“Nếu Để Đích Thân Tôi Bắt Được Cô Thì Tôi Nhất Định Sẽ Làm Chết...
Triêu Sắc
2024-07-24 12:45:29
Vật thể ở nơi đó từ từ căng phồng lên trong lòng bàn tay cô, nhiệt độ cũng dần dần lên cao.
Thi Ngọc lập tức rút tay lại giống như bị điện giật, lắp bắp: “Anh... Anh không phải muốn tắm rửa sao? Nước sắp lạnh rồi.”
“Tiếp tục cởi.” Hắn cũng không để ý hành vi của cô.
Bàn tay Thi Ngọc run run đặt lên thắt lưng hắn, cởi dây lưng ra, sau đó là kéo khóa quần.
Sau khi cởi bỏ chiếc quần quân đội, đôi chân dài thẳng tắp của Quý Tranh lập tức xuất hiện trước mặt cô.
Bởi vì lúc cởi quần cần phải ngồi xuống, thế nên dục vọng to lớn của hắn lập tức hiện ra ngay trước mặt cô.
Mỗi lần Thi Ngọc nhìn thấy thứ này thì nó đều trong trạng thái uy phong lẫm liệt, giống như chưa bao giờ biết mệt mỏi vậy.
Cô nhanh chóng cởi nốt quần lót của hắn, sau đó lùi về sau, cúi đầu không dám nhìn hắn.
Quý Tranh bước vào thùng tắm, lúc này Thi Ngọc mới dám thở dài một hơi: “Tư lệnh... Tôi đã có thể đi chưa?”
“Tôi cho phép cô đi rồi à? Tới đây kỳ lưng cho tôi.”
“...” Thi Ngọc im lặng, không dám chống lại lời của hắn. Cô cầm lấy chiếc khăn mặt sạch ở bên cạnh, chà lưng cho hắn.
Bờ lưng của người đàn ông rất rộng, nhìn mang lại cảm giác an toàn, nhưng thực chất hắn mới chính là kẻ nguy hiểm nhất.
Bàn tay của Thi Ngọc chẳng có sức gì cả, chà lưng giống như gãi ngứa. Người đàn ông bắt đầu cảm thấy bất mãn, nắm lấy cổ tay cô kéo một cái, tiến vào thùng tắm.
“A...” Thi Ngọc kinh hô một tiếng, không kịp chuẩn bị mà sặc hai ngụm nước. Cô vội vàng thò đầu ra khỏi thùng tắm.
Trong lúc bối rối, cô không biết mình đã nắm được cái gì, chỉ nghe thấy người đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó bóp chặt lấy tay cô.
Mái tóc dài ướt át dính vào khuôn mặt trắng nõn mềm mại, đôi mắt ngập nước khó mở ra, Quý Tranh vươn tay lau nước cho cô, lúc này Thi Ngọc mới có thể mở mắt ra được. Cô trợn trừng mắt lên tức giận, nhìn chằm chằm hắn nửa ngày, sau đó lại nhận ra mình không thể trêu chọc người này được, thế là đành phải yếu ớt lên tiếng.
“Anh làm gì thế?” Cô vốn định khiển trách hắn, nhưng lại không dám, thế là lời nói lại mang theo chút nũng nịu.
Quần áo trên người cô ướt hết rồi, hôm nay cô mặc một chiếc váy liền đơn giản, bây giờ dính nước thì lập tức dính chặt lên người cô.
Bầu ngực căng tròn, eo thon, cặp mông tròn trịa, tất cả đều giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Bàn tay của hắn nắm chặt lấy eo cô, xoa nắn vùng ngực của cô: “Làm gì à? Tất nhiên là làm cô rồi!”
Quần áo dính chặt lên người rất không thoải mái, nhưng rất nhanh đã bị người đàn ông lột sạch.
Thi Ngọc thậm chí còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã phát hiện ra bắp đùi của mình bị đẩy ra. Côn thịt rắn rỏi của hắn chĩa thẳng vào tiểu huyệt của cô, cố gắng từng chút chen vào trong.
Mặc dù có dòng nước bôi trơn, khiến cho tiểu huyệt của Thi Ngọc không đến nỗi quá đau đớn, nhưng thứ đó của hắn quá to, khiến cô phun ra nuốt vào cũng vô cùng gian nan.
Cô vô thức thít chặt hạ thân lại, muốn ngăn cản động tác của hắn.
“Ưm...” Người đàn ông thở hổn hển một tiếng: “Kẹp chặt như thế làm gì? Tôi chưa làm cô thoải mái à?”
Thi Ngọc nhíu chặt lông mày, vội vàng lắc đầu: “To... To quá...” Hạ thể của cô trường đến phát đau, mấy ngày trước bởi vì làm quá nhiều mà mãi nơi đó của cô mới tiêu sưng được, bây giờ lại bị ép tách ra.
“Đau...” Cô vươn tay chống lên ngực hắn, muốn đẩy hắn ra, nhưng lại lập tức bị người đàn ông bắt chéo hai tay trói ra sau lưng.
Động tác này khiến bộ ngực của cô cứng lên, giống như mời hắn nhấm nháp vậy.
Quý Tranh bỏ một tay ra, nắm lấy ngực trái của cô, xoa nắn khiến bầu ngực biến dạng.
Hạ thân của hắn chuyển động mấy lần, đẩy những nếp uốn ở bên trong ra: “Đã làm nhiều lần rồi, sao bên trong vẫn còn chặt như vậy? Cô không đau thì ai đau?”
“...”
Thi Ngọc lập tức rút tay lại giống như bị điện giật, lắp bắp: “Anh... Anh không phải muốn tắm rửa sao? Nước sắp lạnh rồi.”
“Tiếp tục cởi.” Hắn cũng không để ý hành vi của cô.
Bàn tay Thi Ngọc run run đặt lên thắt lưng hắn, cởi dây lưng ra, sau đó là kéo khóa quần.
Sau khi cởi bỏ chiếc quần quân đội, đôi chân dài thẳng tắp của Quý Tranh lập tức xuất hiện trước mặt cô.
Bởi vì lúc cởi quần cần phải ngồi xuống, thế nên dục vọng to lớn của hắn lập tức hiện ra ngay trước mặt cô.
Mỗi lần Thi Ngọc nhìn thấy thứ này thì nó đều trong trạng thái uy phong lẫm liệt, giống như chưa bao giờ biết mệt mỏi vậy.
Cô nhanh chóng cởi nốt quần lót của hắn, sau đó lùi về sau, cúi đầu không dám nhìn hắn.
Quý Tranh bước vào thùng tắm, lúc này Thi Ngọc mới dám thở dài một hơi: “Tư lệnh... Tôi đã có thể đi chưa?”
“Tôi cho phép cô đi rồi à? Tới đây kỳ lưng cho tôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“...” Thi Ngọc im lặng, không dám chống lại lời của hắn. Cô cầm lấy chiếc khăn mặt sạch ở bên cạnh, chà lưng cho hắn.
Bờ lưng của người đàn ông rất rộng, nhìn mang lại cảm giác an toàn, nhưng thực chất hắn mới chính là kẻ nguy hiểm nhất.
Bàn tay của Thi Ngọc chẳng có sức gì cả, chà lưng giống như gãi ngứa. Người đàn ông bắt đầu cảm thấy bất mãn, nắm lấy cổ tay cô kéo một cái, tiến vào thùng tắm.
“A...” Thi Ngọc kinh hô một tiếng, không kịp chuẩn bị mà sặc hai ngụm nước. Cô vội vàng thò đầu ra khỏi thùng tắm.
Trong lúc bối rối, cô không biết mình đã nắm được cái gì, chỉ nghe thấy người đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó bóp chặt lấy tay cô.
Mái tóc dài ướt át dính vào khuôn mặt trắng nõn mềm mại, đôi mắt ngập nước khó mở ra, Quý Tranh vươn tay lau nước cho cô, lúc này Thi Ngọc mới có thể mở mắt ra được. Cô trợn trừng mắt lên tức giận, nhìn chằm chằm hắn nửa ngày, sau đó lại nhận ra mình không thể trêu chọc người này được, thế là đành phải yếu ớt lên tiếng.
“Anh làm gì thế?” Cô vốn định khiển trách hắn, nhưng lại không dám, thế là lời nói lại mang theo chút nũng nịu.
Quần áo trên người cô ướt hết rồi, hôm nay cô mặc một chiếc váy liền đơn giản, bây giờ dính nước thì lập tức dính chặt lên người cô.
Bầu ngực căng tròn, eo thon, cặp mông tròn trịa, tất cả đều giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Bàn tay của hắn nắm chặt lấy eo cô, xoa nắn vùng ngực của cô: “Làm gì à? Tất nhiên là làm cô rồi!”
Quần áo dính chặt lên người rất không thoải mái, nhưng rất nhanh đã bị người đàn ông lột sạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thi Ngọc thậm chí còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã phát hiện ra bắp đùi của mình bị đẩy ra. Côn thịt rắn rỏi của hắn chĩa thẳng vào tiểu huyệt của cô, cố gắng từng chút chen vào trong.
Mặc dù có dòng nước bôi trơn, khiến cho tiểu huyệt của Thi Ngọc không đến nỗi quá đau đớn, nhưng thứ đó của hắn quá to, khiến cô phun ra nuốt vào cũng vô cùng gian nan.
Cô vô thức thít chặt hạ thân lại, muốn ngăn cản động tác của hắn.
“Ưm...” Người đàn ông thở hổn hển một tiếng: “Kẹp chặt như thế làm gì? Tôi chưa làm cô thoải mái à?”
Thi Ngọc nhíu chặt lông mày, vội vàng lắc đầu: “To... To quá...” Hạ thể của cô trường đến phát đau, mấy ngày trước bởi vì làm quá nhiều mà mãi nơi đó của cô mới tiêu sưng được, bây giờ lại bị ép tách ra.
“Đau...” Cô vươn tay chống lên ngực hắn, muốn đẩy hắn ra, nhưng lại lập tức bị người đàn ông bắt chéo hai tay trói ra sau lưng.
Động tác này khiến bộ ngực của cô cứng lên, giống như mời hắn nhấm nháp vậy.
Quý Tranh bỏ một tay ra, nắm lấy ngực trái của cô, xoa nắn khiến bầu ngực biến dạng.
Hạ thân của hắn chuyển động mấy lần, đẩy những nếp uốn ở bên trong ra: “Đã làm nhiều lần rồi, sao bên trong vẫn còn chặt như vậy? Cô không đau thì ai đau?”
“...”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro