dạng Sam buồn bực không nói nên lời, cô đang buồn bực vì tên chết tiệt Tư Khắc Lạc, sau lần cô cúp máy đột

ngột kia anh cũng chẳng thèm gọi điện thoại giải thích.

Con mẹ nó chứ, Sam thực sự rất tức giận, bởi vậy cho nên cô mới thất thần.

Bạch Thiên Kình buông dao nĩa trên tay xuống, khẽ nhấp một ngụm rượu vang, liếc nhìn Sam, sau cùng lên tiếng.

"Cãi nhau với Tư Khắc Lạc sao?" Hắn khẽ cau mày nhìn Sam.

"Không có. Chỉ là xảy ra chút vấn đề.." Sam đảo mắt sang chỗ khác, né tránh ánh mắt của hắn, chuyển chủ đề, "À đúng rồi, bên phía Tô đường chủ sắp tới sẽ mở rộng làm ăn ở trên phạm vi nước Z. Anh có muốn nói chuyện với anh ta không?"

"Không cần." Hắn nhàn nhạt đáp, ánh mắt ngập tràn ý địch của Tôn Duật Trì xẹt qua đầu, "Anh ta là anh vợ của tôi."

"À...hả?! Kình ca, anh nói gì cơ? Tôn đường chủ là anh vợ của anh?" Sam giật mình nhìn hắn, suýt chút nữa đánh rơi ly nước cam trên tay xuống.

Hai mắt Sam mở lớn, biểu cảm trên khuôn mặt tràn ngập kinh ngạc, sốc đến mức không nói nên lời.

Hắn khẽ "Ừ" một tiếng, đặt ly rượu xuống bàn, rơi vào suy tư.

Sam bất đắc dĩ nhìn Bạch Thiên Kình, nếu Tôn Duật Trì là anh vợ của hắn thì coi bộ con đường truy thê sau này gian nan rồi đây. Theo như những gì Sam biết về Tôn Duật Trì thì gã là một người khá cứng đầu, lạnh lùng, thủ đoạn tàn nhẫn không kém Bạch Thiên Kình là bao.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa phía sau Tôn Duật Trì có cả một gia tộc Tôn gia hùng hậu, sánh ngang hàng với Bạch gia ở Đế Thành, không ngờ tới nhà mẹ vợ của Bạch Thiên Kình lại khủng như vậy, chẳng trách Sam thấy Bạch Thiên Kình dạo này có chút phiền muộn.

Hóa ra là vì chuyện của chị dâu, nghĩ xong xuôi, Sam lại nói tiếp, "Vậy chuyện hợp tác với Tôn gia...anh đảm nhận nha.

Bạch Thiên Kình khẽ cau mày, suy tư hồi lâu rồi gật đầu đồng ý, dẫu sao hắn cũng phải tiếp xúc nhiều với Tôn Duật Trì, bây giờ bắt đầu từ việc hợp tác làm ăn vậy.

Sau bữa trưa, Sam có việc nên rời đi trước, còn Bạch Thiên Kình thì lái xe đi đến Tôn gia, sáng nay hắn có việc phải giải quyết nên không đến đón cô xuất viện được.

Chiếc Cadillacs từ từ lăn bánh, hướng về phía đại lộ đông đúc trước mặt, dần dần hòa vào dòng xe cộ trên đường.

Tại biệt phủ Tôn gia, vừa bước vào phòng khách cô đã ngạc nhiên đến mức rơi lệ khi thấy Giang Tâm Ngôn đang ngồi ở kia nói chuyện với ba của cô.

Thấy cô, Giang Tâm Ngôn cũng bật khóc, đứng dậy đi về phía cô, ôm cô vào lòng, "Chị Tiểu Đình, thật may chị không sao..."

Mạn Lan Đình sụt sịt, siết chặt vòng eo của cậu, nghẹn ngào đáp, "Ừ, không sao rồi..."

"Chị...huhu.." Cậu ôm chặt cơ thể Mạn Lan Đình, giống như một đứa trẻ mà khóc nức nở.

Hai chị em cứ như vậy mà ôm nhau khóc, khi đã giải tỏa hết nỗi nhớ nhung bao ngày, Giang Tâm Ngôn mới buông người Mạn Lan Đình ra, ái ngại nhìn người nhà của cô."Cháu xin lỗi hai bác, khiến mọi người chê cười rồi." Cậu khẽ lau nước mắt, nhỏ giọng nói.

Tôn phu nhân đi đến nắm tay cậu, nở một nụ cười hiền hậu đáp, "Không sao, cháu không cần phải khách sáo. Dù sao cháu cũng là em trai của Kỳ Nhi, cứ xem như đây là nhà của cháu nhé"

"Cháu... Cậu ngại ngùng nhìn sang Mạn Lan Đình, thấy cô gật đầu cậu mới khế mỉm cười nhìn Tôn phu nhân đáp, "Vâng."

Sau đó mọi người cùng trò chuyện vui vẻ, giống như một đại gia đình hạnh phúc. Nhìn nụ cười rạng rỡ trên môi Mạn Lan Đình, đáy lòng Tôn Duật Trì xẹt qua tia ấm áp, gã sẽ bảo vệ cô, tuyệt đối không để cho cô phải chịu thêm tổn thương nào nữa.

Còn có, những kẻ đã tổn thương Mạn Lan Đình gã sẽ khiến chúng phải trả giá đắt, bây giờ trò chơi mới chỉ bắt đầu mà thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Dược Chết Người: Tình Yêu Của Ông Trùm Mafia

Số ký tự: 0