Duyên Trời Định Cậu Là Của Tôi

Hội trại

Choi Do Sung

2024-07-03 13:56:19

Sáng hôm sau cô thức dậy thấy mình đang ở trong phòng. Cô nhớ lại hôm qua ai đã đưa mình về. Là anh đã đưa cô về, cô bước xuống giường vào nhà tắm vệ sinh cá nhân thay quần áo rồi đến trường.

Xuống dưới nhà cô không thấy bố mẹ và anh hai đâu chỉ có anh ba đang ở nhà. Cô chạy đến chào anh rồi ngồi xuống ăn sáng. Ăn sáng xong cô lấy cặp sách đi đến trường.

Cô chỉ học hai ngày đầu tuần thôi vì những ngày sau đó là nhà trường tổ chức hội trại tại trường. Hội trại kéo dài bốn ngày, ngày đầu tiên là lễ khai mạc những ngày còn lại tổ chức các trò chơi....

Vì hôm nay tập thử ở sân khấu nên buổi chiều sau khi cô tan học thì cùng với các bạn trong đội múa ở lại. Buổi chiều lớp cô học hai tiết nên được về sớm. Vì còn khá sớm nên cô với Châu San rủ nhau xuống canteen mua đồ uống.

Đang đi lên lớp thì có một người va vào cô. Người đó bịt mặt nên cô không nhìn rõ là ai. Sau đó hai người cũng nhanh chóng trở lại.

Đến khoảng bốn giờ chiều thì các cô bắt đầu múa.

Tập múa đến khoảng năm rưỡi thì tất cả ra về. Về đến nhà cô đã thấy bố mẹ của mình ở nhà. Cô chạy lại hỏi tình hình của bà cô. Bố cô tìm lí do để cô yên tâm học hành vì cô sắp phải thi đại học. Cô nghe bố nói tình hình của bà tốt hơn rồi thì không khỏi cảm ơn ông trời đã phù hộ cho bà.

Ăn cơm xong cô lên phòng chuẩn bị đồ cho lễ khai mạc ngày mai. Vì ngày kia mới dựng trại nên cô không cần chuẩn bị đồ sớm. Xong xuôi cô chui lên giường đắp chăn đi ngủ. Tiết trời mùa đông lạnh giá này chỉ muốn chui vào chăn nằm cả ngày thôi.

Hôm nay cô dậy từ rất sớm, chuẩn bị đồ rồi lên trường. Đội múa của cô có mặt từ sáu giờ sớm trang điểm, thay trang phục chuẩn bị diễn. Đến bảy giờ thì lễ khai mạc chính thức bắt đầu.

Sau tiết mục văn nghệ của lớp cô và các lớp khác thì thầy hiệu trưởng lên phát biểu. Tiếp đó là đại diện các thầy cô, học sinh lên phát biểu. Ngồi ở dưới khoảng hai tiếng thì tất cả các học sinh được nghỉ. Nhà trường cho các lớp nghỉ buổi chiều để chuẩn bị trại, đồ ăn nước uống cho hoạt động tiếp theo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lớp cô phân công các học sinh nam thì chuẩn bị lều trại. Một nhóm nữ mang chiếu còn cô, Châu San và một số bạn nữ khác chuẩn bị đồ ăn nước uống.

Hôm sau trên sân trường tấp nập học sinh. Các lớp đều bận rộn chuẩn bị lều trại của lớp mình. Châu San là lớp trưởng lớp cô. Phụ trách việc phân công và giám sát các công việc của các bạn trong lớp.

Đến khoảng chín giờ tất cả học sinh tập trung nghe thầy hiệu trưởng thông báo nội dung. Nghe thông báo xong các lớp quay về lớp để trang trí nốt các phần còn lại.

Trang trí lều trại xong xuôi các lớp ngồi lại với nhau cùng ăn cơm trưa. Mỗi người đều đem theo cơm trưa chuẩn bị sẵn ở nhà. Tất cả cùng nhau ăn cùng nhau chia sẻ đồ ăn của mình cho các bạn. Không khí náo nhiệt diễn ra khắp hội trường.

Ăn cơm trưa xong mọi người nghỉ ngơi một lát, chiều sẽ bắt đầu các trò chơi team-building cho các lớp.

Đến hai giờ chiều tất cả các học sinh có mặt tại sân vận động của trường. Ai ai cũng háo hức được chơi các trò chơi. Sau khi phổ biến các luật chơi thì cả trường sẽ chia ra mỗi lớp một đội.

Trò chơi đầu tiên là chạy tiếp sức, mỗi lớp chọn ra năm bạn chạy tốt nhất để thi. Dương Châu San bắt đầu lập danh sách, cô đi đến chỗ Trúc Linh nói: “ Trúc Linh cậu thi chạy nhé.” Trúc Linh ngẩng đầu lên nhìn Châu San rồi gật đầu đồng ý.

Phân chia đội xong các lớp tập trung tại đường thi chạy. Khối 12 sẽ thi trước, các thí sinh của các lớp tập trung tại khu vực của mình. Cô chạy thứ 3 nên đứng ở đoạn đường số 3. Lúc này cô nhìn sang bên đối thủ thì bắt gặp một người rất quen. Người này cô đã từng nhìn thấy ở đâu rồi. Thấy có người nhìn mình người con trai ấy quay lại bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình. Cậu nhìn cô cười nhẹ một cái, cô ngại ngùng quay mặt đi.

Tiếng còi vang lên các thí sinh bắt đầu chạy. Không ai chịu thua ai, tất cả đều cố gắng giành giải nhất.

Sau một hồi chạy mệt rã rời, tiếng còi kết thúc của trọng tài vang lên. Tất cả học sinh vỗ tay chúc mừng cho lớp giành được giải nhất. Lớp cô may mắn đạt được giải nhất cuộc thi chạy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Duyên Trời Định Cậu Là Của Tôi

Số ký tự: 0