Chương 39
Đại Huyền
2024-07-23 17:37:46
Côn thịt chôn trong cơ thể của người phụ nữ phập phồng lên xuống theo vòng eo cường tráng của người đàn ông.
Lâm Kiều bị nhét đầy, nước trong dâm huyệt dồi dào, cả côn thịt của người đàn ông như thể đang nghênh đón cô. Mỗi một mảng thịt quyến rũ trong vách tường hoa đều vô cùng nhiệt tình mút lấy côn thịt cứng rắn đang sưng to đến xung huyết.
Người đàn ông nâng mông của cô lên, mãnh liệt đung đưa eo, xuyên qua đường hành lang của cô.
"A... Chồng... Chồng... Sâu quá... Chậm một chút..."
Người phụ nữ bị đâm đến gần như bay mất linh hồn, ôm lấy cổ người đàn ông. Một tay cô không ngừng lay động bầu ngực sữa, dùng sức xoa nắn, đè ép, muốn mượn việc này để phân tán cảm giác va chạm mãnh liệt từ âm huyệt bên dưới.
Nhìn thấy người phụ nữ đang bị cắm vào đến ngửa đầu, âm thanh rên rỉ mà vẫn còn càn rỡ tự xoa nắn hai con thỏ nhỏ, Trần Hoài Xuyên đỏ mắt cúi đầu ngậm lấy nụ hoa ngạo nghễ cứng rắn ưỡn lên vào trong miệng.
Anh đã tiêu hao hết kiên nhẫn, nâng mông người phụ nữ lên, dưới thân chuyển động càng thêm nhanh, đâm cả cây côn thịt vào rồi rút ra toàn bộ. Anh hung hăng cắm vào trên hạt châu của người phụ nữ, cuốn lấy thịt mềm trong động, sau đó tàn nhẫn đâm quy đầu vào.
"Mạnh quá... Trần Hoài Xuyên... Hạt châu bị đâm mạnh quá... Tê quá... A a a..."
Mồ hôi trên trán của người đàn ông rơi vào khóe mắt, cơ thể người phụ nữ căng thẳng không ngừng ma sát trên vách tường lạnh buốt. Nơi kia dường như không khống chế được va chạm bên trong, dưới thân gần như co rút run rẩy, Lâm Kiều hét một tiếng chói tai rồi đạt cao trào thêm lần nữa.
Dâm dịch tuôn trào liên tục.
Vốn người đàn ông đã rút côn thịt ra nhưng lại nhanh chóng nhét vào bên trong huyệt nhỏ co rút.
Hai cơ thể cứ vậy dính liền một chỗ. Anh ôm cơ thể người phụ nữ đang run rẩy chậm rãi đi ra khỏi phòng tắm, thả cơ thể mềm mại ấy lên giường.
"Huhuhu... Không được đâu.... Không được đâu..." Lâm Kiều dưới thân người đàn ông vì cao trào kịch liệt sảng khoái mà khóc lên, chẳng kìm lại được tiếng nức nở nghẹn ngào.
Người đàn ông nâng hai đùi cô lên rồi tách ra, gấp thành hình chữ M.
Lâm Kiều bị cao trào ập đến gần như mất ý thức, không cách nào biết được hiện tại bản thân mình hư hỏng ra sao.
Hai chân non mềm được người đàn ông giữ trong lòng bàn tay, dâm huyệt khít khao ngậm lấy vật nam tính của người đàn ông, đang bị ép nghênh đón từng đợt đâm vào rút ra.
"Làm lâu như thếmà vẫn khép chặt lại nhanh như vậy!" Cự vật nổi gân xanh đâm vào mở ra từng nếp xoắn trong huyệt nhỏ, rồi lại bị vách tường hoa vừa ướt vừa ấm kia hút chặt hơn, làm người đàn ông luôn nhịn không muốn bắn cũng không vững tin bản thân mình có thể kiên trì được bao lâu.
"A... Không... Bị làm đến chết rồi... Đừng cắm vào nữa! Huyệt nhỏ của Kiều Kiều bị đâm thủng rồi... A a a..."
Anh chỉ có thể cắn chặt răng, nắm hai chân trắng nõn của người phụ nữ, động thân đâm từng cú vào tử cung của cô. Quy đầu bị hút đến đau đớn điên cuồng cắm vào bên trong huyệt nhỏ của người phụ nữ, hai túi tinh hoàn bị mật dịch tưới ướt liên tục căng chặt.
"Một, hai, ba..." Người đàn ông thở gấp đếm từng lần mình cắm vào.
"A... Dừng lại... Dừng lại đi... A... Đừng đâm..." Lâm Kiều trong đỉnh sóng cảm thấy thân dưới tê mỏi suýt nữa thì hôn mê.
"Hai mươi lăm... Hai mươi tám... Ba mươi mốt..."
"Hỏng rồi.... A a... Không được... Trần Hoài Xuyên... Trần Hoài Xuyên... A a a a..."
Đếm tới lần 107, cực hạn của khoái cảm mang Lâm Kiều đến tận mây xanh. Cả người nóng hổi đến miệng đắng lưỡi khô, chất lỏng của người đàn ông rốt cuộc cũng run rẩy, bắn ra toàn bộ tinh dịch.
Lúc gậy thịt tráng kiện rút ra khỏi cơ thể người phụ nữ, chất lỏng lầy lội mê người bên trong khe thịt của người phụ nữ cũng chảy ra. Có tinh dịch trắng đặc sệt, có mật dịch trong suốt, còn có cả nước tiểu màu vàng nhạt của người phụ nữ không ngừng phun ra theo.
Cô thật sự bị Trần Hoài Xuyên làm đến tiểu ra...
Lâm Kiều còn sót lại ít ý thức nhưng chẳng thể nào khống chế được cơ thể đang run rẩy không ngừng của mình.
Cô biết rõ bản thân mình bị cắm đến chịu không nổi rồi, cô cũng biết rõ mình tiểu trên giường của Trần Hoài Xuyên. Nhưng do cô không có biện pháp nào cả, kẹp chặt chân cũng chẳng thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhìn nước tiểu lũ lượt chảy ra từ giữa hai chân, làm ướt đẫm ga giường.
"Huhuhu... Em lẳng lơ quá..." Lâm Kiều không có cách nào chịu đựng được tầm mắt nóng rực của người đàn ông nên trốn trong chăn, nghẹn ngào khóc rống.
Lâm Kiều bị nhét đầy, nước trong dâm huyệt dồi dào, cả côn thịt của người đàn ông như thể đang nghênh đón cô. Mỗi một mảng thịt quyến rũ trong vách tường hoa đều vô cùng nhiệt tình mút lấy côn thịt cứng rắn đang sưng to đến xung huyết.
Người đàn ông nâng mông của cô lên, mãnh liệt đung đưa eo, xuyên qua đường hành lang của cô.
"A... Chồng... Chồng... Sâu quá... Chậm một chút..."
Người phụ nữ bị đâm đến gần như bay mất linh hồn, ôm lấy cổ người đàn ông. Một tay cô không ngừng lay động bầu ngực sữa, dùng sức xoa nắn, đè ép, muốn mượn việc này để phân tán cảm giác va chạm mãnh liệt từ âm huyệt bên dưới.
Nhìn thấy người phụ nữ đang bị cắm vào đến ngửa đầu, âm thanh rên rỉ mà vẫn còn càn rỡ tự xoa nắn hai con thỏ nhỏ, Trần Hoài Xuyên đỏ mắt cúi đầu ngậm lấy nụ hoa ngạo nghễ cứng rắn ưỡn lên vào trong miệng.
Anh đã tiêu hao hết kiên nhẫn, nâng mông người phụ nữ lên, dưới thân chuyển động càng thêm nhanh, đâm cả cây côn thịt vào rồi rút ra toàn bộ. Anh hung hăng cắm vào trên hạt châu của người phụ nữ, cuốn lấy thịt mềm trong động, sau đó tàn nhẫn đâm quy đầu vào.
"Mạnh quá... Trần Hoài Xuyên... Hạt châu bị đâm mạnh quá... Tê quá... A a a..."
Mồ hôi trên trán của người đàn ông rơi vào khóe mắt, cơ thể người phụ nữ căng thẳng không ngừng ma sát trên vách tường lạnh buốt. Nơi kia dường như không khống chế được va chạm bên trong, dưới thân gần như co rút run rẩy, Lâm Kiều hét một tiếng chói tai rồi đạt cao trào thêm lần nữa.
Dâm dịch tuôn trào liên tục.
Vốn người đàn ông đã rút côn thịt ra nhưng lại nhanh chóng nhét vào bên trong huyệt nhỏ co rút.
Hai cơ thể cứ vậy dính liền một chỗ. Anh ôm cơ thể người phụ nữ đang run rẩy chậm rãi đi ra khỏi phòng tắm, thả cơ thể mềm mại ấy lên giường.
"Huhuhu... Không được đâu.... Không được đâu..." Lâm Kiều dưới thân người đàn ông vì cao trào kịch liệt sảng khoái mà khóc lên, chẳng kìm lại được tiếng nức nở nghẹn ngào.
Người đàn ông nâng hai đùi cô lên rồi tách ra, gấp thành hình chữ M.
Lâm Kiều bị cao trào ập đến gần như mất ý thức, không cách nào biết được hiện tại bản thân mình hư hỏng ra sao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai chân non mềm được người đàn ông giữ trong lòng bàn tay, dâm huyệt khít khao ngậm lấy vật nam tính của người đàn ông, đang bị ép nghênh đón từng đợt đâm vào rút ra.
"Làm lâu như thếmà vẫn khép chặt lại nhanh như vậy!" Cự vật nổi gân xanh đâm vào mở ra từng nếp xoắn trong huyệt nhỏ, rồi lại bị vách tường hoa vừa ướt vừa ấm kia hút chặt hơn, làm người đàn ông luôn nhịn không muốn bắn cũng không vững tin bản thân mình có thể kiên trì được bao lâu.
"A... Không... Bị làm đến chết rồi... Đừng cắm vào nữa! Huyệt nhỏ của Kiều Kiều bị đâm thủng rồi... A a a..."
Anh chỉ có thể cắn chặt răng, nắm hai chân trắng nõn của người phụ nữ, động thân đâm từng cú vào tử cung của cô. Quy đầu bị hút đến đau đớn điên cuồng cắm vào bên trong huyệt nhỏ của người phụ nữ, hai túi tinh hoàn bị mật dịch tưới ướt liên tục căng chặt.
"Một, hai, ba..." Người đàn ông thở gấp đếm từng lần mình cắm vào.
"A... Dừng lại... Dừng lại đi... A... Đừng đâm..." Lâm Kiều trong đỉnh sóng cảm thấy thân dưới tê mỏi suýt nữa thì hôn mê.
"Hai mươi lăm... Hai mươi tám... Ba mươi mốt..."
"Hỏng rồi.... A a... Không được... Trần Hoài Xuyên... Trần Hoài Xuyên... A a a a..."
Đếm tới lần 107, cực hạn của khoái cảm mang Lâm Kiều đến tận mây xanh. Cả người nóng hổi đến miệng đắng lưỡi khô, chất lỏng của người đàn ông rốt cuộc cũng run rẩy, bắn ra toàn bộ tinh dịch.
Lúc gậy thịt tráng kiện rút ra khỏi cơ thể người phụ nữ, chất lỏng lầy lội mê người bên trong khe thịt của người phụ nữ cũng chảy ra. Có tinh dịch trắng đặc sệt, có mật dịch trong suốt, còn có cả nước tiểu màu vàng nhạt của người phụ nữ không ngừng phun ra theo.
Cô thật sự bị Trần Hoài Xuyên làm đến tiểu ra...
Lâm Kiều còn sót lại ít ý thức nhưng chẳng thể nào khống chế được cơ thể đang run rẩy không ngừng của mình.
Cô biết rõ bản thân mình bị cắm đến chịu không nổi rồi, cô cũng biết rõ mình tiểu trên giường của Trần Hoài Xuyên. Nhưng do cô không có biện pháp nào cả, kẹp chặt chân cũng chẳng thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhìn nước tiểu lũ lượt chảy ra từ giữa hai chân, làm ướt đẫm ga giường.
"Huhuhu... Em lẳng lơ quá..." Lâm Kiều không có cách nào chịu đựng được tầm mắt nóng rực của người đàn ông nên trốn trong chăn, nghẹn ngào khóc rống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro