Chương 45
2024-10-17 22:39:39
Chìu tối, mặt trời đã khuất nơi phía tây xa xăm, những dãy mây hồng hồng cùng dần hòa mình vào đêm đen .
Nhà người ta đang quây quần bên nhau ăn bữa cơm tối họ cùng nhau xem tivi những chuyện động xung quanh thế giới như thu nhỏ trên màn hình , tiếng cô dẫn chương trình đang dẫn dắt những câu chuyện nóng hổi vang lên lâu lâu lại chen vào tiếng cười khúc khích của trẻ con .
- Chị ơi nhìn vui quá
Thắng nói bâng quơ, cô vẫn im lặng không trả lời , cô chạnh lòng cô biết những thứ đó sẽ mãi chẳng bao giờ có trong tuổi thơ của thằng bé .
Nó không phải là món đồ hiệu đắt tiễn không phải là chiếc siêu xe bóng loáng, ngôi biệt thự xa hoa mà nó đơn giản chỉ là bữa cơm gia đình trọn vẹn có đủ mẹ cha và ba chị em cô nhưng nó xa xỉ vô cùng đến nổi cô chỉ nghĩ.
đó là những vọng tưởng tuổi thơ mình rồi bây giờ lại là khát khao của Thắng .
Nhà cô nghèo đến nỗi thời bây giờ mà chẳng có tivi, nhà chỉ là nhà lá, vách lá cũng tụt lên tụt xuống, không có gì đáng tiền .
Nghĩ lại cũng có thấy chút xót xa chưa chát gì đâu .
Bóng dáng hai chị em vẫn chậm chạm trên đường , bây giờ có lẽ là lúc thư thái nhất trong cả ngày .
Đến khi về nhà khi còn xa xa dưới ánh sáng của bóng đèn chữ U cô đã thấy sân nhà mình đông đúc xe cộ còn có chiếc xe hơi .
Khỏi phải nghĩ cũng biết chủ nợ đến tìm ba mẹ cô vốn nghĩ chiều tối sẽ không ai đến nhưng bây giờ cũng có .
Cố tình tránh né bây giờ lại gặp cô cũng mệt mỏi rồi .
Dựng chân chống xe cô đỡ người thằng bé xuống .
Cô bình thản đi vào nhà những cảnh tượng bây giờ làm cô một phen hốt vía .
Người đàn ông bộ dạng dữ tợn đang ngồi vắt chéo chân, hai ống tay áo sơ mi đen được xoăn lên cao đôi mài nheo lại nhìn đâm đâm về phía ba mẹ cô đang quỳ rạp dưới nền đất.
Xung quanh anh ta còn mấy người nữa gương mặt cũng hầm hầm đáng sợ trên tay còn có mấy cây gậy dài .
- Chú thông cảm nhỏ con gái tôi đang chạy tiền chú đợi sang tuần có tôi đưa chú liền .
Mẹ cô run rẩy cất tiếng
- Phải đó nhỏ con tôi đang chạy, tụi tôi đâu có giám dựt đâu chú.
Ba cô cũng phụ hoạ thêm đôi chút .
- Dựt cho tôi chém ông bà ha gì .
Một người trong số người cầm hung khí quát lớn .
Bao nhiêu cái qua tuần rồi, muốn chết hả .Dạ mấy chú thông cảm đợi con gái tôi gửi tiền về, tôi cũng muốn trả đâu đó cho xong ngặt nổi bây giờ tụi tôi không có cái gì cả .Mẹ cô vẫn đang run rẩy
Đại ca chặt cái tay bã làm tin đi, bã không trả mình chặt thêm cái chân nói gì nói lắm .Mẹ ! Già cái đầu còn cờ bạc biết mượn sao không biết có ngày này giờ ngồi đây năn nỉ .Mấy tên đàn em chửi mà hắn đau hết cả đầu .
- Im đi, tụi bây nói nhiều làm gì thích chặt gì thì chặt đi, già cái đầu cờ bạc rồi báo con báo cái .
Hắn lên tiếng, tay hắn day lấy mi tâm, hắn đi đòi nợ biết bao nhiều trường hợp rồi nhưng cứ cái nào là cờ bạc thua lỗ chờ cho con cái trả hoặc là ngược lại thì hắn ghét vô cùng hắn cũng không thích nhiều lời để làm gì .
Ba mẹ cô run như cầy sấy , miệng ú ớ nhìn hắn .
- Chú tha cho tụi tôi đi mà , đợi vài bữa nữa thôi .
Tên đàn em hung hãn tiến lên trên tay còn cầm theo chiếc mã tấu sáng loá khỏi phải nói đây cái này dù cứa nhẹ cũng làm thịt và da đôi ngã chia li
- Im cái mồm lại đi .
Hắn quát lên tay cũng nắm lấy cánh tay mẹ cô , tay còn lại đang dơ lấy chiếc mã tấu lên cao định sẽ chém xuống
- Khoan...
Tiếng cô hét lớn lên , diễn biến vừa rồi được cô thấy hết ,thằng Thắng khép mình vào người cô cũng thấy được nó khóc toáng lên .
- Mẹ mẹ ....
Tên hung tợn cũng dừng tay , cô hốt hoảng chạy vào, hắn cũng mở mắt mà nhìn người vừa chạy vào .
Cô nhìn ba mẹ mình nhưng không một chút nào thương xót nổi .
Nhưng dù sao họ cũng là người sinh ra cô nên cô không muốn họ bị gì cả .
Cô khẽ nuốt nước bọt quay người nhìn sang người đàn ông ngồi chễm chệ giữa ngôi nhà .
Chú đừng ... đừng chặt tay bà ấy được không ?Chú có thể cắt ...cắt tai của tôi .
Cô run lẩy bẩy lời nói phát ra cũng đứt quãng từng hơi .
Hắn nhìn cô trong đôi mắt kinh sợ vẫn loé lên chút ngoan cường .
Hắn vẫn im lặng không phản ứng , không khí bây giờ im lặng đến đáng sợ những vẫn có tiếng khóc phát ra .
Tên đàn em định tiến lên nhưng đã bị hắn ra hiệu ngăn lại .
Hắn vươn đôi chân dài của mình đến hưởng của nơi thằng bé vẫn đang đứng .
Điều này làm cô kinh sợ một phen cũng hoảng hốt chạy theo .
Cô dùng hết phần còn lại của sự dũng cảm níu lấy áo hắn .
Nước mắt trực trào cô lắc đầu nói với hắn .
- Xin chú ... xin chú đừng làm hại thằng bé nó còn rất nhỏ, chú có muốn chặt chém gì có thể nhắm vào tôi .
Hắn đang đi bị kéo lại có chút bực mình nheo mắt nhìn cô rồi lại nhìn cái bàn tay vẫn còn níu chặt áo hắn .
- Bỏ tay ra
Hắn chậm rãi cất lời, cô hoảng sợ cũng vội vụt tay về.
Hắn lại tiếp tục đi đến chỗ thằng bé .
Cô sợ lắm nhưng chỉ biết chết chân đứng tại chỗ giờ cô mà đến hắn tức giận không biết sẽ làm gì .
Cái quay nón vẫn còn trên cổ, tay nắm lấy chiếc túi nilong đựng chiếc bánh mua lúc chiều, mắt mũi tèm lem nó nhìn anh , nhưng bây giờ nó đã không khóc toáng lên nữa nhưng cơ thể vẫn còn run bần bật .
- Đừng cắt tai chị, đừng làm đau chị của con .
Hắn âm trầm nhìn thằng bé nhìn nó mặt mũi lấm lem người cũng chẳng sạch sẽ chẳng nào một con mèo bơi bếp nhìn cũng có chút đáng yêu.
- Nín đi khóc cái gì mà khóc, chú chưa làm gì chị cháu mà.
Hắn xoa đầu thằng bé
- Bánh ngon đấy ! đưa chú cái bánh này chú sẽ không làm gì chị cháu lẫn ba mẹ cháu có chịu không .
Thằng bé nghe vậy thì dúi ngay chiếc bánh vào tay anh .
Nhưng ánh mắt vẫn còn rất lưu luyến, hình như nó tiếc lắm ...
- Bánh mắc lắm, chú đừng làm đau chị bánh này cho chú luôn .
Hắn bật cười nhìn nó, đưa tay lên lau đi nước mắt còn động .
Được thôi .
Sau đó hắn quay người lại nhìn ba mẹ cô rồi lại nhìn cô .
Hắn tiến lại gần cô , cô có chút hoảng loạn lùi về sau nhưng hắn lại tiến nhanh hơn .
Hắn nắm lấy cánh tay phải của cô rồi nói .
- Không thấy máu đang chảy ra sao làm gì cũng nên thương bản thân mình một chút .
Hắn nói xong lại quay người bỏ ra ngoài nhưng vẫn để lại lời nói .
- Tôi cho ông bà thời hạn tuần sau không có thì chết chắc .
Mấy người hùng hỗ cũng theo đại ca mình mà kéo hết khỏi nhà cô .
Ba mẹ cô bây giờ mới đứng dậy thở ra khì khì .
- Chết chết , lạy trời tưởng đâu chết rồi .
Mẹ cô vừa nói vừa lấy từng hơi mà thở .
Ba cô chắc lúc chiều uống khá nhiều rượu nên giờ đi loạng choạng vào nhà sau .
Cảnh tượng này cô đã thấy nhiều lần nhưng lần này thật hãi hùng và cả người đàn ông đó cũng thật lạ .
Nhà người ta đang quây quần bên nhau ăn bữa cơm tối họ cùng nhau xem tivi những chuyện động xung quanh thế giới như thu nhỏ trên màn hình , tiếng cô dẫn chương trình đang dẫn dắt những câu chuyện nóng hổi vang lên lâu lâu lại chen vào tiếng cười khúc khích của trẻ con .
- Chị ơi nhìn vui quá
Thắng nói bâng quơ, cô vẫn im lặng không trả lời , cô chạnh lòng cô biết những thứ đó sẽ mãi chẳng bao giờ có trong tuổi thơ của thằng bé .
Nó không phải là món đồ hiệu đắt tiễn không phải là chiếc siêu xe bóng loáng, ngôi biệt thự xa hoa mà nó đơn giản chỉ là bữa cơm gia đình trọn vẹn có đủ mẹ cha và ba chị em cô nhưng nó xa xỉ vô cùng đến nổi cô chỉ nghĩ.
đó là những vọng tưởng tuổi thơ mình rồi bây giờ lại là khát khao của Thắng .
Nhà cô nghèo đến nỗi thời bây giờ mà chẳng có tivi, nhà chỉ là nhà lá, vách lá cũng tụt lên tụt xuống, không có gì đáng tiền .
Nghĩ lại cũng có thấy chút xót xa chưa chát gì đâu .
Bóng dáng hai chị em vẫn chậm chạm trên đường , bây giờ có lẽ là lúc thư thái nhất trong cả ngày .
Đến khi về nhà khi còn xa xa dưới ánh sáng của bóng đèn chữ U cô đã thấy sân nhà mình đông đúc xe cộ còn có chiếc xe hơi .
Khỏi phải nghĩ cũng biết chủ nợ đến tìm ba mẹ cô vốn nghĩ chiều tối sẽ không ai đến nhưng bây giờ cũng có .
Cố tình tránh né bây giờ lại gặp cô cũng mệt mỏi rồi .
Dựng chân chống xe cô đỡ người thằng bé xuống .
Cô bình thản đi vào nhà những cảnh tượng bây giờ làm cô một phen hốt vía .
Người đàn ông bộ dạng dữ tợn đang ngồi vắt chéo chân, hai ống tay áo sơ mi đen được xoăn lên cao đôi mài nheo lại nhìn đâm đâm về phía ba mẹ cô đang quỳ rạp dưới nền đất.
Xung quanh anh ta còn mấy người nữa gương mặt cũng hầm hầm đáng sợ trên tay còn có mấy cây gậy dài .
- Chú thông cảm nhỏ con gái tôi đang chạy tiền chú đợi sang tuần có tôi đưa chú liền .
Mẹ cô run rẩy cất tiếng
- Phải đó nhỏ con tôi đang chạy, tụi tôi đâu có giám dựt đâu chú.
Ba cô cũng phụ hoạ thêm đôi chút .
- Dựt cho tôi chém ông bà ha gì .
Một người trong số người cầm hung khí quát lớn .
Bao nhiêu cái qua tuần rồi, muốn chết hả .Dạ mấy chú thông cảm đợi con gái tôi gửi tiền về, tôi cũng muốn trả đâu đó cho xong ngặt nổi bây giờ tụi tôi không có cái gì cả .Mẹ cô vẫn đang run rẩy
Đại ca chặt cái tay bã làm tin đi, bã không trả mình chặt thêm cái chân nói gì nói lắm .Mẹ ! Già cái đầu còn cờ bạc biết mượn sao không biết có ngày này giờ ngồi đây năn nỉ .Mấy tên đàn em chửi mà hắn đau hết cả đầu .
- Im đi, tụi bây nói nhiều làm gì thích chặt gì thì chặt đi, già cái đầu cờ bạc rồi báo con báo cái .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn lên tiếng, tay hắn day lấy mi tâm, hắn đi đòi nợ biết bao nhiều trường hợp rồi nhưng cứ cái nào là cờ bạc thua lỗ chờ cho con cái trả hoặc là ngược lại thì hắn ghét vô cùng hắn cũng không thích nhiều lời để làm gì .
Ba mẹ cô run như cầy sấy , miệng ú ớ nhìn hắn .
- Chú tha cho tụi tôi đi mà , đợi vài bữa nữa thôi .
Tên đàn em hung hãn tiến lên trên tay còn cầm theo chiếc mã tấu sáng loá khỏi phải nói đây cái này dù cứa nhẹ cũng làm thịt và da đôi ngã chia li
- Im cái mồm lại đi .
Hắn quát lên tay cũng nắm lấy cánh tay mẹ cô , tay còn lại đang dơ lấy chiếc mã tấu lên cao định sẽ chém xuống
- Khoan...
Tiếng cô hét lớn lên , diễn biến vừa rồi được cô thấy hết ,thằng Thắng khép mình vào người cô cũng thấy được nó khóc toáng lên .
- Mẹ mẹ ....
Tên hung tợn cũng dừng tay , cô hốt hoảng chạy vào, hắn cũng mở mắt mà nhìn người vừa chạy vào .
Cô nhìn ba mẹ mình nhưng không một chút nào thương xót nổi .
Nhưng dù sao họ cũng là người sinh ra cô nên cô không muốn họ bị gì cả .
Cô khẽ nuốt nước bọt quay người nhìn sang người đàn ông ngồi chễm chệ giữa ngôi nhà .
Chú đừng ... đừng chặt tay bà ấy được không ?Chú có thể cắt ...cắt tai của tôi .
Cô run lẩy bẩy lời nói phát ra cũng đứt quãng từng hơi .
Hắn nhìn cô trong đôi mắt kinh sợ vẫn loé lên chút ngoan cường .
Hắn vẫn im lặng không phản ứng , không khí bây giờ im lặng đến đáng sợ những vẫn có tiếng khóc phát ra .
Tên đàn em định tiến lên nhưng đã bị hắn ra hiệu ngăn lại .
Hắn vươn đôi chân dài của mình đến hưởng của nơi thằng bé vẫn đang đứng .
Điều này làm cô kinh sợ một phen cũng hoảng hốt chạy theo .
Cô dùng hết phần còn lại của sự dũng cảm níu lấy áo hắn .
Nước mắt trực trào cô lắc đầu nói với hắn .
- Xin chú ... xin chú đừng làm hại thằng bé nó còn rất nhỏ, chú có muốn chặt chém gì có thể nhắm vào tôi .
Hắn đang đi bị kéo lại có chút bực mình nheo mắt nhìn cô rồi lại nhìn cái bàn tay vẫn còn níu chặt áo hắn .
- Bỏ tay ra
Hắn chậm rãi cất lời, cô hoảng sợ cũng vội vụt tay về.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn lại tiếp tục đi đến chỗ thằng bé .
Cô sợ lắm nhưng chỉ biết chết chân đứng tại chỗ giờ cô mà đến hắn tức giận không biết sẽ làm gì .
Cái quay nón vẫn còn trên cổ, tay nắm lấy chiếc túi nilong đựng chiếc bánh mua lúc chiều, mắt mũi tèm lem nó nhìn anh , nhưng bây giờ nó đã không khóc toáng lên nữa nhưng cơ thể vẫn còn run bần bật .
- Đừng cắt tai chị, đừng làm đau chị của con .
Hắn âm trầm nhìn thằng bé nhìn nó mặt mũi lấm lem người cũng chẳng sạch sẽ chẳng nào một con mèo bơi bếp nhìn cũng có chút đáng yêu.
- Nín đi khóc cái gì mà khóc, chú chưa làm gì chị cháu mà.
Hắn xoa đầu thằng bé
- Bánh ngon đấy ! đưa chú cái bánh này chú sẽ không làm gì chị cháu lẫn ba mẹ cháu có chịu không .
Thằng bé nghe vậy thì dúi ngay chiếc bánh vào tay anh .
Nhưng ánh mắt vẫn còn rất lưu luyến, hình như nó tiếc lắm ...
- Bánh mắc lắm, chú đừng làm đau chị bánh này cho chú luôn .
Hắn bật cười nhìn nó, đưa tay lên lau đi nước mắt còn động .
Được thôi .
Sau đó hắn quay người lại nhìn ba mẹ cô rồi lại nhìn cô .
Hắn tiến lại gần cô , cô có chút hoảng loạn lùi về sau nhưng hắn lại tiến nhanh hơn .
Hắn nắm lấy cánh tay phải của cô rồi nói .
- Không thấy máu đang chảy ra sao làm gì cũng nên thương bản thân mình một chút .
Hắn nói xong lại quay người bỏ ra ngoài nhưng vẫn để lại lời nói .
- Tôi cho ông bà thời hạn tuần sau không có thì chết chắc .
Mấy người hùng hỗ cũng theo đại ca mình mà kéo hết khỏi nhà cô .
Ba mẹ cô bây giờ mới đứng dậy thở ra khì khì .
- Chết chết , lạy trời tưởng đâu chết rồi .
Mẹ cô vừa nói vừa lấy từng hơi mà thở .
Ba cô chắc lúc chiều uống khá nhiều rượu nên giờ đi loạng choạng vào nhà sau .
Cảnh tượng này cô đã thấy nhiều lần nhưng lần này thật hãi hùng và cả người đàn ông đó cũng thật lạ .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro