[ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
Rời Khỏi Thành...
2024-11-19 20:57:58
Đột nhiên, hình ảnh biến mất, Tiêu Lăng Hàn bị cánh tay ở bên hông lôi trở lại hiện thực, mở mắt ra là đen một mảnh, dùng thần thức thấy rõ nơi này, hắn buồn bực muốn mắng mẹ nó!
Linh thạch cao cấp của hắn a! Mắt thấy mình sắp phát tài, kết quả lại tỉnh mộng, ai!
Nhìn người trong lòng ngực mình, Tiêu Lăng Hàn buồn bực nghĩ, xem ra đêm nay không cần ngủ. Có một thì có hai, có hai liền có có, liên tục ba lần, Tiêu Lăng Hàn ngủ đến nửa đêm đều bị Thượng Quan Huyền Ý coi như hắn gối ôm dùng.
Ba ngày sau liền đến.
Truyền Tống Trận của thành Cốc Vũ ở trên trung tâm quảng trường, giờ phút biển người tấp nập, mọi người đều thành thành thật thật xếp hàng, có sáu gã lão tổ Nguyên Anh kỳ ở nơi Truyền Tống Trận đó tọa trấn, ai cũng không dám lỗ mãng, càng không ai dám đến gần đó.
“Quá tốt rồi! Hôm nay là có thể tới thành Vân Hoàng, ta đã đã nhiều năm không có đi qua thành Vân Hoàng.” Ân Thiên Duệ nhìn gần Truyền Tống Trận trong gang tấc, có vẻ đặc biệt vui vẻ nhảy nhót.
“Thiên Duệ, ngươi nhìn qua khá vui vẻ nhỉ?”
“Đương nhiên, Tiêu đại ca, ta hôm nay có thể nhìn thấy anh cả của ta, ta đã hơn hai năm không được gặp anh ấy, cũng không biết hiện tại anh ấy là tu vi gì?”
“Vậy hai năm trước anh ngươi là tu vi gì?” Tiêu Lăng Hàn tò mò hỏi.
“Trúc Cơ hậu kỳ”
Ân Thiên Duệ thời điểm nói lời này đầy mặt kiêu ngạo.
“Không tồi a, anh ngươi thật lợi hại!” Thượng Quan Huyền Ý tự đáy lòng nói, Hoàng Cực đại lục linh khí loãng, đừng nhìn thấy bọn họ gần đây gặp được đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, đó là bởi vì bảo vật động lòng người, người tu vi thấp căn bản không dám tới.
Khắp đường cái đều là Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ cơ hồ đều là một ít người già, Kim Đan kỳ đều là những cái gia tộc lớn cung phụng, Nguyên Anh kỳ đều là lão tổ một nhà, tọa trấn một phương. Không phải tình huống đặc thù, đa số đều không thể nhìn thấy được tu sĩ từ Nguyên Anh kỳ trở lên.
“Đương nhiên rồi, chờ khi nhìn thấy anh ta, ta sẽ liền giới thiệu cho mọi người, yên tâm đi! Vào Học viện Hoàng Cực có anh ta che chở, không ai dám bắt nạt chúng ta đâu.” Ân Thiên Duệ vỗ bộ ngực bảo đảm nói, anh cả nhà mình thương nhất là chính mình, trước kia đều là do mình mắt mù, bị Ân Tuyên châm ngòi, luôn cùng anh cả mình đối nghịch!
“Xuy, kẻ hèn Trúc Cơ hậu kỳ, có cái gì tốt mà khoe ra!” Một nam tử mặt đỏ răng trắng, diện mạo thanh tú, thân mặc pháp y màu trắng, khinh thường cười nhạo ra tiếng.
Ân Thiên Duệ nghe thấy âm thanh cười nhạo này, tức khắc liền xù lông, đang muốn quay đầu nhìn xem là ai nói là chướng mắt Trúc Cơ hậu kỳ, lại bị Tiêu Lăng Hàn chụp bả vai một chút, hắn khó hiểu nhìn về phía Tiêu Lăng Hàn.
“Thiên Duệ, ngươi nói hiện tại chúng ta đi Truyền Tống Trận, phí dụng này nên ai trả a?” Tiêu Lăng Hàn trực tiếp dời đi lực chú ý của Ân Thiên Duệ, không cần thiết cùng loại mèo mèo chó chó ven đường này tức giận.
“Đương nhiên là……” Vũ tiền bối ra. Ân Thiên Duệ thiếu chút nữa liền đem ba chữ” Vũ tiền bối” nói ra, may mắn kịp thời dừng lại. Hắn tưởng tượng, phí truyền tống đến thành Cốc Vũ chính là Vũ tiền bối giúp mấy người bọn hắn trả, nếu là hiện tại còn để Vũ tiền bối trả tiếp, tựa hồ có điểm không thể nào nói nổi.
Vì thế, hắn vỗ vỗ ngực chính mình, hào khí nói: “Đương nhiên là ta trả rồi, các ngươi đều đừng cùng ta tranh, lần này ta trả, lúc trước chúng ta nói rồi.”
“Thật sự? Phí dụng truyền tống lần này chính là 2000 viên linh thạch hạ phẩm đó!”
Thượng Quan Huyền Ý hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Ân Thiên Duệ, Ân Thiên Duệ sẽ luyện đan, so với mình đã kiếm được tiền rồi. Mình đến Học viện Hoàng Cực nghiêm túc học luyện khí, đến lúc đó mua những cái tài liệu đó là RẤT ĐỐT tiền, huống chi mình thường thường còn phải bị Tiêu Đại Ma Vương xảo quyệt một phen.
“Yên tâm đi! Huyền Ý, tín dụng của ta chính là mãn cấp, nói qua nói lại, không cần tính toán như vậy.”
Vừa rồi nam tử chen vào nói tên là Sở Mục Nam, hắn thấy mấy người ở bên này chỉ lo mục đích của bản thân trò chuyện, hoàn toàn không có phản ứng hắn. Hắn tức giận, hắn lớn như vậy, còn không có ai dám làm lơ hắn đâu! Nghĩ thầm, chờ tới Học viện Hoàng Cực rồi, hắn nhất định phải cho mấy người này một phen giáo huấn.
Tiêu Lăng Hàn quan sát đến ánh mắt oán độc của nam tử kia, lưu ý một chút diện mạo của hắn, chuẩn bị tìm cơ hội thích hợp hỏi thăm người này là ai một chút. Đừng bao giờ để đến lúc bị người ta chỉnh, cũng không rõ ràng hung thủ là ai, vậy không phải chính mình sẽ mệt sao? Loại chuyện có hại này chỉ có thể để cho người khác ăn! Đây chính là quy tắc hắn làm người!
Chỉ chốc lát liền đến bọn họ, mọi người đều theo thứ tự tiến vào Truyền Tống Trận, nơi này đều là tự mình nộp lên phí truyền tống của mình, thu phí chính là lão tổ Nguyên Anh kỳ, không có ai dám đưa thiếu một khối linh thạch nào.
Đảo mắt liền thay đổi một chỗ, đồ vật Tu chân giới này thật thần kỳ, làm Tiêu Lăng Hàn siêng năng muốn khai quật càng nhiều.
“Đây là thành Vân Hoàng sao?”
Tiêu Lăng Hàn đi ra Truyền Tống Trận liền cảm giác linh khí nơi này dị thường nồng đậm, so với linh khí ở thành Cốc Vũ nồng đậm hơn gấp mười lần.
“Tiêu sư đệ, nơi này còn không xem như là thành Vân Hoàng đâu, ra cái quảng trường này, lại đi mười phút mới có thể thấy cửa thành của thành Vân Hoàng.”
“Vậy nơi này là?”
Nhìn người đến người đi ở quảng trường, nơi này vậy mà còn không phải thành Vân Hoàng, Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng âm thầm tặc lưỡi, đối với cái thành Vân Hoàng này có vài phần chờ mong.
“Nơi này là quảng trường truyền tống, ngươi xem xung quanh kìa.” Tiêu Lăng Hàn theo phương hướng ngón tay của Mạc Vô Nhai nhìn lại, người giống bọn họ vừa mới ra tới ở xung quanh tổng cộng còn có chín người.
“Tin tưởng Tiêu sư đệ cũng đoán được, nơi này tổng cộng có mười cái Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận là từ mười gia tộc lớn trông giữ, mỗi mười năm lại thay phiên một lần.”
Ngẫm lại phí dụng đi Truyền Tống Trận, Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng tính toán một chút, mười gia tộc lớn này cũng thật sẽ gom tiền, thành Vân Hoàng người đến người đi, mỗi ngày đi người Truyền Tống Trận đếm không xuể.
“Chờ về sau Tiêu sư đệ vào Học viện Hoàng Cực, liền có thể trực tiếp ở Học viện Hoàng Cực đi Truyền Tống Trận, không cần chạy xa như vậy. Có được thân phận lệnh bài của Học viện Hoàng Cực, có thể ngồi Truyền Tống Trận trực tiếp tới học viện. Nếu mà ra ngoài làm nhiệm vụ, Truyền Tống Trận là cung cấp miễn phí.”
“Vậy rất tiện lợi đó.” Tiêu Lăng Hàn trả lời, nghĩ đến của Truyền Tống học viện miễn phí, vậy Học viện Hoàng Cực nhất định thực không tồi. Hiện tại Tiêu Lăng Hàn còn không biết, chờ sau khi hắn vào Học viện Hoàng Cực liền sẽ phát hiện học viện cùng hắn tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau.
-------------End chương 59: --------------
Editor: Từ bậy giờ mình sẽ giữ nguyên là linh thạch hạ phẩm, đại gia tộc,.. các thứ nghe cho nó cổ cổ một tí nhé. Tại vì mình thấy dịch sang là linh thạch cấp thấp hay gia tộc lớn thì nghe nó không hoành tráng lắm.
À còn nữa sắp vào năm học rồi nên số chương mình sẽ ra ít đi, từ 7 chương 1: tuần thành ba chương 1: tuần nhe.
Linh thạch cao cấp của hắn a! Mắt thấy mình sắp phát tài, kết quả lại tỉnh mộng, ai!
Nhìn người trong lòng ngực mình, Tiêu Lăng Hàn buồn bực nghĩ, xem ra đêm nay không cần ngủ. Có một thì có hai, có hai liền có có, liên tục ba lần, Tiêu Lăng Hàn ngủ đến nửa đêm đều bị Thượng Quan Huyền Ý coi như hắn gối ôm dùng.
Ba ngày sau liền đến.
Truyền Tống Trận của thành Cốc Vũ ở trên trung tâm quảng trường, giờ phút biển người tấp nập, mọi người đều thành thành thật thật xếp hàng, có sáu gã lão tổ Nguyên Anh kỳ ở nơi Truyền Tống Trận đó tọa trấn, ai cũng không dám lỗ mãng, càng không ai dám đến gần đó.
“Quá tốt rồi! Hôm nay là có thể tới thành Vân Hoàng, ta đã đã nhiều năm không có đi qua thành Vân Hoàng.” Ân Thiên Duệ nhìn gần Truyền Tống Trận trong gang tấc, có vẻ đặc biệt vui vẻ nhảy nhót.
“Thiên Duệ, ngươi nhìn qua khá vui vẻ nhỉ?”
“Đương nhiên, Tiêu đại ca, ta hôm nay có thể nhìn thấy anh cả của ta, ta đã hơn hai năm không được gặp anh ấy, cũng không biết hiện tại anh ấy là tu vi gì?”
“Vậy hai năm trước anh ngươi là tu vi gì?” Tiêu Lăng Hàn tò mò hỏi.
“Trúc Cơ hậu kỳ”
Ân Thiên Duệ thời điểm nói lời này đầy mặt kiêu ngạo.
“Không tồi a, anh ngươi thật lợi hại!” Thượng Quan Huyền Ý tự đáy lòng nói, Hoàng Cực đại lục linh khí loãng, đừng nhìn thấy bọn họ gần đây gặp được đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, đó là bởi vì bảo vật động lòng người, người tu vi thấp căn bản không dám tới.
Khắp đường cái đều là Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ cơ hồ đều là một ít người già, Kim Đan kỳ đều là những cái gia tộc lớn cung phụng, Nguyên Anh kỳ đều là lão tổ một nhà, tọa trấn một phương. Không phải tình huống đặc thù, đa số đều không thể nhìn thấy được tu sĩ từ Nguyên Anh kỳ trở lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đương nhiên rồi, chờ khi nhìn thấy anh ta, ta sẽ liền giới thiệu cho mọi người, yên tâm đi! Vào Học viện Hoàng Cực có anh ta che chở, không ai dám bắt nạt chúng ta đâu.” Ân Thiên Duệ vỗ bộ ngực bảo đảm nói, anh cả nhà mình thương nhất là chính mình, trước kia đều là do mình mắt mù, bị Ân Tuyên châm ngòi, luôn cùng anh cả mình đối nghịch!
“Xuy, kẻ hèn Trúc Cơ hậu kỳ, có cái gì tốt mà khoe ra!” Một nam tử mặt đỏ răng trắng, diện mạo thanh tú, thân mặc pháp y màu trắng, khinh thường cười nhạo ra tiếng.
Ân Thiên Duệ nghe thấy âm thanh cười nhạo này, tức khắc liền xù lông, đang muốn quay đầu nhìn xem là ai nói là chướng mắt Trúc Cơ hậu kỳ, lại bị Tiêu Lăng Hàn chụp bả vai một chút, hắn khó hiểu nhìn về phía Tiêu Lăng Hàn.
“Thiên Duệ, ngươi nói hiện tại chúng ta đi Truyền Tống Trận, phí dụng này nên ai trả a?” Tiêu Lăng Hàn trực tiếp dời đi lực chú ý của Ân Thiên Duệ, không cần thiết cùng loại mèo mèo chó chó ven đường này tức giận.
“Đương nhiên là……” Vũ tiền bối ra. Ân Thiên Duệ thiếu chút nữa liền đem ba chữ” Vũ tiền bối” nói ra, may mắn kịp thời dừng lại. Hắn tưởng tượng, phí truyền tống đến thành Cốc Vũ chính là Vũ tiền bối giúp mấy người bọn hắn trả, nếu là hiện tại còn để Vũ tiền bối trả tiếp, tựa hồ có điểm không thể nào nói nổi.
Vì thế, hắn vỗ vỗ ngực chính mình, hào khí nói: “Đương nhiên là ta trả rồi, các ngươi đều đừng cùng ta tranh, lần này ta trả, lúc trước chúng ta nói rồi.”
“Thật sự? Phí dụng truyền tống lần này chính là 2000 viên linh thạch hạ phẩm đó!”
Thượng Quan Huyền Ý hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Ân Thiên Duệ, Ân Thiên Duệ sẽ luyện đan, so với mình đã kiếm được tiền rồi. Mình đến Học viện Hoàng Cực nghiêm túc học luyện khí, đến lúc đó mua những cái tài liệu đó là RẤT ĐỐT tiền, huống chi mình thường thường còn phải bị Tiêu Đại Ma Vương xảo quyệt một phen.
“Yên tâm đi! Huyền Ý, tín dụng của ta chính là mãn cấp, nói qua nói lại, không cần tính toán như vậy.”
Vừa rồi nam tử chen vào nói tên là Sở Mục Nam, hắn thấy mấy người ở bên này chỉ lo mục đích của bản thân trò chuyện, hoàn toàn không có phản ứng hắn. Hắn tức giận, hắn lớn như vậy, còn không có ai dám làm lơ hắn đâu! Nghĩ thầm, chờ tới Học viện Hoàng Cực rồi, hắn nhất định phải cho mấy người này một phen giáo huấn.
Tiêu Lăng Hàn quan sát đến ánh mắt oán độc của nam tử kia, lưu ý một chút diện mạo của hắn, chuẩn bị tìm cơ hội thích hợp hỏi thăm người này là ai một chút. Đừng bao giờ để đến lúc bị người ta chỉnh, cũng không rõ ràng hung thủ là ai, vậy không phải chính mình sẽ mệt sao? Loại chuyện có hại này chỉ có thể để cho người khác ăn! Đây chính là quy tắc hắn làm người!
Chỉ chốc lát liền đến bọn họ, mọi người đều theo thứ tự tiến vào Truyền Tống Trận, nơi này đều là tự mình nộp lên phí truyền tống của mình, thu phí chính là lão tổ Nguyên Anh kỳ, không có ai dám đưa thiếu một khối linh thạch nào.
Đảo mắt liền thay đổi một chỗ, đồ vật Tu chân giới này thật thần kỳ, làm Tiêu Lăng Hàn siêng năng muốn khai quật càng nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đây là thành Vân Hoàng sao?”
Tiêu Lăng Hàn đi ra Truyền Tống Trận liền cảm giác linh khí nơi này dị thường nồng đậm, so với linh khí ở thành Cốc Vũ nồng đậm hơn gấp mười lần.
“Tiêu sư đệ, nơi này còn không xem như là thành Vân Hoàng đâu, ra cái quảng trường này, lại đi mười phút mới có thể thấy cửa thành của thành Vân Hoàng.”
“Vậy nơi này là?”
Nhìn người đến người đi ở quảng trường, nơi này vậy mà còn không phải thành Vân Hoàng, Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng âm thầm tặc lưỡi, đối với cái thành Vân Hoàng này có vài phần chờ mong.
“Nơi này là quảng trường truyền tống, ngươi xem xung quanh kìa.” Tiêu Lăng Hàn theo phương hướng ngón tay của Mạc Vô Nhai nhìn lại, người giống bọn họ vừa mới ra tới ở xung quanh tổng cộng còn có chín người.
“Tin tưởng Tiêu sư đệ cũng đoán được, nơi này tổng cộng có mười cái Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận là từ mười gia tộc lớn trông giữ, mỗi mười năm lại thay phiên một lần.”
Ngẫm lại phí dụng đi Truyền Tống Trận, Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng tính toán một chút, mười gia tộc lớn này cũng thật sẽ gom tiền, thành Vân Hoàng người đến người đi, mỗi ngày đi người Truyền Tống Trận đếm không xuể.
“Chờ về sau Tiêu sư đệ vào Học viện Hoàng Cực, liền có thể trực tiếp ở Học viện Hoàng Cực đi Truyền Tống Trận, không cần chạy xa như vậy. Có được thân phận lệnh bài của Học viện Hoàng Cực, có thể ngồi Truyền Tống Trận trực tiếp tới học viện. Nếu mà ra ngoài làm nhiệm vụ, Truyền Tống Trận là cung cấp miễn phí.”
“Vậy rất tiện lợi đó.” Tiêu Lăng Hàn trả lời, nghĩ đến của Truyền Tống học viện miễn phí, vậy Học viện Hoàng Cực nhất định thực không tồi. Hiện tại Tiêu Lăng Hàn còn không biết, chờ sau khi hắn vào Học viện Hoàng Cực liền sẽ phát hiện học viện cùng hắn tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau.
-------------End chương 59: --------------
Editor: Từ bậy giờ mình sẽ giữ nguyên là linh thạch hạ phẩm, đại gia tộc,.. các thứ nghe cho nó cổ cổ một tí nhé. Tại vì mình thấy dịch sang là linh thạch cấp thấp hay gia tộc lớn thì nghe nó không hoành tráng lắm.
À còn nữa sắp vào năm học rồi nên số chương mình sẽ ra ít đi, từ 7 chương 1: tuần thành ba chương 1: tuần nhe.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro