Đổi Vợ 2

Cầu Xin Tha Thứ

2024-10-10 17:50:47

Lúc hai anh em nhà họ Lộ về đến nhà đã là hơn năm giờ chiều.

Tang Trúc và Lâm Tiểu Uyển đã thức dậy, đang ở phòng bếp làm salad rau củ quả. Tang Trúc ăn xong, đắp mặt nạ, ngồi trên thảm yoga bắt đầu tập yoga.

Lâm Tiểu Uyển ăn xong thì thu dọn đồ, chuẩn bị về nhà cùng Lộ Hành Châu. Lộ Hành Giang đưa hai người ra xe, nhìn Lâm Tiểu Uyển một cái, thấy cô vẫn còn ngái ngủ, bèn dặn dò Lộ Hành Châu đi chậm một chút.

Lộ Hành Châu liếc mắt nhìn anh.

Tang Trúc từ trong nhà đi ra, cô vừa tập thể dục xong, toàn thân đổ mồ hôi, phấn trên cổ bị trôi đi, lộ ra dấu vết mờ ám màu đỏ phía dưới, gần gáy còn lưu lại dấu tay rất sâu, nhìn là biết bị bóp rất mạnh.

Cô xách theo một túi trái cây để lên xe, dặn dò Lâm Tiểu Uyển về nhà nhớ ăn, sau đó đứng bên cạnh Lộ Hành Giang, phất tay với Lộ Hành Châu: "Trên đường đi cẩn thận."

Ánh mắt Lộ Hành Châu từ cổ chuyển lên mặt cô, thản nhiên "Ừ" một tiếng.

Trên đường về, Lâm Tiểu Uyển nằm nghiêng trên ghế phụ ngủ thiếp đi.

Mỗi lần Lộ Hành Châu đón cô tan làm, cô cũng như vậy, vừa lên xe là ngủ, gương mặt trắng nõn sạch sẽ không trang điểm, ngay cả son môi cũng không có, đôi môi lại đỏ hồng, lộ ra sức sống khỏe mạnh.

Hắn cởi dây an toàn cho cô, tháo kính của cô, đặt vào hộp đựng đồ, động tác rất nhẹ nhàng, nhưng Lâm Tiểu Uyển vẫn bị đánh thức. Cô dụi dụi mắt, giọng nói mềm mại hỏi: "Về đến nhà rồi à?"

Lộ Hành Châu "Ừ" một tiếng. Cô đưa tay tìm kính, sờ vào tay hắn, còn chưa kịp lấy mắt kính thì đã bị người đàn ông bóp gáy kéo lại gần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngón tay cái của hắn đặt lên môi cô rất mạnh, không biết là muốn lau đi dấu vết của người đàn ông kia, hay là muốn in dấu vết mới. Hắn đánh giá một hồi, rồi cúi đầu cắn môi cô, hung hăng hôn cô.

Lâm Tiểu Uyển còn hơi choáng váng, lúc bị hôn bất ngờ, cô vô thức đưa tay đặt lên ngực hắn, bị hôn đến mức không thở nổi, thanh âm chỉ còn là tiếng rên khe khẽ: "Lộ... Hành Châu... Anh nói tối nay... Không làm..."

"Anh nói?" Lộ Hành Châu một tay giữ gáy cô, đôi mắt sau cặp kính sâu thẳm.

"Ừm..." Lâm Tiểu Uyển thở hổn hển nhìn hắn.

Ngón tay cái của hắn vuốt ve dấu hôn trên cổ cô vài cái, thần sắc hơi thu lại, sau đó cúi đầu ngậm lấy làn da đó, dùng sức mút.

Lâm Tiểu Uyển đau, trong cổ họng bật ra tiếng kêu nghẹn ngào, hai tay mềm yếu đánh vào ngực hắn: "Đừng... Đau..."

Lộ Hành Châu nhớ tới ngày hai người hôn nhau lần đầu tiên, đó là tuần đầu tiên hai người chính thức hẹn hò. Từ lúc bị dọa đến mức muốn chạy trốn, đến khi lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để bắt đầu mối quan hệ, Lâm Tiểu Uyển đã dành ra một tháng, còn Lộ Hành Châu cũng khó có khi kiên nhẫn, bằng lòng chờ cô thích ứng.

Lâm Tiểu Uyển nói cô chưa từng yêu đương, hắn liền dẫn cô đi ăn cơm, xem phim, dạo phố mua quần áo.

Có lẽ cô thật sự chưa từng trải qua những điều bình dị như vậy, khi ở bên Lộ Hành Châu, nụ cười của cô cũng nhiều hơn một chút. Hôm đó, khi Lộ Hành Châu đưa cô về nhà, cô vui vẻ nói lời cảm ơn với hắn, còn nói ban đầu cô cho rằng hắn không phải người tử tế, là cô đã trách lầm hắn.

Lộ Hành Châu nhướng mày: "Thế à."

Lâm Tiểu Uyển: "?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô nhận ra bầu không khí không đúng lắm, định mở cửa xe xuống thì phát hiện cửa xe bị khóa, không mở được. Cô quay đầu nhìn Lộ Hành Châu, vô thức liếm môi: "Em... Em về nhà đây, tạm biệt."

"Về nhà cũng được." Lộ Hành Châu ngả người ra sau, nghiêng đầu nói với cô: "Làm xong chuyện nên làm rồi hãy về."

Lâm Tiểu Uyển: "..."

Cô che ngực, đỏ mặt nói: "Không cần đâu, đã nói rồi mà, sau khi kết hôn... rồi làm cái đó cũng được..."

Lộ Hành Châu bật cười trước phản ứng của cô, khóe môi cong lên rất nhẹ, một lúc sau mới nói: "Em cũng có thể bù đắp cho anh bằng cách khác."

Lâm Tiểu Uyển chớp chớp mắt, do dự hồi lâu mới nghiêng người tới gần, định hôn lên má hắn một cái. Lộ Hành Châu đợi một hồi không thấy cô có động tĩnh gì, đang định quay đầu xem cô đang làm gì thì thấy cô nhắm mắt, môi chạm vào môi hắn.

Không phải má.

Cô giật mình, định lùi về sau thì bị người đàn ông giữ gáy lại.

Phản ứng ngây ngô đó, trong khoảnh khắc ấy, đã thiêu đốt dục vọng bị kìm nén suốt một tháng của Lộ Hành Châu. Hắn giữ chặt gáy Lâm Tiểu Uyển, một tay vuốt ve cánh môi căng thẳng đến run rẩy của cô, sau đó cúi đầu ngậm lấy môi cô, hung hăng hôn.

Cô bị hôn đến mức vừa căng thẳng vừa sợ hãi, hai bàn tay nhỏ bé bất giác nắm lấy áo hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rên nghẹn ngào, như đang cầu xin tha thứ, lại như đang cầu hoan.

Hắn không thích hôn, nhưng tối hôm đó, hắn ôm cô hôn suốt hơn nửa tiếng đồng hồ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đổi Vợ 2

Số ký tự: 0