Độc Giả Xem Tiểu Thuyết Của Tôi Đói Rồi!

Chương 40

Đồng Sư

2024-11-18 01:14:36

Phan Hàng gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, món đồ kho của cô ấy cũng đỉnh lắm, tiếc là không bán thường xuyên. Mai mà không mua được canh cá viên thì chẳng biết bao giờ mới được ăn lại."

Nghe đến món canh, thầy Kim - người nãy giờ im lặng thưởng thức món ăn - cũng lên tiếng: "Canh mà Tiết Vũ Bình cho thầy hôm trước rất ngon, chắc canh cá viên cũng sẽ ổn."

Phan Hàng tò mò hỏi: "Chỉ là canh cà chua đơn giản thôi ạ?"

"Có vẻ là có vị tôm, hình như được chiên qua nên rất thơm, nhưng thầy không thấy miếng tôm nào, chắc là làm thành tôm viên rồi." Thầy Kim hồi tưởng, "Đậu phụ non cắt rất mỏng, chỉ khoảng hai milimet, vào miệng là tan ngay, ngon lắm."

Viên Lăng và Phan Hàng không dám nói thẳng, nhưng trong lòng cả hai đều có chung một suy nghĩ – Tiết Vũ Bình mà biết được chắc sẽ tiếc đứt ruột.

Khi ăn gần xong, trong hộp chỉ còn một viên tôm cuối cùng, Phan Hàng cảm thấy cực kỳ khó xử.

Phải làm sao đây? Cậu vốn là người rất tôn sư trọng đạo, theo lý thì viên cuối cùng này nên để thầy ăn, nhưng cậu lại thèm quá!

Không biết thầy có nghe được tiếng lòng của cậu không mà ngay lúc cậu đang phân vân, thầy Kim nói: "Phan Hàng, thầy ăn no rồi, cảm ơn em đã chia sẻ bữa trưa."

Phan Hàng đỏ mặt: "Thầy khách sáo quá, mọi người ăn cùng nhau cho vui mà."

Thầy Kim khẽ gật đầu, mang theo hộp cơm đã ăn xong ra ngoài. Khi đến cửa, thầy bỗng quay đầu lại và nói thêm: "Sau này có quán nào ngon, đừng ngại chia sẻ trong nhóm."

Chờ thầy đi khuất, Phan Hàng và Viên Lăng nhìn nhau cười khúc khích.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lần đầu tiên họ phát hiện, vị thầy giáo nghiêm khắc đến đáng sợ của mình khi gặp đồ ăn ngon cũng dễ gần hơn hẳn!

—-

Trì An An về nhà dọn dẹp đồ đạc, chưa bao lâu đã có người giao hàng đến.

Thiết bị mới cần được vệ sinh và khử trùng cẩn thận. Lúc này cô mới thấy hối hận vì khi chọn kỹ năng, mình lại không chọn chức năng dọn dẹp.

Sau một hồi cố gắng làm việc, thiết bị mới tinh được lau chùi sạch sẽ đến mức sáng bóng, Trì An An ngồi bệt xuống sofa để lấy lại sức, tiện thể trò chuyện với bạn thân Lê Đậu Đậu.

Lê Đậu Đậu: [Cái chương lẩu cay hôm qua của cậu thật đỉnh, làm tớ nửa đêm phải gọi lẩu cay giao tận nhà. Đã không có cảm giác ngon đến mức thăng hoa cuộc đời, lại còn bị mẹ tớ phát hiện rồi mắng một trận QAQ]

An Thỏ: [Haha, có người đã 24 tuổi rồi mà vẫn còn bị mắng chỉ vì gọi đồ ăn giao tận nhà đấy!]

Lê Đậu Đậu: [Đúng rồi! Trước đây tớ thèm ăn bún ốc đến mức phải trốn trong cầu thang thoát hiểm để ăn vụng, kết quả là đang ăn thì thang máy bị cúp điện. Có mấy người đi bộ qua, vừa bịt mũi vừa chạy, tớ xấu hổ muốn chết.]

An Thỏ: [Haha! Cậu định làm tớ cười chết rồi thừa kế cái hố truyện của tớ hả? -doge-]

Lê Đậu Đậu: [Cũng không cần thiết đâu! Tớ viết không ra cái cảm giác làm người đọc thèm rỏ dãi như cậu đâu.]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Giả Xem Tiểu Thuyết Của Tôi Đói Rồi!

Số ký tự: 0