[ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
Đột Phá Trúc Cơ...
2024-11-19 20:57:58
Một trăm ngày sau……
Ở trong Long Ngọc không gian đã qua một trăm ngày, Thượng Quan Huyền Ý thành công lên Trúc Cơ, tu vi cũng đã củng cố. Do ít linh căn nên linh khí yêu cầu cũng ít, làm Tiêu Lăng Hàn hâm mộ một trận.
Hắn còn nhớ rõ lúc mình Trúc Cơ dùng tận mười tháng đó, thật là hàng so với hàng thì muốn ném, người so với người sẽ tức chết!
Tiêu Lăng Hàn nhân lúc Thượng Quan Huyền Ý còn chưa thức tỉnh, lập tức đem hắn rời khỏi không gian, đương nhiên đồng thời mang ra cả trận pháp và linh thạch đã hóa thành tro lúc trước bố trí.
Tiêu Lăng Hàn mang theo Thượng Quan Huyền Ý dán cho hai người Ẩn Thân Phù, lại sử dụng Truyền Tống Phù, truyền tống vài lần, sau khi rời xa thành Cốc Vũ mới dừng lại.
Phát hiện hiện tại hai người ở một chỗ đất hoang tàn vắng vẻ cỏ dại mọc đầy, hắn thả ra thần thức, xem xét chung quanh. Phạm vi ngàn dặm đều không có người hoặc yêu thú tu vi có thể cao hơn mình, Tiêu Lăng Hàn lúc này mới yên lòng, bố trí cho Thượng Quan Huyền Ý hai cái phòng ngự trận.
Không trung âm u, mây đen ngày càng dày đặc, phảng phất như toàn bộ bầu trời đột nhiên đêm đen kéo tới, hiện tại mới là buổi chiều, cách trời tối còn có hơn 4 tiếng nữa, thời tiết như bây giờ thực không bình thường.
Qua mười lăm phút, Thượng Quan Huyền Ý chậm rãi mở mắt ra, lúc này hắn cảm giác quanh thân mình dính dính, cả người đều không thoải mái, chóp mũi còn ngửi được một mùi hôi thối.
【Nhóc ngốc, hiện tại không cần rối rắm, nhanh chuẩn bị nghênh đón lôi kiếp đi. 】 thần thức quan sát được một màn này, Tiêu Lăng Hàn truyền âm nhắc nhở Thượng Quan Huyền Ý.
Giờ phút này hắn đã cách xa Thượng Quan Huyền Ý mấy cây số, Tiêu Lăng Hàn không muốn đi gia tăng sức mạnh của lôi kiếp. Hiện tại lắn là tu vi Kim Đan kỳ, nếu hắn ở trong phạm vi lôi kiếp, sợ rằng có khi không phải đơn giản như một thêm một lôi kiếp như vậy.
Tiêu Lăng Hàn dựa trên một đại thụ, nhìn phong cảnh nơi xa, hô hấp không khí mới mẻ nơi này.
Nơi xa, từng đạo tia chớp không cần tiền liều mạng đuổi theo Thượng Quan Huyền Ý mà đánh!
”Đạo thứ sáu”” đạo thứ bảy”” đạo thứ tám”” còn có một đạo cuối cùng” Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng yên lặng đếm.
Chỉ thấy một đạo lôi kiếp cuối cùng ấp ủ mãi mới đánh ra.
“A……” Tiếng kêu kinh thiên động địa, làm kinh hoàng một bầy chim trên cây.
Che lỗ tai lại, Tiêu Lăng Hàn nghiêng người quay đầu nhìn về phía chủ nhân phát ra tiếng kêu.
Chỉ thấy Thượng Quan Huyền Ý lúc này, một thân pháp y màu tím xám xịt, rách tung toé, bên ngoài da mặt bị phủ một tầng màu đen, đầu bù tóc rối, hình tượng hắn muốn có bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật.
Chỉ chốc lát sau không trung xuất hiện tường vân*, tường vân xuất hiện ra hư ảnh phượng hoàng, tiếp theo linh vũ không cần giống như không cần tiền chậm rãi rơi xuống mảnh đất này, tẩm bổ cỏ hoang nơi này, cỏ hoang đang ở trung tâm Thượng Quan Huyền Ý là được lợi lớn nhất. Chỉ thấy trên người hắn bởi vì vừa rồi gặp phải lôi kiếp nên lưu lại một số vết thương, lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ khôi phục.
Tường vân*: đám mây chỉ điều tốt lành
Tiêu Lăng Hàn liền buồn bực ở trong lòng, sao người khác thăng cấp một cái cảnh giới lớn đều có lôi kiếp, còn mình thăng cấp thì đến bóng dáng lôi kiếp không nhìn thấy, chẳng lẽ bởi vì mình là bị sét đánh tới thế giới này nên thế giới này đồng tình, đáng thương mình, cho nên mình thăng cấp mà không cần chịu lôi kiếp?
Hắn còn tưởng thời điểm ở lôi kiếp luyện thể, hấp thu lôi linh lực, kết quả Thiên Đạo này căn bản không cho mình cơ hội!
Hắn hiện giờ cũng nghĩ trăm lần không ra! Đương nhiên, chờ về sau khi tu vi hắn đạt tới đỉnh cao mới hiểu được nguyên nhân trong đó.
Chờ Thượng Quan Huyền Ý hấp thu xong linh vũ, Tiêu Lăng Hàn liền khởi động Truyền Tống Phù, hai người về tới biệt viện Vũ gia.
Mở cửa phòng ra, nhìn thấy trong phòng có một đống hỗ độn kia, cùng với trận pháp tàn tạ, Thượng Quan Huyền Ý trầm mặc.
“Hai mươi vạn linh thạch cấp thấp”
Âm thanh lười biếng của Tiêu Lăng Hàn truyền vào trong tai Thượng Quan Huyền Ý, hắn đã từng cùng loại trải qua, tự giác mà lấy ra hai mươi vạn linh thạch cấp thấp giao cho Tiêu Lăng Hàn.
“Ừm, không tồi, tiểu tử khá biết điều đấy, nhớ đem phòng vệ sinh quét tước sạch sẽ.” Tiêu Lăng Hàn nâng nâng túi trữ vật trong tay, vừa lòng gật gật đầu.
Đêm,
Trước mặt Tiêu Lăng Hàn là một cái quặng linh thạch cao cấp, bên trong có vô số linh thạch cấp cao, hắn hưng phấn mà hướng đi trung tâm linh thạch, chuẩn bị cho chúng nó một cái ôm thật lớn.
------------- End chương 58: --------------
Ở trong Long Ngọc không gian đã qua một trăm ngày, Thượng Quan Huyền Ý thành công lên Trúc Cơ, tu vi cũng đã củng cố. Do ít linh căn nên linh khí yêu cầu cũng ít, làm Tiêu Lăng Hàn hâm mộ một trận.
Hắn còn nhớ rõ lúc mình Trúc Cơ dùng tận mười tháng đó, thật là hàng so với hàng thì muốn ném, người so với người sẽ tức chết!
Tiêu Lăng Hàn nhân lúc Thượng Quan Huyền Ý còn chưa thức tỉnh, lập tức đem hắn rời khỏi không gian, đương nhiên đồng thời mang ra cả trận pháp và linh thạch đã hóa thành tro lúc trước bố trí.
Tiêu Lăng Hàn mang theo Thượng Quan Huyền Ý dán cho hai người Ẩn Thân Phù, lại sử dụng Truyền Tống Phù, truyền tống vài lần, sau khi rời xa thành Cốc Vũ mới dừng lại.
Phát hiện hiện tại hai người ở một chỗ đất hoang tàn vắng vẻ cỏ dại mọc đầy, hắn thả ra thần thức, xem xét chung quanh. Phạm vi ngàn dặm đều không có người hoặc yêu thú tu vi có thể cao hơn mình, Tiêu Lăng Hàn lúc này mới yên lòng, bố trí cho Thượng Quan Huyền Ý hai cái phòng ngự trận.
Không trung âm u, mây đen ngày càng dày đặc, phảng phất như toàn bộ bầu trời đột nhiên đêm đen kéo tới, hiện tại mới là buổi chiều, cách trời tối còn có hơn 4 tiếng nữa, thời tiết như bây giờ thực không bình thường.
Qua mười lăm phút, Thượng Quan Huyền Ý chậm rãi mở mắt ra, lúc này hắn cảm giác quanh thân mình dính dính, cả người đều không thoải mái, chóp mũi còn ngửi được một mùi hôi thối.
【Nhóc ngốc, hiện tại không cần rối rắm, nhanh chuẩn bị nghênh đón lôi kiếp đi. 】 thần thức quan sát được một màn này, Tiêu Lăng Hàn truyền âm nhắc nhở Thượng Quan Huyền Ý.
Giờ phút này hắn đã cách xa Thượng Quan Huyền Ý mấy cây số, Tiêu Lăng Hàn không muốn đi gia tăng sức mạnh của lôi kiếp. Hiện tại lắn là tu vi Kim Đan kỳ, nếu hắn ở trong phạm vi lôi kiếp, sợ rằng có khi không phải đơn giản như một thêm một lôi kiếp như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Lăng Hàn dựa trên một đại thụ, nhìn phong cảnh nơi xa, hô hấp không khí mới mẻ nơi này.
Nơi xa, từng đạo tia chớp không cần tiền liều mạng đuổi theo Thượng Quan Huyền Ý mà đánh!
”Đạo thứ sáu”” đạo thứ bảy”” đạo thứ tám”” còn có một đạo cuối cùng” Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng yên lặng đếm.
Chỉ thấy một đạo lôi kiếp cuối cùng ấp ủ mãi mới đánh ra.
“A……” Tiếng kêu kinh thiên động địa, làm kinh hoàng một bầy chim trên cây.
Che lỗ tai lại, Tiêu Lăng Hàn nghiêng người quay đầu nhìn về phía chủ nhân phát ra tiếng kêu.
Chỉ thấy Thượng Quan Huyền Ý lúc này, một thân pháp y màu tím xám xịt, rách tung toé, bên ngoài da mặt bị phủ một tầng màu đen, đầu bù tóc rối, hình tượng hắn muốn có bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật.
Chỉ chốc lát sau không trung xuất hiện tường vân*, tường vân xuất hiện ra hư ảnh phượng hoàng, tiếp theo linh vũ không cần giống như không cần tiền chậm rãi rơi xuống mảnh đất này, tẩm bổ cỏ hoang nơi này, cỏ hoang đang ở trung tâm Thượng Quan Huyền Ý là được lợi lớn nhất. Chỉ thấy trên người hắn bởi vì vừa rồi gặp phải lôi kiếp nên lưu lại một số vết thương, lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ khôi phục.
Tường vân*: đám mây chỉ điều tốt lành
Tiêu Lăng Hàn liền buồn bực ở trong lòng, sao người khác thăng cấp một cái cảnh giới lớn đều có lôi kiếp, còn mình thăng cấp thì đến bóng dáng lôi kiếp không nhìn thấy, chẳng lẽ bởi vì mình là bị sét đánh tới thế giới này nên thế giới này đồng tình, đáng thương mình, cho nên mình thăng cấp mà không cần chịu lôi kiếp?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn còn tưởng thời điểm ở lôi kiếp luyện thể, hấp thu lôi linh lực, kết quả Thiên Đạo này căn bản không cho mình cơ hội!
Hắn hiện giờ cũng nghĩ trăm lần không ra! Đương nhiên, chờ về sau khi tu vi hắn đạt tới đỉnh cao mới hiểu được nguyên nhân trong đó.
Chờ Thượng Quan Huyền Ý hấp thu xong linh vũ, Tiêu Lăng Hàn liền khởi động Truyền Tống Phù, hai người về tới biệt viện Vũ gia.
Mở cửa phòng ra, nhìn thấy trong phòng có một đống hỗ độn kia, cùng với trận pháp tàn tạ, Thượng Quan Huyền Ý trầm mặc.
“Hai mươi vạn linh thạch cấp thấp”
Âm thanh lười biếng của Tiêu Lăng Hàn truyền vào trong tai Thượng Quan Huyền Ý, hắn đã từng cùng loại trải qua, tự giác mà lấy ra hai mươi vạn linh thạch cấp thấp giao cho Tiêu Lăng Hàn.
“Ừm, không tồi, tiểu tử khá biết điều đấy, nhớ đem phòng vệ sinh quét tước sạch sẽ.” Tiêu Lăng Hàn nâng nâng túi trữ vật trong tay, vừa lòng gật gật đầu.
Đêm,
Trước mặt Tiêu Lăng Hàn là một cái quặng linh thạch cao cấp, bên trong có vô số linh thạch cấp cao, hắn hưng phấn mà hướng đi trung tâm linh thạch, chuẩn bị cho chúng nó một cái ôm thật lớn.
------------- End chương 58: --------------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro