Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Chương 36

2024-11-21 23:24:39

Anh vẫn luôn không quên, anh thật sự không thích người cá.

Trong thâm tâm rất bài xích loài sinh vật bị bản năng sinh lý chi phối này, chúng yếu đuối, nhạy cảm, được thế gian săn đón, thường chỉ có một con đường để đi.

Tư Hàn cho rằng chúng là một đám không có linh hồn.

Không phải ghét bỏ, mà là tức giận vì chúng không biết phấn đấu.

Nhưng sao Tống Tinh Dã biết được, suy nghĩ của cậu rất đơn giản, thích thì thích, ghét thì ghét: "Cho nên em có thể hơi vội vàng, anh Hàn, anh không ghét em chứ?"

Cảm nhận được sự cẩn thận từng li từng tí của chàng trai, cùng dáng vẻ cố tình giữ khoảng cách, Tư Hàn mấp máy môi, cuối cùng vẫn nói: "Không ghét."

"Vậy thì tốt." Tống Tinh Dã lập tức cười ngây ngô, vừa đi vừa liếc nhìn Tư Hàn: "Nói thật với anh, anh là người có khí chất tốt nhất mà em từng thấy, thật đấy, rất khác biệt với những người khác."

Lại nữa rồi.

Tư Hàn dời mắt, bước nhanh hơn một chút.

"Anh Hàn, chúng ta đi lối này." Tống Tinh Dã vươn tay kéo cổ tay Tư Hàn nhưng nhanh chóng buông ra, tỏ ra đang cố gắng thích nghi với cách chung đụng giữa người cá.

"Không phải về phòng sao?" Tư Hàn nhìn kỹ con đường, thấy mình không đi nhầm.

"Không về." Tống Tinh Dã cười nói: "Đi tắm suối nước nóng, anh Phàm nói bên đó phát miễn phí quần... lót một lần."

Tư Hàn nghe vậy đột nhiên cứng đờ, có một loại xúc động muốn quay đầu bỏ chạy, vì anh thật sự không muốn nhanh như vậy đã phải thành thật đối diện với người theo đuổi mình.

Nhưng anh thật sự không ghét Tống Tinh Dã, một chàng trai lớn thích làm dáng nhưng phẩm chất lại rất tốt.

Tư Hàn thậm chí còn táo bạo suy đoán, Tống Tinh Dã là loại người trong lòng không hề có chút đen tối nào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hay là anh mang theo quần bơi, muốn về lấy?" Tống Tinh Dã nghĩ đến yêu cầu về chất lượng cuộc sống của Tư Hàn, lập tức nói: "Vậy em đi cùng anh về lấy."

"Không cần." Tư Hàn nhắm mắt lại, sau khi suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định đồng ý lời mời của đối phương: "Dùng loại một lần cũng được."

Tống Tinh Dã: "Khỉ thật!"

Nói thế nào nhỉ, mặc dù đôi khi thực sự cảm thấy người cá rất chậm chạp nhưng cậu sẵn sàng vì anhHàn của mình mà kiềm chế sự phóng khoáng của mình!

Hai người tìm thấy hồ bơi đã đặt trước, phải nói rằng, môi trường rất tốt, trong nhà bán lộ thiên xanh tươi, mang lại cho người ta cảm giác như đang ở giữa thiên nhiên.

Còn có phòng thay đồ riêng, bộ bàn ghế, đồ uống.

Tư Hàn đi vào thay quần áo trước, thế là Tống Tinh Dã nhìn quanh trong nhà, rất nhanh đã thấy một tờ giấy ghi chú ý dành cho khách dán trên tường.

Tống Tinh Dã liếc mắt nhìn, thấy trên đó có một dòng: "Cấm làm... chuyện ấy... trong nhà..."

Vừa mới thay quần áo xong mở cửa ra, Tư Hàn khựng lại.

Trên khuôn mặt tuấn tú như khắc lộ ra vẻ không biết nên làm biểu cảm gì, vì anh đã bắt đầu hối hận rồi, không nên đồng ý lời mời của Tống Tinh Dã.

"Anh Hàn, anh thay xong rồi sao?" Tống Tinh Dã quay đầu nhìn lại, ôi chao, cậu huýt sáo một tiếng: "Anh Hàn, thân hình anh tuyệt quá, giống người mẫu vậy!"

Tư Hàn không để ý đến cậu, trực tiếp đi đến mép nước, dọc theo bậc đá bước xuống nước, ngăn cách tầm mắt nóng rực không ngừng nhìn anh của cậu.

Đồng thời vẫn không hiểu nổi, tại sao mình lại phải ở đây tắm suối nước nóng với một người cá chưa kết hôn!

Hơn nữa còn là ~trần~ ~truồng~, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Số ký tự: 0