[ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Tìm Kiếm Mục Ti...

2024-11-19 20:57:58

Cái loại đan dược mê choáng này vẫn là cái lúc trước ở hội đấu giá dùng cho Tôn Thiên Tường và Ân Tuyên, tên là Mê Hồn Đan. Thời điểm nhìn thấy Tôn Thiên Tường, Tiêu Lăng Hàn không tự giác mà liền nghĩ tới. Mê Hồn Đan thật đúng là thứ tốt chuyên dùng để đánh cướp mà, chỉ cần tu sĩ tu vi không có vượt qua Trúc Cơ kỳ, vừa ngửi liền hôn mê. Nếu có linh thảo cấp hai vậy thì có thể luyện chế ra đan dược cấp hai rồi, đến lúc đó cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không chạy được.

Thực mau mấy người dưới tán cây đều hôn mê bất tỉnh, Tiêu Lăng Hàn nói với ba người: “Ba người các ngươi đi lấy túi trữ vật đi.”

Thượng Quan Huyền Ý, Ân Thiên Duệ cùng Tôn Thiên Tường rất mau liền lấy hết túi trữ vật của mấy người kia. Bốn người đứng ở trên đất trống, theo thứ tự đem đồ vật bên trong không gian túi trữ vật đều đổ ra. Sau đó đem đồ vật phân chia hết, tất nhiên là Tiêu Lăng Hàn chiếm phần lớn nhất.

Sau đoạt đồ của mười mấy người này, điểm của bốn người Tiêu Lăng Hàn cũng đã đủ để tiến vào Học viện Hoàng Cực.

“Mấy cái này có thể cho ta xử lý không?” Sau khi Tôn Thiên Tường tìm ra ngọc giản thân phận của mình thì liền chỉ vào ngọc giản thân phận của những người khác ở trên mặt đất hỏi.

Ba người đồng thời nhìn một đống ngọc giản kia, không có hứng thú nên tùy ý để Tôn Thiên Tường xử lý.

Tôn Thiên Tường tất nhiên là không chút do dự bóp nát ngọc giản của những người đó, đem bọn họ đều truyền tống ra ngoài.

Nhìn thấy cái hành động này của hắn, Thượng Quan Huyền Ý khó hiểu hỏi: “Vì sao ngươi không giết bọn họ?”

“Nếu bọn họ muốn tiến vào Học viện Hoàng Cực như vậy, thì ta liền cố tình không làm đúng ý bọn họ, có đôi khi tồn tại so chết càng khổ hơn.” Tôn Thiên Tường đương nhiên nói, những người này trăm phương nghìn kế muốn tính kế mình, sao hắn có thể bỏ qua bọn họ? Không thể tiến vào Học viện Hoàng Cực chỉ là bước đầu tiên mà thôi.

Hắn nói lời này ra làm Thượng Quan Huyền Ý á khẩu không trả lời được, còn tưởng rằng Tôn Thiên Tường là mềm lòng, hiện tại xem ra không phải như thế, chỉ sợ sau khi rời khỏi đây còn có hậu chiêu chờ mấy người kia, đặc biệt là mấy người Tôn gia.

Bốn người ngay tại chỗ này nghỉ ngơi một đêm, ngày mới hơi sáng lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiêu Lăng Hàn mượn ngọc giản của Tôn Thiên Tường nhìn nhìn bảng xếp hạng, người có số điểm cao nhất chính là một nam tu tên là Cổ Bác Đào, tổng điểm 521; người nam tu thứ hai tên là Chung Hạo Chu, tổng điểm 508; thứ ba tên là Tằng Lê Hân cũng là một nam tu, tổng điểm 492; thứ tư tên là Tiền Chí Trạch, tổng điểm 475; thứ năm tên là Hoắc Thành Duệ, tổng điểm 436; đại khái nhìn một chút, đứng từ top 10 trở lên đều là con cháu của mười đại gia tộc thuộc thành Vân Hoàng.

“Tiêu ca ca, ngươi nhìn cái này làm gì?” Thượng Quan Huyền Ý từ trong lều của mình đi ra, thấy Tiêu Lăng Hàn nhìn đồ vật trong tay đến phát ngốc nên tò mò hỏi.

“Xem bảng xếp hạng!” Tiêu Lăng Hàn đem ngọc giản của Tôn Thiên Tường đưa cho Thượng Quan Huyền Ý.

“Oa, những người đứng đầu bảng xếp hạng đều là người của tứ đại gia tộc, Tiêu ca ca, nếu không chúng ta đi đánh cướp bọn họ đi, nếu như thế thì lập tức sẽ có rất nhiều điểm.” Thượng Quan Huyền Ý nhìn tên của những người đúng đầu trên ngọc giản, hai mắt lấp lánh tỏa ánh sáng.

Tiêu Lăng Hàn và Thượng Quan Huyền Ý như ý tưởng lớn gặp nhau, hai người thương lượng một chút, quyết định trước tiên đi đến khu vực mà trên ngọc biểu hiện người nhiều nhất kia.

Mà Tôn Thiên Tường kéo chân sau rất tự mình hiểu lấy bản thân mà lựa chọn ở lại tại chỗ, nhưng mà ở thời điểm trước khi đi,Tiêu Lăng Hàn vẫn giúp hắn bố trí một cái Phòng Ngự Trận cấp hai, chỉ cần hắn không phải quá xui xẻo thì hẳn là sẽ sống sót.

Ba người Tiêu Lăng Hàn, Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ đi được hai ngày, thìliền tiếp cận được khu vực mà đám người tụ tập tương đối dày đặc.

Cách thời gian thí luyện kết thúc còn tám ngày, trong tay Tiêu Lăng Hàn tổng cộng có 360 điểm, nếu muốn tiến vào top 10 thì chút điểm này rõ ràng không đủ.

Hiện tại chỗ ba người đang đứng là một mảnh rừng rậm, cây cổ thụ che trời, là nơi tốt nhất để mai phục và ẩn núp. Ngọc giản của ba người đều không có ai nhận chủ, cho nên không có cách xác nhận gần đây có người hay không, vì không phải là người đánh lén hay phục kích nên Ân Thiên Duệ trước tiên đem ngọc giản thân phận của mình lấy máu nhận chủ.

“Tiêu đại ca, chúng ta lại đi khoảng hai ngàn mét nữa là có thể gặp được người, nơi đó người tụ tập còn nhiều hơn.” Ân Thiên Duệ nhìn ngọc giản mình đang cầm, nhìn thấy một đám người gần nhất, không cấm có chút ngo ngoe rục rịch, nếu hắn muốn tiến vào nội viện, vậy chút điểm này thì không thể đủ.

“Tiếp tục đi về phía trước đi, ở thời điểm khoảng cách 1000 mét mà còn có đoàn người thì nói cho ta một tiếng.” Tiêu Lăng Hàn vừa đi vừa nói chuyện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“OK, Tiêu đại ca.”

Mười phút sau,

“Tiêu đại ca, đến 1000 mét.” Ân Thiên Duệ ra tiếng nhắc nhở nói.

“Được, hai người các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi qua bên kia nhìn xem là tình huống như thế nào.”

Điểm đỏ bên kia có hơn hai mươi cái, cũng liền biểu thị hiện tại nơi đó cùng có hơn hai mươi người, chẳng may đối phương mạnh, vậy không phải là bánh bao thịt đánh chó* có đi mà không có về sao?

Bánh bao thịt đánh chó*: Có nghĩa là mất đi một điều gì đó vô ích

Tiêu Lăng Hàn vẫn có thói quen bố trí một cái Phòng Ngự Trận, sau đó mới một mình rời đi.

“Tiêu ca ca ( Tiêu đại ca ) nhớ cẩn thận một chút.”

“Ừ!”

Vài phút sau, Tiêu Lăng Hàn đi vào một mảnh rừng trúc nhưng ở bên ngoài đã bị người ta bố trí một cái Sát Trận cấp hai. Tiêu Lăng Hàn đứng ở bên ngoài trận pháp suy tính vị trí yếu nhất của trận pháp một chút, sau đó liền dán ở trên người một lá Ẩn Thân Phù hạ phẩm và một lá Phòng Ngự Phù thượng phẩm cấp hai. Lúc này hắn mới mở ra một cái miệng nhỏ ở trên trận pháp, rồi cẩn thận từ nơi đó chui vào.

------------- End chương 73: --------------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Số ký tự: 0