Em Gái, Đừng Chạy!
Đánh giá:
6.1
/10 từ 5 lượt
Đọc truyện Em Gái, Đừng Chạy! ra chương mới nhất Chương 6, 7, 8 - DocTruyen.Pro. Tác giả PC vừa cho ra mắt siêu phẩm Em Gái, Đừng Chạy! ,
đây là một trong những truyện teen online hay với ngôn từ mạch lạc và nội dung
gần gũi.
"VyVy có người anh trai như Tuấn Vĩ chắc hẳn con bé sẽ vui và hãnh diện lắm! nó vốn chăm chỉ học hành mà!" – Mẹ cô tiếp tục rút ngòi một quả Tallboy và Grand Slam – loại mạnh nhất trong thế chiến thứ hai.
VyVy choáng. Dường như mấy miếng gà khi nãy vừa ở trong bao tử yên lành nay lại nổi loạn muốn chạy ngược ra ngoài mà múa tung tăng… là cô nghe nhầm hay mẹ cô đang nói nhầm???... Nếu cô chăm chỉ thì đã không tháng nào cũng đội sổ rồi… Nói tới đây, nước mắt nước mũi cứ muốn thi nhau mà nhỏ tong tỏng… Mẹ ơi! Còn một lời mời uống trà, ăn bánh của cô Nhung con chưa kịp gửi tới mẹ mà mẹ cứ quảng cáo như vậy làm sao mà mở miệng thốt nên lời đây???
Mà khoang, cái vế trước đó!... chăm chỉ?... không phải, trước đó nữa… anh trai??? Cái gì???... cô có anh trai hồi nào???...
Trích đoạn 2:
Tuấn Vĩ thong thả bước tới con chiến mã của mình, vừa nhìn đã thấy ngay một mảnh giấy nhỏ màu hồng xinh xắn, đôi môi lại không nhịn được mà cong lên…
"Chậc!... Lại có em thiên thần mắt tím 2 nào tỉnh tò nữa đây!..." – Vĩ nghĩ thầm.
Hắn cầm mảnh giấy lên, những dòng chữ nhỏ nhắn, ngay ngắn đang chạy trước mắt hắn. Nụ cười lúc này của Vĩ đột nhiên méo xẹo.
"Anh trai yêu dấu!... Xe đẹp thiệt, mà anh chạy nhanh quá, người ta sẽ không có dịp từ từ mà chiêm ngưỡng đâu… Hay là hôm nay anh từ bi hỉ xả, đẩy xe đi bộ cho mọi người tận mắt thấy vẻ đẹp của nó!... Hahahahaha…Mới nghĩ tới thôi mà lòng em đã vui không tả nổi rồi! …Thôi em về đây!... Yêu anh nhiều!..."
Hắn nhìn thấy cục cưng yêu dấu bị xì tới mức ruột gan teo héo mà không khỏi lữa giận bừng bừng, tức giận vò nát tờ giấy trong tay... Hừ… Cái con quái vật đội lốt nai tơ kia!... Cái gì mà từ bi hỉ xả? Hắn là bồ tát chắc?... Lại còn truyện yêu anh nhiều nữa chứ! … Bánh xe của hắn bị xì tới mức không còn tí gì mà cô ta còn cười được… Diệp VyVy – cô được lắm… hắn mà không trả mối thù này thì hắn không mang tên Đinh Tuấn Vĩ….
"DIỆP – VY – VY … CÔ HÃY ĐỢI ĐẤY…"
… Hắc…xì…
"Mày lại bị người ra rủa đấy à???" – Như nhìn nhỏ bạn châm chọc.
"Mày nói bậy… đứa nào dám rủa tao, tao bóp cổ nó le lưỡi…" – VyVy khịt khịt mũi.
"Chứ hồi nãy đứa nào làm chiếc xe của anh Tuấn Vĩ trông thảm thương đến vậy hả???" – Quỳnh Như ngoái lại nhìn nhỏ bạn.
"Ấy…ấy… nguy hiểm mày! Đang chạy xe đừng có ngó tới ngó lui chứ! Tao còn thiết sống lắm!..." – VyVy lấy tay xua lia lịa "Mà sao mày một câu cũng anh Vĩ, hai câu cũng anh Vĩ… Tao là bạn mày hay hắn là bạn mày hả?"
"Dĩ nhiên mày là bạn tao… nhưng anh Vĩ là người tao để ý!... Mày thông cảm, luận về tài sắc, mày đều thua ảnh cả chục bậc nên mày đừng trách tao trọng sắc khinh bạn" – Như cười hì hì.
"Mày…mày…" – VyVy ức không nói nên lời.
"VyVy có người anh trai như Tuấn Vĩ chắc hẳn con bé sẽ vui và hãnh diện lắm! nó vốn chăm chỉ học hành mà!" – Mẹ cô tiếp tục rút ngòi một quả Tallboy và Grand Slam – loại mạnh nhất trong thế chiến thứ hai.
VyVy choáng. Dường như mấy miếng gà khi nãy vừa ở trong bao tử yên lành nay lại nổi loạn muốn chạy ngược ra ngoài mà múa tung tăng… là cô nghe nhầm hay mẹ cô đang nói nhầm???... Nếu cô chăm chỉ thì đã không tháng nào cũng đội sổ rồi… Nói tới đây, nước mắt nước mũi cứ muốn thi nhau mà nhỏ tong tỏng… Mẹ ơi! Còn một lời mời uống trà, ăn bánh của cô Nhung con chưa kịp gửi tới mẹ mà mẹ cứ quảng cáo như vậy làm sao mà mở miệng thốt nên lời đây???
Mà khoang, cái vế trước đó!... chăm chỉ?... không phải, trước đó nữa… anh trai??? Cái gì???... cô có anh trai hồi nào???...
Trích đoạn 2:
Tuấn Vĩ thong thả bước tới con chiến mã của mình, vừa nhìn đã thấy ngay một mảnh giấy nhỏ màu hồng xinh xắn, đôi môi lại không nhịn được mà cong lên…
"Chậc!... Lại có em thiên thần mắt tím 2 nào tỉnh tò nữa đây!..." – Vĩ nghĩ thầm.
Hắn cầm mảnh giấy lên, những dòng chữ nhỏ nhắn, ngay ngắn đang chạy trước mắt hắn. Nụ cười lúc này của Vĩ đột nhiên méo xẹo.
"Anh trai yêu dấu!... Xe đẹp thiệt, mà anh chạy nhanh quá, người ta sẽ không có dịp từ từ mà chiêm ngưỡng đâu… Hay là hôm nay anh từ bi hỉ xả, đẩy xe đi bộ cho mọi người tận mắt thấy vẻ đẹp của nó!... Hahahahaha…Mới nghĩ tới thôi mà lòng em đã vui không tả nổi rồi! …Thôi em về đây!... Yêu anh nhiều!..."
Hắn nhìn thấy cục cưng yêu dấu bị xì tới mức ruột gan teo héo mà không khỏi lữa giận bừng bừng, tức giận vò nát tờ giấy trong tay... Hừ… Cái con quái vật đội lốt nai tơ kia!... Cái gì mà từ bi hỉ xả? Hắn là bồ tát chắc?... Lại còn truyện yêu anh nhiều nữa chứ! … Bánh xe của hắn bị xì tới mức không còn tí gì mà cô ta còn cười được… Diệp VyVy – cô được lắm… hắn mà không trả mối thù này thì hắn không mang tên Đinh Tuấn Vĩ….
"DIỆP – VY – VY … CÔ HÃY ĐỢI ĐẤY…"
… Hắc…xì…
"Mày lại bị người ra rủa đấy à???" – Như nhìn nhỏ bạn châm chọc.
"Mày nói bậy… đứa nào dám rủa tao, tao bóp cổ nó le lưỡi…" – VyVy khịt khịt mũi.
"Chứ hồi nãy đứa nào làm chiếc xe của anh Tuấn Vĩ trông thảm thương đến vậy hả???" – Quỳnh Như ngoái lại nhìn nhỏ bạn.
"Ấy…ấy… nguy hiểm mày! Đang chạy xe đừng có ngó tới ngó lui chứ! Tao còn thiết sống lắm!..." – VyVy lấy tay xua lia lịa "Mà sao mày một câu cũng anh Vĩ, hai câu cũng anh Vĩ… Tao là bạn mày hay hắn là bạn mày hả?"
"Dĩ nhiên mày là bạn tao… nhưng anh Vĩ là người tao để ý!... Mày thông cảm, luận về tài sắc, mày đều thua ảnh cả chục bậc nên mày đừng trách tao trọng sắc khinh bạn" – Như cười hì hì.
"Mày…mày…" – VyVy ức không nói nên lời.