Du Côn Và Xã Hội Đen: Cặp Đôi Bá Đạo
Chap 61: Sự thậ...
SuongOmega
2024-11-11 23:30:51
Chap 61: Sự thật được hé lộ
Evil nhẹ nhàng đặt nó xuống sofa, hắn nhanh chóng sát trùng vết rách sâu hoắn trên tay nó, nét mặt có phần thờ ơ nhưng thực chất bên trong ánh mắt mang đầy thương xót. Hắn cố gắng cầm máu rồi băng bó vết thương lại bằng băng y tế. Mấy nhỏ giúp việc đứng quanh lóng ngóng xót xa vì Nhược Phong mất máu khá nhiều.
Hell thấy mọi người náo loạn tại nhà chính cũng tỉnh giấc và sang xem có chuyện gì. Ả thấy nó vẫn ở đó, ngoài việc bị thương ra còn lại không có vấn đề gì, nét mặt trong giây lát chuyển đổi cảm xúc, từ vui mừng thành bực bội, ả tức giận bỏ đi, rõ ràng Ngân đã nói với ả rằng sau đêm nay nó sẽ biến mất mà.
Một bé giúp việc lấy điện thoại gọi bác sĩ, Evil ra hiệu không cần. Điều này đối với nó có lẽ là nỗi kinh hoàng, với bàn tay và khả năng đó việc chạm vào tay bác sĩ là một nỗi ám ảnh lớn.
Hunter và Phong Hàn vừa ra khỏi biệt thự, Hunter đang cố gắng giữ kín một bí mật nào đó, liên quan tới Phong Hàn và có thể là với Nhược Phong nữa.
Evil không định để nó lại phòng khách, mà hai người kia cũng đi rồi, không yên tâm lắm nên hắn quyết định bế nó về phòng. Nhưng mà...về phòng ai bây giờ? Mật khẩu phòng nó thì không biết...
Evil thoáng suy nghĩ giây lát, Hạ Phi đã bình phục và dời đi sáng nay, đắn đo, một chút phân vân nhưng cuối cùng hắn đành để nó lại phòng của mình.
...
Phong Hàn và Hunter dừng xe trước căn nhà hoang vùng ngoại ô thành phố. Hàn không hiểu vì sao anh đưa hắn tới đây nhưng cũng xuống xe và vào trong. Hunter dọi đèn pin lên vật thể gây ra tiếng động trong căn nhà, Phong Hàn thoáng ngạc nhiên trước hình ảnh Di Ngân bị trói tay, buộc chân, miệng nhét vải ở góc tường.
Hunter tiến lại giựt bỏ miếng vải trên miệng cô, nét mặt đầy nghiêm nghị.
- Đã có chuyện gì vậy? – Hàn thắc mắc lên tiếng
- Nó định giết Nhược Phong. Đồng nghĩa với việc tự tay giết chết chị gái của mình.
- Cái gì? – Hàn đứng hình
- Anh nói dối. – Ngân vội chối bỏ
- Ngay từ đầu cô đã biết tới mối quan hệ này rồi. Đừng phủ nhận nữa!
- Chuyện này là sao....em không hiểu. – Hàn hết nhìn Ngân rồi Hunter, ngay từ khi ở biệt thự hắn đã không hiểu gì rồi
- Di Ngân là con gái của mẹ em với người tình của mình. Em biết chuyện này rồi đúng không?- Hunter nhìn Hàn hỏi mà gần như không cần hắn trả lời: - Điều đáng nói là người tình của bà ấy lại là ông trùm Gangster bây giờ, tức là ba của Nhược Phong.
- Không thể nào...
- Ngay từ đầu, nó đã biết hết tất cả chuyện này rồi. Đúng không? – Hunter nhìn xoáy sâu vào Di Ngân
Phong Hàn đứng chết lặng, nguyên nhân chính việc Phong bị thương là vì mưu đồ của Ngân... vậy còn những điều Hunter nói có nghĩa là gì...nêu vậy thì Nhược Phong và hắn là gì của nhau đây? Mọi chuyện là lừa dối, đã có gì nhầm lẫn trong việc này
- Không thể...
- Vụ hỏa hoạn năm đó tại Gangster là có người cố tình phóng hỏa, tất cả là vì ghen tuông, vì mối thù hận người vợ của mình đã ngoại tình. Cũng vì việc đó mà Nhược Phong bị hỏng giác mạc, 1 gia đình bị chia cắt 15 năm và cũng vì thế mà mẹ Nhược Phong qua đời. – Hunter cố gắng giữ bình tĩnh và không để lộ thân phận thật sự của mình với Di Ngân.
Hàn kiên quyết lắc đầu phủ nhận, vậy có nghĩa là ba hắn đã làm tất cả những chuyện đó sao? Xét theo một phương diện nào đó, có phải đây chính là nguyên nhân cội rễ của những mối thù hận của Hạ Minh với nó sau này.
- Em không liên quan trong việc này nhưng anh nghĩ em nên biết thì tốt hơn. – Hunter nói: - Còn cô, sao im lặng vậy? Không nghĩ ra cái cớ nào để biện minh cho bản chất quái thú của mình sao?
Ngân trừng mắt nhìn Hunter, sau cùng là cái vênh mặt thách thức.
- Phải! Tôi biết hết tất cả trước khi gặp nó đấy! Thì sao?
Ngân bật dậy quát lớn:
- Anh thì hiểu cái gì? Trong khi nó sống sung sướng tại Gangster thì tôi ngày nào cũng phải lo lắng rằng thân phận thực sự của mình sẽ bị lộ. – Ngân quắc mắt nhìn Phong Hàn đầy oán trách: - Để ba của anh ta tin rằng tôi mới thực sự là con đẻ của ông mẹ tôi đã phải lấy cái chết để chứng minh đó. Trong khi nó được làm đại tiểu thư của Gangster thì tôi lại phải ngày đêm sống trong lo lắng và sợ hãi, nó hơn tôi ở điểm gì nào? Tại sao ông ta lại ruồng bỏ tôi, không chấp nhận sự hiện diện của tôi chứ!?!
- Ngay cả người anh trai tôi quý trọng cũng đứng về phe nó, tin nó, thù ghét tôi là vì nó. Nó có tất cả mọi thứ trong khi tôi phải đấu tranh nghĩ mọi kế sách mới có được. Đừng hòng!
Ngân cười lớn, tròng mắt đã vằn lên những tia máu đỏ li ti. Hunter lắc đầu trước bộ dạng lúc này của Ngân, vậy mà đã có lúc anh định nhận lại cô em gái cùng cha khác mẹ này...cô ta biến chất thật sự rồi...
Phong Hàn sững sờ trước những lời nói vừa rồi, chính hắn cũng phải chịu đựng sử ghẻ lạnh của ba mình vì sự ích kỉ của Ngân. Hắn không thể tin được rằng Di Ngân lại có thể làm vậy với máu mủ của mình...
- Nó phải chết, chết trong đau đớn tột cùng về cả thể xác lẫn tinh thần thì mới hả lòng. Ngày nào tôi còn sống thì nó sẽ không được yên ổn đâu! – Ngân cười phá lên trước ý nghĩ của mình.
"Đốp"
Âm thanh đó vang lên cắt đứt mạch âm thanh lạnh lẽo trong căn nhà,cái tát đặt ngang má Di Ngân khiến cô sững người, tiếng Phong Hàn vang lên lạnh lẽo:
- Tỉnh chưa?
- Anh đánh tôi sao? Vì nó sao!!!!! – Ngân không phản kháng gì được vì tay và chân vẫn đang bị trói
- Từ giờ trở đi, Hạ Nhược Phong bị thương một thì Tạ Di Ngân sẽ phải nhận lại mười!
Từ trước tới này chưa bao giờ Phong Hàn biểu hiện như lúc này vậy nên Hunter và Di Ngân ai cũng hiển nhiên vô cùng ngỡ ngàng. Điều gì đã thay đổi trong Phong Hàn, hắn lặng lẽ quay đi, không có ý định cởi trói cho Di Ngân, hắn đang sắp xếp lại toàn bộ sự kiện đã xảy ra với mình và Nhược Phong, cảm giác tội lỗi vây bủa lấy tâm trí khiến Hàn bị giằng xé vô cùng.
Evil nhẹ nhàng đặt nó xuống sofa, hắn nhanh chóng sát trùng vết rách sâu hoắn trên tay nó, nét mặt có phần thờ ơ nhưng thực chất bên trong ánh mắt mang đầy thương xót. Hắn cố gắng cầm máu rồi băng bó vết thương lại bằng băng y tế. Mấy nhỏ giúp việc đứng quanh lóng ngóng xót xa vì Nhược Phong mất máu khá nhiều.
Hell thấy mọi người náo loạn tại nhà chính cũng tỉnh giấc và sang xem có chuyện gì. Ả thấy nó vẫn ở đó, ngoài việc bị thương ra còn lại không có vấn đề gì, nét mặt trong giây lát chuyển đổi cảm xúc, từ vui mừng thành bực bội, ả tức giận bỏ đi, rõ ràng Ngân đã nói với ả rằng sau đêm nay nó sẽ biến mất mà.
Một bé giúp việc lấy điện thoại gọi bác sĩ, Evil ra hiệu không cần. Điều này đối với nó có lẽ là nỗi kinh hoàng, với bàn tay và khả năng đó việc chạm vào tay bác sĩ là một nỗi ám ảnh lớn.
Hunter và Phong Hàn vừa ra khỏi biệt thự, Hunter đang cố gắng giữ kín một bí mật nào đó, liên quan tới Phong Hàn và có thể là với Nhược Phong nữa.
Evil không định để nó lại phòng khách, mà hai người kia cũng đi rồi, không yên tâm lắm nên hắn quyết định bế nó về phòng. Nhưng mà...về phòng ai bây giờ? Mật khẩu phòng nó thì không biết...
Evil thoáng suy nghĩ giây lát, Hạ Phi đã bình phục và dời đi sáng nay, đắn đo, một chút phân vân nhưng cuối cùng hắn đành để nó lại phòng của mình.
...
Phong Hàn và Hunter dừng xe trước căn nhà hoang vùng ngoại ô thành phố. Hàn không hiểu vì sao anh đưa hắn tới đây nhưng cũng xuống xe và vào trong. Hunter dọi đèn pin lên vật thể gây ra tiếng động trong căn nhà, Phong Hàn thoáng ngạc nhiên trước hình ảnh Di Ngân bị trói tay, buộc chân, miệng nhét vải ở góc tường.
Hunter tiến lại giựt bỏ miếng vải trên miệng cô, nét mặt đầy nghiêm nghị.
- Đã có chuyện gì vậy? – Hàn thắc mắc lên tiếng
- Nó định giết Nhược Phong. Đồng nghĩa với việc tự tay giết chết chị gái của mình.
- Cái gì? – Hàn đứng hình
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Anh nói dối. – Ngân vội chối bỏ
- Ngay từ đầu cô đã biết tới mối quan hệ này rồi. Đừng phủ nhận nữa!
- Chuyện này là sao....em không hiểu. – Hàn hết nhìn Ngân rồi Hunter, ngay từ khi ở biệt thự hắn đã không hiểu gì rồi
- Di Ngân là con gái của mẹ em với người tình của mình. Em biết chuyện này rồi đúng không?- Hunter nhìn Hàn hỏi mà gần như không cần hắn trả lời: - Điều đáng nói là người tình của bà ấy lại là ông trùm Gangster bây giờ, tức là ba của Nhược Phong.
- Không thể nào...
- Ngay từ đầu, nó đã biết hết tất cả chuyện này rồi. Đúng không? – Hunter nhìn xoáy sâu vào Di Ngân
Phong Hàn đứng chết lặng, nguyên nhân chính việc Phong bị thương là vì mưu đồ của Ngân... vậy còn những điều Hunter nói có nghĩa là gì...nêu vậy thì Nhược Phong và hắn là gì của nhau đây? Mọi chuyện là lừa dối, đã có gì nhầm lẫn trong việc này
- Không thể...
- Vụ hỏa hoạn năm đó tại Gangster là có người cố tình phóng hỏa, tất cả là vì ghen tuông, vì mối thù hận người vợ của mình đã ngoại tình. Cũng vì việc đó mà Nhược Phong bị hỏng giác mạc, 1 gia đình bị chia cắt 15 năm và cũng vì thế mà mẹ Nhược Phong qua đời. – Hunter cố gắng giữ bình tĩnh và không để lộ thân phận thật sự của mình với Di Ngân.
Hàn kiên quyết lắc đầu phủ nhận, vậy có nghĩa là ba hắn đã làm tất cả những chuyện đó sao? Xét theo một phương diện nào đó, có phải đây chính là nguyên nhân cội rễ của những mối thù hận của Hạ Minh với nó sau này.
- Em không liên quan trong việc này nhưng anh nghĩ em nên biết thì tốt hơn. – Hunter nói: - Còn cô, sao im lặng vậy? Không nghĩ ra cái cớ nào để biện minh cho bản chất quái thú của mình sao?
Ngân trừng mắt nhìn Hunter, sau cùng là cái vênh mặt thách thức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Phải! Tôi biết hết tất cả trước khi gặp nó đấy! Thì sao?
Ngân bật dậy quát lớn:
- Anh thì hiểu cái gì? Trong khi nó sống sung sướng tại Gangster thì tôi ngày nào cũng phải lo lắng rằng thân phận thực sự của mình sẽ bị lộ. – Ngân quắc mắt nhìn Phong Hàn đầy oán trách: - Để ba của anh ta tin rằng tôi mới thực sự là con đẻ của ông mẹ tôi đã phải lấy cái chết để chứng minh đó. Trong khi nó được làm đại tiểu thư của Gangster thì tôi lại phải ngày đêm sống trong lo lắng và sợ hãi, nó hơn tôi ở điểm gì nào? Tại sao ông ta lại ruồng bỏ tôi, không chấp nhận sự hiện diện của tôi chứ!?!
- Ngay cả người anh trai tôi quý trọng cũng đứng về phe nó, tin nó, thù ghét tôi là vì nó. Nó có tất cả mọi thứ trong khi tôi phải đấu tranh nghĩ mọi kế sách mới có được. Đừng hòng!
Ngân cười lớn, tròng mắt đã vằn lên những tia máu đỏ li ti. Hunter lắc đầu trước bộ dạng lúc này của Ngân, vậy mà đã có lúc anh định nhận lại cô em gái cùng cha khác mẹ này...cô ta biến chất thật sự rồi...
Phong Hàn sững sờ trước những lời nói vừa rồi, chính hắn cũng phải chịu đựng sử ghẻ lạnh của ba mình vì sự ích kỉ của Ngân. Hắn không thể tin được rằng Di Ngân lại có thể làm vậy với máu mủ của mình...
- Nó phải chết, chết trong đau đớn tột cùng về cả thể xác lẫn tinh thần thì mới hả lòng. Ngày nào tôi còn sống thì nó sẽ không được yên ổn đâu! – Ngân cười phá lên trước ý nghĩ của mình.
"Đốp"
Âm thanh đó vang lên cắt đứt mạch âm thanh lạnh lẽo trong căn nhà,cái tát đặt ngang má Di Ngân khiến cô sững người, tiếng Phong Hàn vang lên lạnh lẽo:
- Tỉnh chưa?
- Anh đánh tôi sao? Vì nó sao!!!!! – Ngân không phản kháng gì được vì tay và chân vẫn đang bị trói
- Từ giờ trở đi, Hạ Nhược Phong bị thương một thì Tạ Di Ngân sẽ phải nhận lại mười!
Từ trước tới này chưa bao giờ Phong Hàn biểu hiện như lúc này vậy nên Hunter và Di Ngân ai cũng hiển nhiên vô cùng ngỡ ngàng. Điều gì đã thay đổi trong Phong Hàn, hắn lặng lẽ quay đi, không có ý định cởi trói cho Di Ngân, hắn đang sắp xếp lại toàn bộ sự kiện đã xảy ra với mình và Nhược Phong, cảm giác tội lỗi vây bủa lấy tâm trí khiến Hàn bị giằng xé vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro