Độc Giả Xem Tiểu Thuyết Của Tôi Đói Rồi!

Chương 41

Đồng Sư

2024-11-18 01:14:36

An Thỏ: [Cảm ơn vì lời khen nhé~ Thế này đi, đợi khi nào nữ chính của tớ gom đủ tiền, cô ấy sẽ mở dịch vụ giao đồ ăn, giúp ích cho muôn nhà trong thế giới truyện.]

Lê Đậu Đậu: [??? Không được bán! Vì tớ mà không được ăn thì sẽ ghen tị đến khóc mất -cry-]

Khi trò chuyện với Đậu Đậu, Trì An An lại bắt đầu suy nghĩ về con đường tương lai của mình.

Phương châm kiếm tiền của cô là đi từng bước một, nhưng giờ thiết bị ngày càng nhiều, cô bắt đầu phải nghĩ đến bước tiếp theo.

Đậu Đậu nhắc đến việc bán đồ ăn giao tận nhà, điều này trước đây cô cũng đã nghĩ đến. Tuy nhiên, với cô, mở quán bán đồ ăn phải đặt sức khỏe và hương vị lên hàng đầu. Nhưng để làm tốt dịch vụ giao đồ ăn, tốc độ là yếu tố quan trọng. Cô không thể dùng nguyên liệu sẵn và gói gia vị chế biến sẵn, điều này sẽ làm giảm tốc độ.

Dù có thuê vài nhân viên, cô vẫn phải lo lắng đủ mọi thứ, cũng chẳng phải việc dễ dàng.

Nếu thật sự muốn đạt được hiệu quả mà cô mong muốn, không chỉ là một quán nhỏ mà phải có ít nhất mười nhân viên.

Chỉ bán mỗi lẩu cay thì sẽ đỡ phức tạp hơn, nhưng suốt ngày đứng trước nồi nấu lẩu cay thì chẳng có gì mới mẻ cả.

Bây giờ cô đã hơi chán món mì lạnh nướng rồi, nếu không cũng chẳng vì Vương Tông Bình mà cân nhắc đến việc bán bánh cuốn. Nói thẳng ra, cô chỉ muốn thay đổi một chút món mà mình làm thôi.

Sau khi trò chuyện với Đậu Đậu, Trì An An vươn vai đứng dậy, mang gạo mới mua đổ vào thùng ngâm nước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sáng mai, cô định ra khu dân cư gần nhà thử bán bánh cuốn.

Máy xay bột mới mua sau khi thử nghiệm không có vấn đề gì, sáng mai có thể sử dụng ngay. Còn việc phải dậy sớm để xay bột... Haha, chẳng phải cô đã nâng cấp kỹ năng trong bảng công nghệ thực phẩm rồi sao!

Trì An An đã có kế hoạch từ trước, chỉ cần dùng kỹ năng tăng tốc khi xay bột là tiết kiệm được thời gian, điện năng, và cô còn có thể ngủ thêm một tiếng.

Hôm nay cô bận rộn cả ngày, ngoại trừ việc nấu bữa tối thì cũng không còn gì nhiều để làm. Thời gian còn lại cô sẽ dùng để viết truyện.

Phản ứng của thực khách khi ăn lẩu cay cô có thể tham khảo từ Miêu Tranh, viết rất nhanh, thêm vào đó đã có ý tưởng sẵn, cô nhanh chóng hoàn thành 6.000 chữ.

Hôm nay cô đã đăng xong chương thứ tám, còn lại hai chương dự trữ, cảm thấy rất hài lòng!

Sau khi đăng chương mới, sợ rằng mình sẽ đói bụng, cô đang lưỡng lự không biết có nên xem bình luận hay không thì điện thoại của bạn thân Miêu Tranh gọi đến.

“An An, trưa nay tớ ăn món lẩu cay khô cậu gói cho hôm qua, cho chị quản lý thử một miếng tôm viên, kết quả là chị ấy ăn không đã, lại đi gọi món tôm viên ở nhà hàng tư nhân nhưng không hài lòng. Chiều nay chị ấy còn bảo với tớ rằng món tôm viên của cậu có thể trở thành ‘ánh trăng sáng’ trong lòng chị ấy, haha!”

Trì An An cười hỏi: “Có khoa trương vậy không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Giả Xem Tiểu Thuyết Của Tôi Đói Rồi!

Số ký tự: 0