Được Binh Đoàn Sủng Tận Trời, Nàng Dâu Yêu Kiều Mang Thai Ba
Cuộc Gặp Gỡ Đầu...
2024-10-01 10:26:14
Vì thế, dù cuộc hôn nhân này có quan trọng đến đâu, thì cũng đợi đến lúc nhà họ Quân đến.
Tống Vi Lan: “......”
Cô đơ ra một lúc, rồi mới nhận ra đây là thói quen mà nhà họ Tống vẫn có, dù là chuyện lớn cũng không quan trọng bằng Tống Vi Lan.
Khi Tống Vi Lan vừa mới về phòng thay chiếc áo khoác bông mới, ngoài cửa vang lên tiếng của anh ba nhà Tống..
“Ba mẹ, chú Quân cô Quân với Quân Mặc Ly tới rồi!”
Vừa dứt lời, Tống Vi Lan xoay đầu, nhìn thấy vài người đang ngược sáng đi vào.
Bắt mắt nhất chính là người đàn ông ngồi trên xe lăn, thanh niên này khoảng 23, 24 tuổi, tuy ngồi trên xe lăn nhưng thân hình thẳng tắp, lông mày sắc lẹm và đôi mắt sáng như sao, trông cực kỳ lạnh lùng. Đôi mắt phượng đẹp khó dò như biển lặng. Mặc quân phục, dù không nói một lời nhưng anh vẫn không giấu được khí chất điềm tĩnh, cao thượng đáng quý của một người lính.
Đột nhiên, người đàn ông ngước mắt nhìn về phía Tống Vi Lan, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cô, đôi đồng tử sâu thẳm khó đoán đó giống như những lưỡi dao không vỏ, xuyên thấu tâm hồn con người.
Sự xuất hiện đột ngột của bọn họ làm Tống Vi Lan nhất thời cảm thấy lo lắng, nhưng may mắn thay, cô không còn là Tống Vi Lan trước kia nữa, cô nhanh chóng bình tĩnh lại và lễ phép chào hỏi bọn họ.
Xoay người đi pha chút nước đường, tim cô đập mạnh không rõ lý do.
Dù chỉ kéo dài vài giây nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của Quân Mặc Ly, vô cùng đẹp trai! Đặc biệt khí chất cao quý và bí ẩn của anh có thể khiến trái tim người ta đập loạn nhịp chỉ với một ánh nhìn.
Ngoại hình tinh tế và hoàn hảo, khí chất đoan trang cao quý, tỷ lệ chiều cao không có chỗ nào để chê, hơn hẳn người bình thường, vai rộng chân dài, đẹp trai, nguyên chủ nghĩ gì về một người đàn ông tuyệt vời như vậy?
Cô ấy không muốn kết hôn với vị hôn phu của mình, người quân nhân vừa đẹp trai vừa tài năng này, mà lại đi ám ảnh cậu thanh niên kém Quân Mặc Ly ở mọi mặt sao?
Tống Vi Lan cảm thấy nguyên chủ chắc chắn là mất trí rồi mới không biết trân trọng vị hôn phu tốt như vậy, lại đi yêu thầm một người đàn ông không thích mình.
Cậu trai kia có cái gì tốt?
Nói câu này không dễ nghe, nhưng người đó nguyện ý cùng Tống Trân Trân đính hôn còn không phải muốn trốn tránh lao động, anh ta là người thành phố có trình độ học vấn trung cấp, vừa mới tới Hồng Tinh đại đội sản xuất chưa đến một tháng đã yêu Tống Trân Trân, vì sao? Bất cứ ai biết suy nghĩ đều có thể hiểu được người đàn ông đó đang nghĩ gì.
Đáng tiếc......
“Chú Quân, cô Quân, mời uống nước!”
“Anh Quân, anh cũng uống một ly nước đường đi!”
Tống Vi Lan: “......”
Cô đơ ra một lúc, rồi mới nhận ra đây là thói quen mà nhà họ Tống vẫn có, dù là chuyện lớn cũng không quan trọng bằng Tống Vi Lan.
Khi Tống Vi Lan vừa mới về phòng thay chiếc áo khoác bông mới, ngoài cửa vang lên tiếng của anh ba nhà Tống..
“Ba mẹ, chú Quân cô Quân với Quân Mặc Ly tới rồi!”
Vừa dứt lời, Tống Vi Lan xoay đầu, nhìn thấy vài người đang ngược sáng đi vào.
Bắt mắt nhất chính là người đàn ông ngồi trên xe lăn, thanh niên này khoảng 23, 24 tuổi, tuy ngồi trên xe lăn nhưng thân hình thẳng tắp, lông mày sắc lẹm và đôi mắt sáng như sao, trông cực kỳ lạnh lùng. Đôi mắt phượng đẹp khó dò như biển lặng. Mặc quân phục, dù không nói một lời nhưng anh vẫn không giấu được khí chất điềm tĩnh, cao thượng đáng quý của một người lính.
Đột nhiên, người đàn ông ngước mắt nhìn về phía Tống Vi Lan, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cô, đôi đồng tử sâu thẳm khó đoán đó giống như những lưỡi dao không vỏ, xuyên thấu tâm hồn con người.
Sự xuất hiện đột ngột của bọn họ làm Tống Vi Lan nhất thời cảm thấy lo lắng, nhưng may mắn thay, cô không còn là Tống Vi Lan trước kia nữa, cô nhanh chóng bình tĩnh lại và lễ phép chào hỏi bọn họ.
Xoay người đi pha chút nước đường, tim cô đập mạnh không rõ lý do.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù chỉ kéo dài vài giây nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của Quân Mặc Ly, vô cùng đẹp trai! Đặc biệt khí chất cao quý và bí ẩn của anh có thể khiến trái tim người ta đập loạn nhịp chỉ với một ánh nhìn.
Ngoại hình tinh tế và hoàn hảo, khí chất đoan trang cao quý, tỷ lệ chiều cao không có chỗ nào để chê, hơn hẳn người bình thường, vai rộng chân dài, đẹp trai, nguyên chủ nghĩ gì về một người đàn ông tuyệt vời như vậy?
Cô ấy không muốn kết hôn với vị hôn phu của mình, người quân nhân vừa đẹp trai vừa tài năng này, mà lại đi ám ảnh cậu thanh niên kém Quân Mặc Ly ở mọi mặt sao?
Tống Vi Lan cảm thấy nguyên chủ chắc chắn là mất trí rồi mới không biết trân trọng vị hôn phu tốt như vậy, lại đi yêu thầm một người đàn ông không thích mình.
Cậu trai kia có cái gì tốt?
Nói câu này không dễ nghe, nhưng người đó nguyện ý cùng Tống Trân Trân đính hôn còn không phải muốn trốn tránh lao động, anh ta là người thành phố có trình độ học vấn trung cấp, vừa mới tới Hồng Tinh đại đội sản xuất chưa đến một tháng đã yêu Tống Trân Trân, vì sao? Bất cứ ai biết suy nghĩ đều có thể hiểu được người đàn ông đó đang nghĩ gì.
Đáng tiếc......
“Chú Quân, cô Quân, mời uống nước!”
“Anh Quân, anh cũng uống một ly nước đường đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro