Hành Động Quan...
Thác Bạt Thụy Thụy
2024-09-27 21:40:14
“Em như thế này không đi ra ngoài được, trước tiên đi tắm rửa. Tôi lại mang em rời khỏi chỗ này.” Ngũ Hạ Liên trầm giọng nói, dần dần buông tay ra.
Cố Hiểu Thần đồng ý gật đầu rồi xuống giường, dò dẫm trong bóng tối đi vào phòng tắm.
Phòng tắm sáng rực một vùng, Cố Hiểu Thần đứng ở trước bệ rửa mặt nhìn mình trong gương, chỉ thấy trên vai chằng chịt nhưng dấu đỏ, cô chỉ cảm thấy ghê tởm khó chịu. Lập tức bước vào bồn tắm lớn, triệt để tắm gội, không ngừng chà mạnh, muốn rửa sạch những thứ dơ bẩn kia. Tắm được một lúc lâu, có người trực tiếp gõ vào cửa thuỷ tinh.
“Xong ngay đây.” Cố Hiểu Thần hô to trả lời, đóng van nước tắm. Y phục trên người đã ướt đẫm, lúc này mới phát hiện mình không có y phục để thay.
Cố Hiểu Thần có chút khó nói, không biết nên mở miệng như thế nào.
Cửa lại lần nữa bị người gõ vang, nhưng là giọng nữ dịu dàng truyền đến, “Cố tiểu thư, y phục đã giúp cô chuẩn bị xong rồi, cô mở cửa được không?”
Giọng nói này… Cố Hiểu Thần cảm thấy vô cùng quen tai.
Cô nghĩ đến tình nhân của anh, vị Y Lâm tiểu thư kia.
Cố Hiểu Thần mở cửa thành một khe hở, đem mình giấu sau cánh cửa. Cô nhìn thấy y phục từ khe hở cửa đưa vào, nhanh chóng nhận lấy, nhỏ giọng nói lời “Cảm ơn”, cửa lại đóng lại. Cúi đầu nhìn y phục trong tay, không khỏi muộn phiền. Thế mà là một chiếc váy, màu trắng ngọc trai khả ái, hơn nữa còn là siêu ngắn.
Lề mề nửa ngày, Cố Hiểu Thần vẫn mặc chiếc váy kia vào. Theo thói quen muốn đẩy mắt kính trên sống mũi, nhưng mắt kính sớm đã không biết rơi chỗ nào. Cô lo lắng bất an nhưng vẫn mở cửa ra.
Ngoài phòng hạng sang, Ngũ Hạ Liên ngồi thẳng trên ghế sô pha đang hút thuốc. Y Lâm ngồi trên tay ghế, một tay dựa vào anh, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía phòng tắm.
Cửa thuỷ tinh bị đẩy mở ra, Ngũ Hạ Liên chậm rãi nhìn đến, nhìn thấy một thân hình mảnh khảnh.
Cô sau khi tắm gội xong, tóc dài ướt rượt, nước da trắng nõn hơi ửng đỏ, với màu hồng nhạt này, càng thêm lung linh đẹp đẽ hơn. Đôi chân mỹ miều thon dài dưới lớp váy, đầy kích thích nhãn cầu của đàn ông. Cô không biết làm thế nào nên cúi đầu, đôi tay buông xuống hai bên, còn nắm chặt vạt váy, ý định muốn kéo chiếc váy siêu ngắn cho dài thêm chút nữa.
Cố Hiểu Thần nhỏ giọng hỏi, “Thật ngại quá, xin hỏi có nhìn thấy mặt kính của tôi không ạ?”
“Cố tiểu thư, cô gầy quá.” Y Lâm cười nói, cầm mắt kính gọng đen trên bàn trà đi đến trước mặt cô, “Cái này phải không?”
Cố Hiểu Thần gật đầu, nhanh chóng lấy mắt kính rồi đeo lên. Cô lúc này mới ngẩng đầu lên, cảm kích nói lời cảm ơn, “Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo, muốn cảm ơn thì cảm ơn ông chủ của cô đi.” Y Lâm hơi mỉm cười, nhìn anh ở phía sau.
Ánh mắt Cố Hiểu Thần thuận theo Y Lâm nhìn đến, nhìn thấy Ngũ Hạ Liên đang hút thuốc. Nghĩ đến nụ hôn lúc nãy, khuôn mặt đua nhau sung huyết đỏ bừng, giọng nhỏ như tiếng muỗi nói, “Cảm ơn Liên thiếu gia.” Lại nghĩ đến cái gì, sốt ruột hỏi, “Quản lý Ngôn sao rồi?”
“Cậu ta ở bệnh viện.” Ngũ Hạ Liên dụi tắt điếu thuốc nhìn về phía cô, ánh mắt có chút căng thẳng, đột nhiên đứng dậy đi về phía cô. Anh thuận tay cởi áo khoác ngoài âu phục xuống, khoác lên trên người cô.
Cố Hiểu Thần cảm thấy một cơn ấm áp, Y Lâm lại bởi vì hành động quan tâm của anh mà hơi ngây người.
--Truyện được cập nhật sớm nhất tại dtruyen và diễn đàn dembuon.vn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!--
Cố Hiểu Thần đồng ý gật đầu rồi xuống giường, dò dẫm trong bóng tối đi vào phòng tắm.
Phòng tắm sáng rực một vùng, Cố Hiểu Thần đứng ở trước bệ rửa mặt nhìn mình trong gương, chỉ thấy trên vai chằng chịt nhưng dấu đỏ, cô chỉ cảm thấy ghê tởm khó chịu. Lập tức bước vào bồn tắm lớn, triệt để tắm gội, không ngừng chà mạnh, muốn rửa sạch những thứ dơ bẩn kia. Tắm được một lúc lâu, có người trực tiếp gõ vào cửa thuỷ tinh.
“Xong ngay đây.” Cố Hiểu Thần hô to trả lời, đóng van nước tắm. Y phục trên người đã ướt đẫm, lúc này mới phát hiện mình không có y phục để thay.
Cố Hiểu Thần có chút khó nói, không biết nên mở miệng như thế nào.
Cửa lại lần nữa bị người gõ vang, nhưng là giọng nữ dịu dàng truyền đến, “Cố tiểu thư, y phục đã giúp cô chuẩn bị xong rồi, cô mở cửa được không?”
Giọng nói này… Cố Hiểu Thần cảm thấy vô cùng quen tai.
Cô nghĩ đến tình nhân của anh, vị Y Lâm tiểu thư kia.
Cố Hiểu Thần mở cửa thành một khe hở, đem mình giấu sau cánh cửa. Cô nhìn thấy y phục từ khe hở cửa đưa vào, nhanh chóng nhận lấy, nhỏ giọng nói lời “Cảm ơn”, cửa lại đóng lại. Cúi đầu nhìn y phục trong tay, không khỏi muộn phiền. Thế mà là một chiếc váy, màu trắng ngọc trai khả ái, hơn nữa còn là siêu ngắn.
Lề mề nửa ngày, Cố Hiểu Thần vẫn mặc chiếc váy kia vào. Theo thói quen muốn đẩy mắt kính trên sống mũi, nhưng mắt kính sớm đã không biết rơi chỗ nào. Cô lo lắng bất an nhưng vẫn mở cửa ra.
Ngoài phòng hạng sang, Ngũ Hạ Liên ngồi thẳng trên ghế sô pha đang hút thuốc. Y Lâm ngồi trên tay ghế, một tay dựa vào anh, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía phòng tắm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cửa thuỷ tinh bị đẩy mở ra, Ngũ Hạ Liên chậm rãi nhìn đến, nhìn thấy một thân hình mảnh khảnh.
Cô sau khi tắm gội xong, tóc dài ướt rượt, nước da trắng nõn hơi ửng đỏ, với màu hồng nhạt này, càng thêm lung linh đẹp đẽ hơn. Đôi chân mỹ miều thon dài dưới lớp váy, đầy kích thích nhãn cầu của đàn ông. Cô không biết làm thế nào nên cúi đầu, đôi tay buông xuống hai bên, còn nắm chặt vạt váy, ý định muốn kéo chiếc váy siêu ngắn cho dài thêm chút nữa.
Cố Hiểu Thần nhỏ giọng hỏi, “Thật ngại quá, xin hỏi có nhìn thấy mặt kính của tôi không ạ?”
“Cố tiểu thư, cô gầy quá.” Y Lâm cười nói, cầm mắt kính gọng đen trên bàn trà đi đến trước mặt cô, “Cái này phải không?”
Cố Hiểu Thần gật đầu, nhanh chóng lấy mắt kính rồi đeo lên. Cô lúc này mới ngẩng đầu lên, cảm kích nói lời cảm ơn, “Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo, muốn cảm ơn thì cảm ơn ông chủ của cô đi.” Y Lâm hơi mỉm cười, nhìn anh ở phía sau.
Ánh mắt Cố Hiểu Thần thuận theo Y Lâm nhìn đến, nhìn thấy Ngũ Hạ Liên đang hút thuốc. Nghĩ đến nụ hôn lúc nãy, khuôn mặt đua nhau sung huyết đỏ bừng, giọng nhỏ như tiếng muỗi nói, “Cảm ơn Liên thiếu gia.” Lại nghĩ đến cái gì, sốt ruột hỏi, “Quản lý Ngôn sao rồi?”
“Cậu ta ở bệnh viện.” Ngũ Hạ Liên dụi tắt điếu thuốc nhìn về phía cô, ánh mắt có chút căng thẳng, đột nhiên đứng dậy đi về phía cô. Anh thuận tay cởi áo khoác ngoài âu phục xuống, khoác lên trên người cô.
Cố Hiểu Thần cảm thấy một cơn ấm áp, Y Lâm lại bởi vì hành động quan tâm của anh mà hơi ngây người.
--Truyện được cập nhật sớm nhất tại dtruyen và diễn đàn dembuon.vn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!--
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro