Đứa Con Của Tạo Hóa
Đánh giá:
6.6
/10 từ 8 lượt
Đọc truyện Đứa Con Của Tạo Hóa ra chương mới nhất Chương 306, 307, 308 - DocTruyen.Pro. Đứa Con Của Tạo Hóa - Đang tiến hành - Ẩn Cư Sĩ
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
“A, đau quá....” Trong một căn nhà tranh nhỏ, nhìn có chút đơn sơ, giọng nói yếu ớt của một thiếu niên vang lên phá vỡ bầu không khí trầm mặc.
Thiếu niên này nhìn có vẻ không được khỏe cho lắm, sắc mặt tái nhợt, môi thâm tím, đầu trọc lóc, giống như một hòa thượng vậy, khuôn mặt trái xoan nhỏ gầy thanh tú, mày kiếm, mũi cao, môi nhỏ. Chỉ có bốn chữ để miêu tả vị thiếu niên này đó là "mỹ nam hòa thượng”.
Đôi mắt của thiếu niên từ từ mở ra, hình ảnh dần dần trở nên rõ ràng, đây là một căn nhà nhỏ. Bên cạnh là một nữ hài tử xinh đẹp, nàng vừa tỉnh dậy liền hỏi hắn: “Vô Danh, huynh tỉnh rồi à?? Có khát nước không, muội đi lấy nước cho huynh…”
“Cô bé....à bạn....vừa nãy bạn gọi mình sao??”
“Cái gì mà cô bé chứ, cái gì mà bạn, nghe lạ chết đi được, sao đột nhiên huynh lại gọi muội như thế??”
Vô Danh nghe thế thì hơi sửng sốt một chút, cái gì mà muội với huynh, hắn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, thực tế hắn chưa bao giờ gặp cô bé này thì sao lại thân quen được cơ chứ, cái này lạ à nha.
Bất chợt Vô Danh đưa mắt nhìn quần áo đang mặc của cô bé này, nhìn xong hắn lại càng hoảng hốt hơn. Trời ạ, đây chẳng phải là mấy bộ quần áo cổ trang giống như ở trong phim hay sao, sao cô bé này lại mặc nó, chẳng lẽ…
Hắn đã trọng sinh rồi sao? Từ sau vụ tai nạn giao thông kia?!
Sống trong một thế giới tu chân hoàn toàn lạ lẫm, liệu hắn có thể tồn tại?
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
“A, đau quá....” Trong một căn nhà tranh nhỏ, nhìn có chút đơn sơ, giọng nói yếu ớt của một thiếu niên vang lên phá vỡ bầu không khí trầm mặc.
Thiếu niên này nhìn có vẻ không được khỏe cho lắm, sắc mặt tái nhợt, môi thâm tím, đầu trọc lóc, giống như một hòa thượng vậy, khuôn mặt trái xoan nhỏ gầy thanh tú, mày kiếm, mũi cao, môi nhỏ. Chỉ có bốn chữ để miêu tả vị thiếu niên này đó là "mỹ nam hòa thượng”.
Đôi mắt của thiếu niên từ từ mở ra, hình ảnh dần dần trở nên rõ ràng, đây là một căn nhà nhỏ. Bên cạnh là một nữ hài tử xinh đẹp, nàng vừa tỉnh dậy liền hỏi hắn: “Vô Danh, huynh tỉnh rồi à?? Có khát nước không, muội đi lấy nước cho huynh…”
“Cô bé....à bạn....vừa nãy bạn gọi mình sao??”
“Cái gì mà cô bé chứ, cái gì mà bạn, nghe lạ chết đi được, sao đột nhiên huynh lại gọi muội như thế??”
Vô Danh nghe thế thì hơi sửng sốt một chút, cái gì mà muội với huynh, hắn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, thực tế hắn chưa bao giờ gặp cô bé này thì sao lại thân quen được cơ chứ, cái này lạ à nha.
Bất chợt Vô Danh đưa mắt nhìn quần áo đang mặc của cô bé này, nhìn xong hắn lại càng hoảng hốt hơn. Trời ạ, đây chẳng phải là mấy bộ quần áo cổ trang giống như ở trong phim hay sao, sao cô bé này lại mặc nó, chẳng lẽ…
Hắn đã trọng sinh rồi sao? Từ sau vụ tai nạn giao thông kia?!
Sống trong một thế giới tu chân hoàn toàn lạ lẫm, liệu hắn có thể tồn tại?