[ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Hiệu Quả Thần K...

2024-11-19 20:57:58

Mới vừa tiến vào liền có phi kiếm hướng đâm tới nhưng mà đều bị Phòng Ngự Phù trên người hắn ngăn cản. Tiêu Lăng Hàn chậm rãi đi ra khỏi phạm vi công kích của trận pháp, trước mắt có một mảnh rừng tử trúc, nhưng rừng tử trúc bị một cái trận pháp cấp ba chặn mất.

Phía trước rừng tử trúc có mười tám người đang công kích trận pháp, còn có mấy người đứng ở một bên xem và chỉ huy. Tiêu Lăng Hàn vừa thấy liền biết nhóm người này vẫn là người quen, trong những người này có hơn một nửa người đúng là vào hai tháng trước, tại nơi đống đá lởm chởm công kích trận pháp mà hắn bố trí để bảo hộ Ân Thiên Duệ.

Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, Tiêu Lăng Hàn ở nghĩ trong lòng, nếu các ngươi hiện tại bị ta gặp được, vậy chớ có trách ta không khách khí!

“Đại ca, cái này có thể không? Còn có tám ngày nữa thí luyện liền kết thúc rồi.” Thẩm Thu Nhiên hỏi nam tử cầm đầu, ánh mắt nhìn về phía trận pháp biểu tình hoài nghi sâu sắc, không nói đến việc là mọi người ở chỗ này lãng phí thời gian và kết quả trong bảng xếp hạng sẽ đứng sau mà còn sẽ bị Cổ gia nhạo báng.

Cổ gia cũng là mười đại gia tộc đứng đầu của thành Vân Hoàng, Cổ gia cùng Thẩm gia đều là trận pháp thế gia. Hai nhà vẫn luôn đều không đội trời chung với nhau, nhưng ai cũng không làm gì được ai.

“Yên tâm đi, Thu Nhiên, chỉ cần mọi người nỗ lực hơn tí nữa thì chỉ cần thời gian một ngày trận pháp có thể mở ra một lỗ hổng. Đến lúc đó chúng ta sẽ thừa cơ tiến vào bên trong trận pháp, chờ khi Trúc Tía vào tay chúng ta, vậy sau khi trở về nhất định sẽ được gia tộc nhớ công lao này.” Một cái nam tử ăn mặc pháp y màu trắng nói.

Người nói chuyện tên là Thẩm Thu Hoằng, cha hắn là em trai của gia chủ hiện tại của Thẩm gia, mà Thẩm Thu Nhiên lại là em trai cùng cha khác mẹ với hắn. Quan hệ hai người cũng không tệ lắm, chủ yếu là bởi vì mẹ của hai người là chị em ruột.

Thẩm Thu Hoằng là một trong hai Trúc Cơ kỳ duy nhất ở nơi này, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác tên là Thi Nhược Hải. Hơn hai mươi người ở đây có một nửa là người Thi gia, còn lại đều là người Thẩm gia.

Tiêu Lăng Hàn cẩn thận quan sát cái trận pháp cấp ba kia một chút, cho dù những người này đem Phòng Ngự Trận bên ngoài phá được, nhưng bên trong còn có một cái Sát Trận. Hắn không lập tức động thủ mà là rời khỏi trận pháp. Đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hoả, cho nên Tiêu Lăng Hàn quyết định buổi tối lại đến đánh cướp nhóm người này.

“Thế nào rồi Tiêu ca ca?” Thượng Quan Huyền Ý thấy Tiêu Lăng Hàn trở về, liền vội vàng đi lên đón.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiêu Lăng Hàn đến gần, nhìn đến vết máu trên mặt đất, nhíu nhíu mày, “Vừa rồi có yêu thú tới sao?”

“ Đó là một con Xích Kim Hùng bậc một, còn chưa chờ chúng ta giết nó, nó liền chạy rồi.” Thượng Quan Huyền Ý giải thích.

“Chúng ta đổi chỗ đi, chờ lát nữa nói không chừng con yêu thú kia sẽ quay lại.” Tiêu Lăng Hàn nói xong, liền thu hồi trận pháp bố trí lúc trước, chờ sau khi trận pháp thu hồi mới lộ ra Ân Thiên Duệ ở bên trong.

“Ồ, Tiêu đại ca, ngươi đã trở lại.”

“Ừ. Trước tiên rời khỏi nơi này đã rồi nói tiếp.” Dứt lời, Tiêu Lăng Hàn liền ở phía trước dẫn đường.

Bọn họ may mắn là đi kịp thời, nếu mà ở như vậy một lát nữa thì sẽ chính diện gặp phải một gia đình Xích Kim Hùng. Đã có hai con Xích Kim Hùng thực lực đạt tới Trúc Cơ kỳ, một con trung kỳ, còn một con là hậu kỳ. Nếu gặp phải thì Tiêu Lăng Hàn phải phí một phen công phu mới có thể giải quyết, nhưng không gặp phải thì tất nhiên là tốt nhất.

Ba người Tiêu Lăng Hàn tìm một cái nơi không người, chờ đến khi trời tối ba người mới bước vào rừng tử trúc.

Rất mau, ba người đã tiến vào bên trong trận pháp cấp hai, Tiêu Lăng Hàn dán cho ba người một lá Dịch Dung Phù. Lúc này hắn mới lấy ra ba viên Mê Hồn Đan, dựa theo phương pháp cú, đem một đám người Luyện Khí kỳ mê choáng.

Nhìn thấy em trai bên người đột nhiên liền té xỉu, Thẩm Thu Hoằng hét lớn một tiếng, “Ai? Cút ra đây cho ta!”

Ở một cái khác lều trại khác Thi Nhược Hải đang khoanh chân đả tọa thì nghe được tiếng hét của Thẩm Thu Hoằng, khi hắn mở mắt, bước ra khỏi lều trại thì liền nhìn thấy Thẩm Thu Hoằng đang nhìn đông nhìn tây, như là đang tìm cái gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thẩm huynh, xảy ra chuyện gì sao?”

“Có người thông qua trận pháp bên ngoài tiến vào nơi này, em trai ta bị mê choáng bởi bọn họ.” Trong tay Thẩm Thu Hoằng cầm một phen phù triện, cảnh giác mà nhìn về bốn phía, không nghĩ tới lần này tham gia thí luyện vậy mà lại có trận pháp sư cấp hai xuất hiện, cũng không biết có phải người Cổ gia hay không?

Nghe Thẩm Thu Hoằng nói xong, Thi Nhược Hải lập tức quay đầu lại kiểm tra tình huống của người trong nhà, quả nhiên như Thẩm Thu Hoằng nói, toàn bộ đều ngất rồi. Nhưng mà không có trở ngại gì, chỉ là đơn thuần mà hút vào Mê Hồn Đan mà thôi, bốn tiếng sau là có thể tỉnh lại.

Phần lớn người Thi gia đều là luyện đan sư, tất nhiên Thi Nhược Hải cũng không ngoại lệ.

【 Huyền Ý, hai chúng ta một người một cái, ngươi chọn ai? 】 Tiêu Lăng Hàn truyền âm hỏi Thượng Quan Huyền Ý.

【 ta đối phó cái trận pháp sư kia. 】 Thượng Quan Huyền Ý trả lời, hắn cũng là trận pháp sư, đối phó với cái này hẳn là nắm chắc hơn.

【 ta cảm thấy cái người mặc quần áo màu vàng bên kia yếu hơn một chút, ngươi không suy xét thêm sao? 】 Tiêu Lăng Hàn kiến nghị nói, hắn cảm thấy rất buồn bực, tên nhóc thối Thượng Quan Huyền Ý này sao lại không chọn cái tên yếu ớt này mà lại chọn cái người có giá trị vũ lực cao chứ?

【 không được, Tiêu ca ca, ta cảm thấy cái trận pháp sư này hợp ý ta. 】 Thượng Quan Huyền Ý lại lần nữa cự tuyệt, vui đùa cái gì vậy, chẳng may đối phương không chỉ là một luyện đan sư mà còn là một luyện độc sư, vậy đến lúc đó hắn khóc cũng không có nơi nào để khóc đâu.

------------ End chương 74: --------------

Editor: Sắp tới nhà mình sửa lại nhà nên số chương sẽ ra ít hơn nha ( khoảng nửa tháng thui) :)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Số ký tự: 0