Giống Như Mèo N...
Nãi Thái
2024-10-13 01:18:02
Mãi cho đến khuya, ánh trăng mơ hồ có chút dấu hiệu tiêu tán, Lê Nguyệt Uyển cảm giác mình sắp bị thao chết trên giường, Triệu Thiên Thạc đương nhiên cũng nghĩ như vậy.
Nhưng trông thấy Lê Nguyệt Uyển muốn động nhưng không thể động, đang nhắm mắt định nghỉ ngơi một lát.
Trên giường không có một chỗ nào tốt, từng mảng lớn bị dâm thủy thấm ướt, lốm đốm tinh dịch trắng xóa đã có chút khô cạn, khăn gối cũng bị nước mắt thấm ướt.
Lê Nguyệt Uyển đổ rất nhiều mồ hôi, toàn thân dinh dính, tóc ướt dán trên người, Triệu Thiên Thạc nhặt quần áo trên mặt đất trải trên giường, kéo chăn coi như có thể sử dụng đắp lên người hai người.
Triệu Thiên Thạc khá cường tráng, tuy rằng thân hình Lê Nguyệt Uyển nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng hai người ngủ trên giường nhỏ hẹp này cũng chỉ có thể miễn miễn cưỡng cưỡng.
Sợ Lê Nguyệt Uyển rơi xuống giường, Triệu Thiên Thạc đành phải ôm nàng vào trong ngực, một tay vòng qua cổ ôm vai nàng, một tay khác ôm eo, bàn tay to không an phận đặt trên mông, vòng tay rắn chắc khảm nàng vào trong lòng mình.
Đồng hồ sinh học của Triệu Thiên Thạc rất chuẩn, hắn đã mở mắt từ rất sớm, có lẽ vì mệt mỏi, người trong lòng ngủ rất an ổn, ngoan ngoãn nằm trong ngực không nhúc nhích, hơi thở nhè nhẹ phả vào ngực, hơi ngứa.
Xuân dược này, là loại người có thân thể càng tốt, dược hiệu càng tốt, huống hồ sáng sớm là thời điểm dục vọng mãnh liệt nhất.
Nhục bổng cứng rắn chống trên bụng mềm mại của Lê Nguyệt Uyển, lúc này nàng lại đang ngủ say.
Triệu Thiên Thạc ôm Lê Nguyệt Uyển thay đổi tư thế, hắn nằm ngửa, cả người Lê Nguyệt Uyển nằm sấp trên người hắn, gò má đè trên ngực, da kề da, thịt mum múp, hồng hồng.
Hắn nhẹ nhàng tách hai chân Lê Nguyệt Uyển ra, gắng gượng cầm gậy thịt tìm tiểu huyệt, quy đầu sung huyết nhẹ nhàng đâm vào cửa huyệt, tiểu huyệt tối qua bị thao sướng, hiện tại vẫn còn mềm mềm.
"A Ưm..." Đột nhiên bị cắm nửa đoạn, Lê Nguyệt Uyển ở trong giấc mộng nhíu nhíu mày, nhịn không được nức nở một tiếng.
Triệu Thiên Thạc liếc nhìn, thấy nàng chưa tỉnh, chậm rãi dùng sức. Mãi đến khi toàn bộ gậy thịt cắm vào tiểu huyệt, thật sự rất mềm, mềm đến mức khiến hắn không kìm nổi muốn mãnh liệt thao vài cái.
Hắn dùng lực, hai bàn tay nắm chặt hai cánh mông Lê Nguyệt Uyển, dưới háng thao làm có quy luật, trên tay cũng phối hợp ghìm ép mông nàng.
Tiếng nước òm ọp, động tác đâm rút không nhanh không chậm, Triệu Thiên Thạc có vẻ như đang thích ý hưởng thụ, Lê Nguyệt Uyển cũng thoải mái ở trong mộng rên rỉ.
Hồi lâu, Triệu Thiên Thạc có vẻ không hài lòng lắm với tốc độ và cường độ này, hắn liếc nhìn Lê Nguyệt Uyển còn đang ngủ. Hắn nhíu nhíu mày, ôm người nhẹ nhàng ngồi dậy.
Tư thế nữ trên nam dưới khiến nhục bổng càng thêm đâm sâu, quy đầu thẳng tắp chống đỡ hoa tâm, Lê Nguyệt Uyển giật giật, lông mi khẽ run, có dấu hiệu tỉnh lại.
Triệu Thiên Thạc ngồi thẳng, một tay đỡ Lê Nguyệt Uyển không để nàng ngã xuống, một tay chống sau lưng, chân cong lên, dùng lực mông của mình đẩy lên trên, Lê Nguyệt Uyển cũng bị đâm đến mức lắc lư trái phải.
Quá sâu, gậy thịt đâm vào khiến nàng có chút đau, cau mày mở mắt. Cơ bắp cứng rắn của Triệu Thiên Thạc phồng lên, khuôn mặt tràn đầy tình dục ửng đỏ, dưới thân còn không ngừng di chuyển.
Trên người còn khoác chăn, dưới thân bị thao lộng, trên dưới lắc lư, trong thoáng chốc như đang cưỡi ngựa.
Sửng sốt một chút, Lê Nguyệt Uyển thấy rõ tư thế của mình lúc này, gương mặt đỏ bừng, ngượng ngùng mím môi, không nhìn Triệu Thiên Thạc.
Bởi vì lúc này hắn cũng đang nhìn chằm chằm vào nàng.
Triệu Thiên Thạc thấy nàng tỉnh lại, động tác cũng càng càn rỡ, biên độ trên dưới càng lúc càng lớn, khiến khóe mắt Lê Nguyệt Uyển đỏ hồng, như là lại muốn khóc.
Quả thật, nàng lại muốn khóc, chẳng qua không phải uất ức, không phải tức giận, mà là quá sung sướng.
Mỗi một lần gậy thịt đâm sâu vào, có hơi đau, nhưng nhiều hơn là thoải mái, da đầu tê dại, miệng không kìm được rên rỉ.
Tầm mắt không biết nên đặt ở đâu, ngẩng đầu lên, giống như mình rất thoải mái. Cúi đầu xuống, lại có thể khắc sâu hình ảnh gậy thịt vào trong đầu, đành phải nhìn thẳng Triệu Thiên Thạc, ánh mắt tràn ngập xâm lược kia khiến bản thân lại sợ hãi.
Nghiêng đầu nhìn về phía bình phong bên cạnh giường, Triệu Thiên Thạc bất mãn, dưới háng hung hăng chống đối một chút, đưa tay nắm hai má nàng, quay đầu nhìn về phía mình.
Bị đâm mạnh một cái, thật đau, giống như muốn đâm thủng bụng, Lê Nguyệt Uyển không kìm nổi kêu lên tiếng, vội đưa tay che miệng, nước mắt sinh lý không khống chế được từ khóe mắt chảy xuống.
Nàng vội vàng quay đầu nhìn về phía Triệu Thiên Thạc, sắc mặt hắn có chút đen, nhưng nàng lại không rõ vì sao.
Ánh mắt Lê Nguyệt Uyển đỏ hồng, còn có nước mắt dính trên ngón tay Triệu Thiên Thạc, cái miệng nhỏ nhắn chu lên rồi lại mím lại, giống như tiểu hài nhi, rất đáng yêu.
Triệu Thiên Thạc liếm liếm răng, nắm mặt nàng bắt đầu dùng sức va chạm, chăn trên người Lê Nguyệt Uyển trượt xuống, ánh nắng chiếu vào khiến nàng càng thêm trắng nõn.
"A! Ân... A... Ư!" Lê Nguyệt Uyển bị nắm gò má, bị thao đến nói không lưu loát, miệng không kiềm được mà há lớn, âm thanh phát ra không ngừng.
Nàng khóc càng thêm dữ dội, dâm thủy trong tiểu huyệt chảy mãi, lại sắp làm ướt đệm quần áo, trong miệng rên rỉ không ngừng, từng tiếng từng tiếng, giống như mèo con động dục.
Triệu Thiên Thạc cảm thấy rất dễ nghe.
Nhưng trông thấy Lê Nguyệt Uyển muốn động nhưng không thể động, đang nhắm mắt định nghỉ ngơi một lát.
Trên giường không có một chỗ nào tốt, từng mảng lớn bị dâm thủy thấm ướt, lốm đốm tinh dịch trắng xóa đã có chút khô cạn, khăn gối cũng bị nước mắt thấm ướt.
Lê Nguyệt Uyển đổ rất nhiều mồ hôi, toàn thân dinh dính, tóc ướt dán trên người, Triệu Thiên Thạc nhặt quần áo trên mặt đất trải trên giường, kéo chăn coi như có thể sử dụng đắp lên người hai người.
Triệu Thiên Thạc khá cường tráng, tuy rằng thân hình Lê Nguyệt Uyển nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng hai người ngủ trên giường nhỏ hẹp này cũng chỉ có thể miễn miễn cưỡng cưỡng.
Sợ Lê Nguyệt Uyển rơi xuống giường, Triệu Thiên Thạc đành phải ôm nàng vào trong ngực, một tay vòng qua cổ ôm vai nàng, một tay khác ôm eo, bàn tay to không an phận đặt trên mông, vòng tay rắn chắc khảm nàng vào trong lòng mình.
Đồng hồ sinh học của Triệu Thiên Thạc rất chuẩn, hắn đã mở mắt từ rất sớm, có lẽ vì mệt mỏi, người trong lòng ngủ rất an ổn, ngoan ngoãn nằm trong ngực không nhúc nhích, hơi thở nhè nhẹ phả vào ngực, hơi ngứa.
Xuân dược này, là loại người có thân thể càng tốt, dược hiệu càng tốt, huống hồ sáng sớm là thời điểm dục vọng mãnh liệt nhất.
Nhục bổng cứng rắn chống trên bụng mềm mại của Lê Nguyệt Uyển, lúc này nàng lại đang ngủ say.
Triệu Thiên Thạc ôm Lê Nguyệt Uyển thay đổi tư thế, hắn nằm ngửa, cả người Lê Nguyệt Uyển nằm sấp trên người hắn, gò má đè trên ngực, da kề da, thịt mum múp, hồng hồng.
Hắn nhẹ nhàng tách hai chân Lê Nguyệt Uyển ra, gắng gượng cầm gậy thịt tìm tiểu huyệt, quy đầu sung huyết nhẹ nhàng đâm vào cửa huyệt, tiểu huyệt tối qua bị thao sướng, hiện tại vẫn còn mềm mềm.
"A Ưm..." Đột nhiên bị cắm nửa đoạn, Lê Nguyệt Uyển ở trong giấc mộng nhíu nhíu mày, nhịn không được nức nở một tiếng.
Triệu Thiên Thạc liếc nhìn, thấy nàng chưa tỉnh, chậm rãi dùng sức. Mãi đến khi toàn bộ gậy thịt cắm vào tiểu huyệt, thật sự rất mềm, mềm đến mức khiến hắn không kìm nổi muốn mãnh liệt thao vài cái.
Hắn dùng lực, hai bàn tay nắm chặt hai cánh mông Lê Nguyệt Uyển, dưới háng thao làm có quy luật, trên tay cũng phối hợp ghìm ép mông nàng.
Tiếng nước òm ọp, động tác đâm rút không nhanh không chậm, Triệu Thiên Thạc có vẻ như đang thích ý hưởng thụ, Lê Nguyệt Uyển cũng thoải mái ở trong mộng rên rỉ.
Hồi lâu, Triệu Thiên Thạc có vẻ không hài lòng lắm với tốc độ và cường độ này, hắn liếc nhìn Lê Nguyệt Uyển còn đang ngủ. Hắn nhíu nhíu mày, ôm người nhẹ nhàng ngồi dậy.
Tư thế nữ trên nam dưới khiến nhục bổng càng thêm đâm sâu, quy đầu thẳng tắp chống đỡ hoa tâm, Lê Nguyệt Uyển giật giật, lông mi khẽ run, có dấu hiệu tỉnh lại.
Triệu Thiên Thạc ngồi thẳng, một tay đỡ Lê Nguyệt Uyển không để nàng ngã xuống, một tay chống sau lưng, chân cong lên, dùng lực mông của mình đẩy lên trên, Lê Nguyệt Uyển cũng bị đâm đến mức lắc lư trái phải.
Quá sâu, gậy thịt đâm vào khiến nàng có chút đau, cau mày mở mắt. Cơ bắp cứng rắn của Triệu Thiên Thạc phồng lên, khuôn mặt tràn đầy tình dục ửng đỏ, dưới thân còn không ngừng di chuyển.
Trên người còn khoác chăn, dưới thân bị thao lộng, trên dưới lắc lư, trong thoáng chốc như đang cưỡi ngựa.
Sửng sốt một chút, Lê Nguyệt Uyển thấy rõ tư thế của mình lúc này, gương mặt đỏ bừng, ngượng ngùng mím môi, không nhìn Triệu Thiên Thạc.
Bởi vì lúc này hắn cũng đang nhìn chằm chằm vào nàng.
Triệu Thiên Thạc thấy nàng tỉnh lại, động tác cũng càng càn rỡ, biên độ trên dưới càng lúc càng lớn, khiến khóe mắt Lê Nguyệt Uyển đỏ hồng, như là lại muốn khóc.
Quả thật, nàng lại muốn khóc, chẳng qua không phải uất ức, không phải tức giận, mà là quá sung sướng.
Mỗi một lần gậy thịt đâm sâu vào, có hơi đau, nhưng nhiều hơn là thoải mái, da đầu tê dại, miệng không kìm được rên rỉ.
Tầm mắt không biết nên đặt ở đâu, ngẩng đầu lên, giống như mình rất thoải mái. Cúi đầu xuống, lại có thể khắc sâu hình ảnh gậy thịt vào trong đầu, đành phải nhìn thẳng Triệu Thiên Thạc, ánh mắt tràn ngập xâm lược kia khiến bản thân lại sợ hãi.
Nghiêng đầu nhìn về phía bình phong bên cạnh giường, Triệu Thiên Thạc bất mãn, dưới háng hung hăng chống đối một chút, đưa tay nắm hai má nàng, quay đầu nhìn về phía mình.
Bị đâm mạnh một cái, thật đau, giống như muốn đâm thủng bụng, Lê Nguyệt Uyển không kìm nổi kêu lên tiếng, vội đưa tay che miệng, nước mắt sinh lý không khống chế được từ khóe mắt chảy xuống.
Nàng vội vàng quay đầu nhìn về phía Triệu Thiên Thạc, sắc mặt hắn có chút đen, nhưng nàng lại không rõ vì sao.
Ánh mắt Lê Nguyệt Uyển đỏ hồng, còn có nước mắt dính trên ngón tay Triệu Thiên Thạc, cái miệng nhỏ nhắn chu lên rồi lại mím lại, giống như tiểu hài nhi, rất đáng yêu.
Triệu Thiên Thạc liếm liếm răng, nắm mặt nàng bắt đầu dùng sức va chạm, chăn trên người Lê Nguyệt Uyển trượt xuống, ánh nắng chiếu vào khiến nàng càng thêm trắng nõn.
"A! Ân... A... Ư!" Lê Nguyệt Uyển bị nắm gò má, bị thao đến nói không lưu loát, miệng không kiềm được mà há lớn, âm thanh phát ra không ngừng.
Nàng khóc càng thêm dữ dội, dâm thủy trong tiểu huyệt chảy mãi, lại sắp làm ướt đệm quần áo, trong miệng rên rỉ không ngừng, từng tiếng từng tiếng, giống như mèo con động dục.
Triệu Thiên Thạc cảm thấy rất dễ nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro